Cực Hạn
Chương 32 : Không thể buông tha
Ngày đăng: 02:09 19/04/20
Diệp Hiểu Hạ thu hồi trang bị, đứng lên vỗ vỗ bụi bẩn trên người, cô bây giờ đã khôi phục không sai biệt lắm, chỉ là vừa rồi ngã trên mặt đất làm
đầu gối bên trái có chút đau. Tuy nhiên so với Túy Trong Khêu Đèn, cô
vẫn còn tốt hơn nhiều.
Trên người toàn vết thương, tuy rằng có
một vài cái đã có dấu hiệu kết vảy, nhưng vết thương vẫn còn chảy máu là nhiều nhất, chỉ sợ Túy Trong Khêu Đèn không thể khôi phục trong một
khắc được.
"Có thể đi không?"
Túy Trong Khêu Đèn nỗ lực
vài lần chống hai tay vào thanh đại kiếm, rốt cuộc cũng lung lay đứng
lên được. Nhưng, sắc mặt hắn trắng bệch, hô hấp nặng nề, vết thương trên ngực do bị móng vuốt cào trúng nhìn qua thật ghê người, hơn nữa mấy lần cố sức đứng dậy làm cho mấy vết thương đã ngừng lại tiếp tục chảy máu,
làm áo hắn nhuộm đỏ một mảng trước ngực.
Tuy hắn suy yếu, nhưng
rất kiên trì, lúc hắn đứng dậy, Diệp Hiểu Hạ mấy lần vươn tay giúp,
nhưng đều bị hắn đẩy ra, cuối cùng, cô chỉ có thể đứng một bên, nhìn Túy Trong Khêu Đèn.
"Chỉ sợ khó khăn." Túy Trong Khêu Đèn trầm trọng thở phì phò, lưng hắn đã bị mồ hôi thấm ướt, mồ hôi chảy vào miệng vết
thương, tạo thành một loại đau đớn khắc sâu làm hắn vô pháp (không có
biện pháp) nhẫn nại.
"Tôi đỡ anh đi." Diệp Hiểu Hạ cũng không
quan tâm Túy Trong Khêu Đèn có cự tuyệt hay không, trực tiếp tiến lên đỡ hắn, tay phải vòng ra sau lưng hắn, sau đó liền nửa lôi nửa đỡ hắn đi
ra khỏi rừng rậm.
Túy Trong Khêu Đèn vốn định cự tuyệt, nhưng hắn còn chưa mở miệng, liền thấy Diệp Hiểu Hạ nói: "Nếu anh lại tiếp tục
như vậy, chúng ta đều sẽ chết ở đây. Mặt mũi so với chết một lần cái nào quan trọng hơn?"
phải đỡ Túy Trong Khêu Đèn, bước chân Diệp Hiểu Hạ có chút chậm, chỉ vài bước Tử Tước Người Yêu đã đuổi kịp.
Cô ta đứng trước mặt hai người, vươn pháp trượng trong tay, ngăn cản hai người đi tiếp, trên mặt nạ rét lạnh.
"Tôi không nhớ là có nói chuyện với cô." Diệp Hiểu Hạ nhíu mày, ngẩng đầu
nhìn Tử Tước Người Yêu, chỉ cảm thấy trong mắt cô ta nổi lên một tầng
sát khí.
Là muốn đánh nhau sao? Trong tình huống bình thường,
tuy cô không biết đánh nhau, nhưng cô cũng không sợ cô ta. Nhưng bây
giờ, cô đỡ Túy Trong Khêu Đèn đã có chút cố sức, mà đây vốn là ân oán
của cô và cô ta, nếu liên lụy đến hắn sẽ không tốt, huống chi, tình
trạng hiện nay của Túy Trong Khêu Đèn... Nếu khai chiến, một điểm tiện
nghi cô cũng không chiếm được.
"Phải không?" Tử Tước Người Yêu
thu hồi pháp trượng, bày ra tư thế công kích, vốn cô cảm thấy một chọi
hai còn có chút không an tâm, nhưng nhìn đến thương thế nghiêm trọng của nam nhân Diệp Hiểu Hạ đỡ, tình trạng này chỉ sợ là không thể giúp gì
được, cũng bỏ luôn ý định ngừng tay.
Bất quá Diệp Hiểu Hạ một
thân trang bị tốt vẫn làm cô ta có chút cố kị, có vết xe đổ cùng Múa Rối Gỗ giao thủ, chỉ sợ mình không phải đối thủ của Diệp Hiểu Hạ. Nhưng nếu thả cô ta đi, nộ khí trong lòng Tử Tước Người Yêu không thể nuốt xuống.
Cho nên, cô vừa khiêu khích Diệp Hiểu Hạ để kéo dài thời gian, vừa nhắn tin cho Tử Tước đang đi mua dược trong thôn, để hắn nhanh quay lại.
"Tôi không có hứng thú chơi với cô." Diệp Hiểu Hạ trầm mặt, vòng qua Tử Tước Người Yêu, thầm nghĩ nhanh bỏ qua nữ nhân phiền toái này, về thôn mới
là chính sự, nếu tiếp tục dây dưa với cô ta, không biết còn gặp phải
phiền toái gì.