Cực Phẩm Phong Lưu
Chương 2 : Thế Giới Mới
Ngày đăng: 02:05 27/06/20
Gió Xuân thổi, hàng liễu đu đưa trước gió,mặt hồ Hồ Tây tựa như một mặt gương lớn sáng trắng ( Oh vãi thật, vãi cả Hồ Tây cơ đấy hư cấu vãi :D ) , khi ánh nắng rọi vào, măt hồ óng ánh như nhưng viên kim cương đẹp mê người, phản phất ánh vàng nhàn nhạt.
Trên mặt hồ sóng vỗ nhẹ, du thuyền đi qua lại nhiều không kể siết không người truyền đến những tiếng cười tiếng nói cười trên những con thuyền, đều là các tiểu thư đài cát xuất du vãn cảnh, quang cảnh thật động lòng người và náo nhiệt.
Vô số các si tử, nho sĩ đứng trên đầu thuyền khác đứng hò hét, và những đôi mắt luôn chăm chú vào những chiếc thuyền kia, những chiếc thuyền của các thiên kim tiểu thư, vẻ mặt khác vọng hiện lên đầy rẫy vào những chiếc thuyền kia như chó sói rinh mồi.
Nhưng ngay khi chuẩn bị tiếp cận thuyền hoa kia thì lại, thì vẻ mặt của bọn nho sĩ, sĩ tử kia thay đổi 180 độ a, biến thành những tú tài dáng dấp rất mực chánh trực thanh cao, trong mắt tà niệm biến mất, phe phẩy quạt, ngâm thơ vịnh từ, vô cùng phong lưu.
Còn có vài chiếc quan thuyền đậu neo, trong đó có các tiểu thư ẩn sau những tấp màn, len lén nhìn đám tài tử, công tử phong lưu thầm lựa chọn ý trung nhân
Đứng trên bờ hồ Hồ Tây, nêu muốn tỏ rõ tâm tình Trần Thanh lúc này thì, "đệt! cái quái thì thế này "
đến nơi này cũng được mấy ngày rồi, giờ mới có dịp dạo chơi vài vòng quanh cái nhà này
Nơi đây có ba miền đươc gọi theo là bắc, trung, nam và trong mỗi miền thì có. Trong khu vực mỗi vùng thì miền trung ví dụ:
Bắc miền trung gọi là Bắc Vực, Đông miền trung gọi là Đông Vực, Nam miền trung gọi là Nam Vực, Tây miền trung gọi là Tây Vực và còn trung tâm của miền trung được gọi là Trung Vực là khu vực chính của miền trung.
Tại nơi Trần Thanh đang ở được gọi là trung tâm của miền trung, nơi Trần Thanh này nằm gần sát ngoài đông miền trung và gia đình nhà Trần Thanh thì cũng tạm gọi là nhà giàu, buôn bán cũng khá nhiều các loại mặt hàng trong đó mặt hàng chính là vải vóc.
Nhưng từ khi Trần gia bị hai gia đình kia âm mưu hãm hại thì, càng ngày càng tụt dốc làm ăn cũng không khá khẫm gì lắm
Trần Thanh nhìn vào nước trong hồ phản chiếu hình ảnh của mình trong làn nước mắt sáng mày kiếm, mũi vừa, khuôn mặt đầy thân thiện, nếu Trần Thanh mặc đồ Thư sinh kia thì lúc này Trần Thanh cảm thấy, nếu so với đám văn nhân có mặt trên hồ kia thì Trần Thanh cảm thấy mình còn đẹp hơn các tài tử phong lưu này ( có 1 sự tự tin thái quá =.= ).
Chỉ tiếc một điều là Trần Thanh người thế giới khác nên mang quần áo có chút không giống nơi đây nên các cô gái không quan tâm đến Trần Thanh cho lắm thấy Trần Thanh thì lướt qua đi và nhìn những tài tử phong hoa phía sau trên những chiếc thuyền hoa ngoài kia
Bỗng đột nhiên đám mỹ nữ như bị gió thổi gì đó túm tụm lại bên bờ hồ, không ngừng nhìn về phía mặt hồ xa xa mà bàn tán, tiếng oanh oanh yến yến nhè nhẹ thật là dễ nghe
( Phởn vãi ).
"Ôi mọi người ơi mau nhìn kìa, nhìn xem kìa, đó là đệ nhất tài tử Khang Niên ở trung tâm miền trung kìa, Khang Niên, Khang công tử đó"
"Đâu, đâu... ôi đẹp trai quá, thật là đẹp trai"
"Ôi thật lãng tử làm sao"
"Wow! đây là tiểu thư nhà nào mà may mắn vậy ta"
Trần Thanh nhìn theo hướng các cô gái chỉ trỏ, nhìn về hướng đó
Chỉ thấy trên mặt nước có hai chiếc thuyền đang theo dòng nước tiến đến đối diện nhau , mỗi chiếc đều có hai tầng, cao khoảng 9 đến 10 thước, trên có treo đèn l-ng, tầng trên lầu các, khá đẹp.
