Cực Hạn
Chương 59 : Mỗi người đều có chuyện không muốn nói
Ngày đăng: 02:09 19/04/20
Trong thành vốn đã
nhiều người, nhưng hôm nay càng nhiều hơn. Chỗ hội đấu giá đã kín người
nay lại chật như nêm cối, ngay cả bên ngoài hội đấu giá cũng đầy người,
thi thoảng còn có người hô to: "Ai xem giá của huyết trệ hoàn đi! Đăng
giá lên thế giới!"
Đi đến diễn võ đường là nhất định phải đi qua
hội đấu giá đi, Túy Trong Khêu Đèn đi theo sau Diệp Hiểu Hạ, khi đi
ngang qua hội đấu giá, ngay cả hắn là người chơi cấp tro cốt (người chơi lâu đời) cũng hơi ngẩn người."Hội đấu giá này bình thường không nhiều
người như vậy đi?"
"Bình thường không nhiều như vậy, ít nhất sẽ
không chật cả đường." Diệp Hiểu Hạ chen trong đám người, cô là chức
nghiệp pháp hệ mỗi lần như thế này đều thống hận chính mình vì sao trói
gà không chặt. Túy Trong Khêu Đèn tiến lên lôi kéo Diệp Hiểu Hạ tam hạ
lưỡng hạ liền ra khỏi đám đông, sau đó hai người đi tới Diễn võ đường.
Đứng ở bên ngoài Diễn võ đường, Diệp Hiểu Hạ lại nhận được mật thoại của
Tương Tư Túy, cô không khỏi buồn cười: "Tôi nói này Tương Tư, có phải
trí nhớ của anh không tốt lắm đã quên mất chuyện gì không, sao lại mới
một lúc tìm tôi ba lần."
"Vậy cô còn không mau tài trợ cho tôi ít tiền bồi bổ não?" Tương Tư Túy cười bất đắc dĩ rồi vào chủ đề: "Không
Đồng bảo tôi hỏi cô một chút, cô có biết ai luyện ra viên huyết trệ hoàn hay không?"
Diệp Hiểu Hạ nghe thấy Tương Tư Túy hỏi như vậy,
trong lòng không khỏi lộp bộp, chẳng lẽ Không Đồng đã đoán được thuốc
này là cô luyện chế sao? Nội tâm cô không khỏi khẩn trương, cũng không
kịp nghĩ nhiều, cô liền trả lời Tương Tư Túy: "Mấy người sao lại tới hỏi tôi? Nghiệp đoàn mấy người nhiều dược sư như vậy không ai không biết
sao? Nghiệp đoàn mấy người lớn như vậy còn không biết sao? Tôi chỉ có
một người làm biết được?"
Tương Tư Túy thấy không hỏi được gì,
thường. Còn may là mấy người vẫn thường xuyên mật thoại, cũng không coi
là thật sự xa lạ.
Cho nên, mỗi khi nhận được tin tức của mấy
người Máng Xối Hoa Lưu, Diệp Hiểu Hạ đều vô cùng vui vẻ : "Máng Xối, có
chuyện gì sao?"
"Hiểu Hạ, chỗ cô còn lam và hồng không, gửi cho
tôi một ít, đội chúng tôi một hồi muốn đi đánh tiểu BOSS, nhiều thái
đao, tiền mua dược trên người có chút khẩn trương, cô có thể cho tôi
mượn trước một ít không?" Giọng nói của Máng Xối Hoa Lưu vẫn sang sảng
như vậy.
"Được, một lát tôi gửi cho anh."
"Không cần một lát, gửi nhanh một chút, tôi và Ngàn Trần còn có Nhị Thiếu Gia đang cần dùng."
"Ân." Diệp Hiểu Hạ tuy rằng ngoài miệng đáp ứng, nhưng trong lòng lại nhịn
không được tràn một chút chua sót. Cũng không biết bắt đầu từ khi nào,
Máng Xối Hoa Lưu, Trúc Nhận Ngàn Trần và Điền Gia Nhị Thiếu Gia nói
chuyện với cô luôn vì dược phẩm hoặc trang bị.
Giữa bọn họ tựa hồ chỉ còn lại ta cần ta cứ lấy, đến cùng là khi nào thì thay đổi thành
như vậy? Tắt mật thoại, Diệp Hiểu Hạ thở dài một hơi, xoay người đi vào
thành, tính đem chỗ dược mình chuẩn bị để đi luyện cấp gửi cho Máng Xối
Hoa Lưu.
Cô không phải là keo kiệt, chỉ là... Có thể đừng chỉ khi nào cần thứ gì của cô mới nói chuyện với cô không? Đừng cứ mở miệng là
muốn thứ này thứ kia, như vậy khiến cô cảm thấy thật thất vọng. Cô thật
sự thật sự để ý mấy người bạn này, không muốn vì mấy việc này mà khiến
quan hệ giữa bọn họ thay đổi.