Cực Hạn
Chương 56 : Bánh thịt trên trời rơi xuống
Ngày đăng: 02:09 19/04/20
Diệp Hiểu Hạ lau pháp trượng gỗ liễu trong tay, đem nó để sau lưng, đi tới trước mặt thi thể
quái cách đó không xa, nhặt chiến lợi phẩm xong, liền thuần thục lấy dao nhỏ lột da, lột da thú xong, thuận tiện còn lấy được hai bình huyết và
một cái xương thú.
Đem mấy thứ đó bỏ vào trong túi, cô vỗ vỗ áo
choàng dài, chuẩn bị trở về thành để tu bổ trang bị một chút và bán rác, sau đó trở lại tiếp tục luyện cấp. Từ khi phát hiện bản bách khoa toàn
thư tư liệu trò chơi kia, trải qua hai tuần nghiên cứu toàn diện mỹ di,
rốt cuộc Diệp Hiểu Hạ đối với trò chơi này có sụ hiểu biết tương đối,
tuy rằng rất nhiều thứ còn khuyết thiếu chứng thực thực tiễn, bất quá,
theo lý thuyết mà nói, cô đã được cho là người chơi lâu năm. (Tác giả đã quyết định cho chị ấy thoát khỏi số kiếp tiểu bạch)
"Hiểu Hạ, cô phải về thành sao?" Vừa mới chuẩn bị về thành, cô liền nhận được đối
thoại bí mật của Tương Tư Túy ở phòng vật tư của Danh Môn.
"Vừa vặn phải về thành, làm sao?"
"Trong tay cô có bao nhiêu dược? Chúng tôi muốn mua một chút."
Tương Tư Túy bất đắc dĩ nói làm Diệp Hiểu Hạ cảm thấy kỳ quái, Danh Môn là
đại công hội, vốn có không ít người chơi kỹ năng cuộc sống. Tuy bình
thường cô cùng bọn họ cũng có chút sinh ý tới lui, bất quá cũng chỉ giới hạn trong việc trang bị thưa thớt của BOSS rơi ra, dược thảo thì chưa
từng giao dịch bao giờ. Hôm nay là như thế nào?
"Có thì có một
chút, bất quá các người sao lại phải mua thuốc ở bên ngoài?" Diệp Hiểu
Hạ biết không nên hỏi, nhưng mà vẫn không nhịn được.
"Cũng không
có gì, mấy ngày gần đây nghiệp đoàn muốn chuẩn bị làm vài hoạt động,
Không Đồng để tôi mua thêm dược phẩm trên thị trường, vì chúng ta có
chút giao tình, người đầu tiên tôi nghĩ đến là cô đấy." Tương Tư Túy
thật không hổ là người làm buôn bán, ngay cả nói chuyện phiếm đều tận
dụng mọi thứ để mặc cả với Diệp Hiểu Hạ. (Tên của anh ấy là Tương Tư Túy Bất Đắc Dĩ, nhưng mình để là Tương Tư Túy cho ngắn gọn và hay hơn. Nếu
Cầu Thuật. Đây là lần đầu tiên cô cướp quái, trong lòng vẫn có chút lo
lắng, cô tự an ủi mình, nếu người chơi này không chết, coi như cô gặp
chuyện bất bình rút đao tương trợ đi. Nếu người chơi này chết...
Vậy thì xem như trên trời rơi xuống cái bánh thịt đi, vừa vặn rơi trúng đầu cô.
Hỏa cầu của cô còn chưa đánh trúng BOSS, liền nghe thấy tiếng kêu thảm
thiết thứ ba vang lên trong rừng rậm. Âm thanh kia vừa nhỏ vừa tinh tế,
làm Diệp Hiểu Hạ nhịn không được nổi da gà. Hỏa cầu đập vào người Đồng
tử luyện dược, con BOSS đó không chút do dự chạy tới chỗ Diệp Hiểu Hạ.
Đây là lần đầu tiên Diệp Hiểu Hạ đối mặt với BOSS, tuy chỉ còn lại chút
lông da, nhưng vẫn là khiến cô khẩn trương đến mức cả tay đều là mồ hôi. Cô cũng không kịp nghĩ đến cái gì khác, vừa chạy, vừa đem công kích đơn thể cao nhất là lôi điện thuật đánh Đồng tử luyện dược.
Một con
BOSS chỉ còn lại huyết da cũng vẫn là BOSS, tốc độ của Đồng tử luyện
dược rất nhanh, Diệp Hiểu Hạ còn chưa kịp quăng lôi điện thuật ra lần
thứ hai, nó đã vọt tới sau cô, đâm cô một đao, máu của Diệp Hiểu Hạ lập
tức mất hơn một nửa. Diệp Hiểu Hạ càng sốt ruột, cô căn bản không dám
dừng tay, một bên uống dược.
Một con BOSS dù lợi hại trong lúc
chỉ còn lại huyết da, liền không còn kiêu ngạo như vậy. Ngay tại lúc
Đồng tử luyện dược đâm Diệp Hiểu Hạ, hắn rốt cuộc ngã xuống dưới lôi
điện thuật của Diệp Hiểu Hạ.
Ngồi ở bên thi thể BOSS, Diệp Hiểu
Hạ thở ra một hơi thật dài, không dám trì hoãn, lập tức đi sờ BOSS lấy
được hai món gì đó. Bởi vì lo lắng mấy người hồi sinh kia phát hiện ra
cô, cô cũng không kịp xem là cái gì, lập tức tìm một cái lùm cây ẩn nấp
vào trong.