Trên các chiếc thuyền còn treo đầy cờ quạt tung bay, có một chiếc thuyền trên treo tấm hồng điêu lớn từ trên đầu Thuyền phủ xuống ( tấm cuộn giấy loại lớn ý mà muốn tìm hiểu rõ lên trên google dò nhé ).
Bên phải hàng chữ là "Gió xuân rũ lòng ta", còn bên trái là "Chỉ vì người đẹp xiêu lòng" ( ôi thơ gì vãi thế :D ).
Trên thuyền ở giữa chiếc thuyền, có một vị công tử khá đẹp trai đang đứng thẳng trên đầu thuyền, mặt trắng như ngọc, phe phẩy chiếc quat giấy, nét mặt cười cười, khá phong lưu tiêu sái.
Chiếc thuyền kia còn to và sang trọng hơn hẳn, chiếc thuyền có chữ Khang công tử còn lớn hơn, phi hoa thuyền các, không thể tả được sự quý phái của chiếc thuyền hoa này, chỉ tiếc một điều là bên ngoài treo khá nhiều lụa rèm nên không thể thấy bên trong cái gì, ở trên đầu thuyền được treo một chiếc l-ng đèn rất lớn tung bay theo trong gió, trên đó có một chữ khá lớn " Kim "
Là Kim Huyền tiểu thư đệ nhất tài nữ đồng thời còn là đệ nhất mỹ nữ, một nữ tử bên cạnh Tràn Thanh thấy vậy đứng lên kêu lớn, trên mặt tràn đầy hưng phấn, thì ra là fan hâm mộ của Kim tiểu thư
Đệ nhất cái quái gì hừm, lúc này Trần Thanh không chú ý đến bờ hồ, đệ nhất tài nữ và đệ nhất mỹ nữ, chơi từ sáng đến giờ Trần Thanh gặp được các cô có chút nhan sắc đều tự cho mình là nhất tự cho mình là một mỹ nữ, thật là các cô gái kiếp trước tuy make up nhiều rất nhiều nhưng họ ít nhất cũng không dám tự cho mình là nhất là các người khác cho họ là nhất , còn các cô gái này không bằng một nữa mà cứ lên giọng điệu như mình là nhất, nếu so sánh với các cô gái thế giới kia thì có lẽ các cô gái này đến xách dép cũng chưa xứng.
"Ta nghe mọi người nói Khang công tử đã theo đuổi Kim tiểu thư hai năm trời rồi đó, hắn là công tử nhà tri phủ đại nhân, còn được mọi người xưng là tài tử Trung Vực, với gia thế và tài năng của Khang công tử, nếu ta mà là Kim tiểu thư chắc ta là đã hạnh phúc đến chết mất" một nữ tử đứng sau lưng cách vài bước chân Trần Thanh lên tiếng nói, theo giọng nói thì có lẽ là fan hâm mộ của Khang công tử.
"Hừm! nhưng nghĩ lại thì, Kim tiểu thư có kém gì đâu Kim tiểu thư cũng là một đệ nhất tài nữ và đồng thời là một đệ nhất mỹ nhân ở Trung Vực này, về tài văn thì không thể nói là kém hơn Khang công tử được, mà Kim tiểu thư lại là con gái của đô đốc của vùng Trung Vực này, nói về gia thế còn cao hơn cả Khang công tử nữa, cho nên, chưa chắc gì Kim tiểu thư đã để ý Khang công tử nhé" một người khác lên tiếng cô gái này chắc có lẽ là fan hâm mộ của Kim tiểu thư
"Theo ta suy nghĩ thấy thì đệ nhất tài tử Trung Vực và đệ nhất tài nữ Trung Vực, ta cảm thấy bọn họ thật đúng là một đôi trai tài gái sắc, trời sinh một đôi, không chỉ ở Trung Vực này mà còn ở toàn miền trung chúng ta luôn ý chứ" một nữ nhân cạnh bên lên tiếng nói theo
"Haizz ôi đàn bà ở thời đại nào cũng hại não như nhau thật mệt mỏi" nghe các cô gái đứng sát bên cạnh nói chuyện Trân Thanh nghĩ thầm
Quay lại trên hai chiếc thuyền thì thấy Khang công tử cuối đầu chào Kim tiểu thư hành lễ hành động của Khang công tử như là đang cầu cái gì từ Kim tiểu thư thì phải.
