Cực Hạn

Chương 21 : Tặng và Nhận

Ngày đăng: 02:09 19/04/20


Nhìn Diệp Hiểu Hạ thu thập xong, Trúc Nhận Ngàn Trần và Máng Xối Hoa Lưu

cùng thêm hảo hữu với Điền Gia Nhị Thiếu Gia, sau đó Máng Xối Hoa Lưu nở nụ cười: "May mắn cô nhắn tin cho tôi, nếu không người đàn ông kia cô

không đối phó được."



Xem ra họ đã hiểu lầm rồi, nếu là vì chuyện

của Tử Tước, cô sẽ không nhắn tin để hai người họ về thôn đâu. Vốn đã

khiến bọn họ gặp không ít phiền toái, nếu chỉ vì mấy chuyện nhỏ đều phải làm phiền bọn họ thì bản thân tôi sẽ rất băn khoăn, Diệp Hiểu Hạ vội

vàng lắc đầu: "Tôi mời hai người về không phải vì việc này, chuyện này

chỉ là trùng hợp xảy ra thôi."



"Thế là có chuyện gì?" Máng Xối

Hoa Lưu và Trúc Nhận Ngàn Trần không khỏi có chút kỳ quái, chẳng lẽ

ngoài nam nhân khó chọc này còn có việc gì phiền toái hơn sao?



Diệp Hiểu Hạ tìm trong túi một hồi, lấy ra hai thanh vũ khí, một thanh

trường kiếm, một thanh trường thương, đưa cho hai người. Cô nhìn hai

người một bộ dáng không hiểu gì, không khỏi nở nụ cười: "Bảo 2 anh trở

về, là muốn đưa cho 2 anh cái này." Cô đem vũ khí đệ đi qua, tiếp nói:

"Tôi không biết nhiều lắm về trò chơi, nếu không nhờ 2 anh luôn luôn

giúp đỡ, chỉ sợ tôi bị người bán đi mà còn không biết, đây là tâm ý nho

nhỏ của tôi, muốn cám ơn 2 anh, mong 2 anh nhận lấy."



Trúc Nhận Ngàn Trần nhìn vũ khí Diệp Hiểu Hạ đưa.



Trường kiếm đồng thô: trang bị lục sắc, công kích: 16, lực lượng +6, vật lý

thương hại tăng 8%, tốc độ công kích: 2. 4. Yêu cầu chức nghiệp: vật lý

công kích. Yêu cầu cấp bậc: 15.



Trường thương đồng thô: trang bị

lục sắc, công kích: 18, lực lượng +6, vật lý thương hại tăng 8%, tốc độ
nhận lấy trường kiếm trong tay cô, lưu loát múa một cái, bỏ ra sau lưng. Biểu cảm trên mặt hắn rốt cuộc mềm mại một chút, nhìn Diệp Hiểu Hạ giật mình, hắn nhịn không được thở dài, vươn tay, nhẹ nhàng vỗ vai cô: "Thật là vũ khí tốt, cám ơn."



Diệp Hiểu Hạ từ bất đắc dĩ đến giật mình lại đến bất khả tư nghị, cuối cùng trở thành tươi cười vừa lòng, cô gật gật đầu. Muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói ra, lúc này nói cái gì cũng có vẻ dư thừa.



Bởi vì Diệp Hiểu Hạ luôn

không làm việc đàng hoàng, cho nên hiện tại vẫn chỉ có cấp 6, chưa đến

cấp 7, tốc độ luyện cấp như vậy, làm Máng Xối Hoa Lưu nhịn không được

nói cô một phen, có vẻ hận sắt không rèn thành thép. Đối với việc này

Diệp Hiểu Hạ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tươi cười, cô vốn cũng muốn

luyện cấp, nhưng nhìn thấy tài liệu là cô nhịn không được đi thu thập,

thu thập tài liệu xong cô lại nhịn không được muốn đem chúng nó biến

thành kim tệ.



Giống như một cái lốc xoáy kì quái, tràn ngập ma

lực, làm Diệp Hiểu Hạ trầm mê trong đó không có biện pháp tự kiềm chế.

Tuy cô đáp ứng Máng Xối Hoa Lưu luyện cấp, sau đó đi lục sắc rừng rậm

tìm bọn họ, nhưng là cô biết chính mình nhìn thấy tài liệu vẫn không

nhịn được đem bọn họ biến thành kim tệ.



"Cô nên giữ lại một ít

tài liệu sơ cấp, ở Tân Thủ Thôn không có người dạy kỹ năng cuộc sống,

khi đến thành phố lớn học tập kỹ năng cuộc sống sơ cấp, cần dùng rất

nhiều tài liệu sơ cấp, nếu lúc đó muốn đi thu thập sẽ không dễ dàng như

vậy." Trúc Nhận Ngàn Trần phảng phất nhìn thấu tâm tư Diệp Hiểu Hạ,

trước khi hắn đi lục sắc rừng rậm hắn, không nhẹ không nặng dặn cô.



Lời này làm Diệp Hiểu Hạ bừng tỉnh đại ngộ, cũng như là một sợi dây thừng

kéo cô từ lốc xoáy kỳ quái ra. Bán trang bị và để NPC làm, không bằng để lại làm việc khác có lợi hơn.