Tiếp sau đó có một cô gái bước ra nói cái gì đó với Khang công tử, một lúc sau mặt Khang công tử biến đổi liên tục, từ buồn sang vui, ngược lại từ vui sang buồn
Vì đứng cách quá xa nên Trần Thanh không nghe được cô gái kia nói cái gì, "ơ cuối cùng thì cô tiểu thư kia có đồng ý không thế mà sao tiểu tử kia không mặt chuyển đổi nhanh như gió thế" Trần Thanh nghĩ thầm
"Đấy ta nói có sai đâu Kim tiểu thư quý phái đệ nhất nữ tử của chúng ta sao co thể để ý đến Khang công tử được chứ" một nữ tử không biết có nghe được hay không mà nói như thật vậy.
"Hừm theo ta thì chưa chắc đâu người không thấy lúc sau Khang công tử cũng cười à, không biết chừng nữa tháng sau Trung Vực của chúng ta dấy lên chuyện tình của hai người không biết chừng" một cô gái nữa lên tiếng nói hiển nhiên cô gái này cũng không nghe được gì, chỉ là đoán mò thôi.
Thế này cũng nói à hừm, dù sao phong tục tập quán nơi này không biết có khác nhau hay không, nhưng nói chuyện tình yêu thì phải là hai người kiếm chỗ nào trăng thanh gió mát ngồi nói chuyện chứ vậy mới sí quách ( hết sẩy, tuyệt vời ) chứ.
Thuyền Khang công tử bắt đầu đi xa, nhưng nhìn lại thì vẵn thấy Khang công tử mở miệng cười, không biết cười cái gì nhưng khiến Trần Thanh cảm thấy muốn bụp một phát vào mồm.
"Hưm tiểu tử ngươi cười cái quái gì, nói chuyện tán gái, ta đây cũng có ít nhất gần mười lăm năm cua gái trên mạng và thủ đoạn thì ta đây phải hơn mi gấp ngàn lần, nhìn bộ mặt muốn bụp vài phát ta khinh" Trần Thanh nhìn thấy vậy nghĩ thầm.
Trên mặt hồ sóng vỗ nhẹ, du thuyền đi qua lại nhiều không kể siết không người truyền đến những tiếng cười tiếng nói cười trên những con thuyền, đều là các tiểu thư đài cát xuất du vãn cảnh, quang cảnh thật động lòng người và náo nhiệt.
Vô số các si tử, nho sĩ đứng trên đầu thuyền khác đứng hò hét, và những đôi mắt luôn chăm chú vào những chiếc thuyền kia, những chiếc thuyền của các thiên kim tiểu thư, vẻ mặt khác vọng hiện lên đầy rẫy vào những chiếc thuyền kia như chó sói rinh mồi.
Nhưng ngay khi chuẩn bị tiếp cận thuyền hoa kia thì lại, thì vẻ mặt của bọn nho sĩ, sĩ tử kia thay đổi 180 độ a, biến thành những tú tài dáng dấp rất mực chánh trực thanh cao, trong mắt tà niệm biến mất, phe phẩy quạt, ngâm thơ vịnh từ, vô cùng phong lưu.
Còn có vài chiếc quan thuyền đậu neo, trong đó có các tiểu thư ẩn sau những tấp màn, len lén nhìn đám tài tử, công tử phong lưu thầm lựa chọn ý trung nhân
Đứng trên bờ hồ Hồ Tây, nêu muốn tỏ rõ tâm tình Trần Thanh lúc này thì, "đệt! cái quái thì thế này "
đến nơi này cũng được mấy ngày rồi, giờ mới có dịp dạo chơi vài vòng quanh cái nhà này
Nơi đây có ba miền đươc gọi theo là bắc, trung, nam và trong mỗi miền thì có. Trong khu vực mỗi vùng thì miền trung ví dụ:
Bắc miền trung gọi là Bắc Vực, Đông miền trung gọi là Đông Vực, Nam miền trung gọi là Nam Vực, Tây miền trung gọi là Tây Vực và còn trung tâm của miền trung được gọi là Trung Vực là khu vực chính của miền trung.
Tại nơi Trần Thanh đang ở được gọi là trung tâm của miền trung, nơi Trần Thanh này nằm gần sát ngoài đông miền trung và gia đình nhà Trần Thanh thì cũng tạm gọi là nhà giàu, buôn bán cũng khá nhiều các loại mặt hàng trong đó mặt hàng chính là vải vóc.
Nhưng từ khi Trần gia bị hai gia đình kia âm mưu hãm hại thì, càng ngày càng tụt dốc làm ăn cũng không khá khẫm gì lắm
Trần Thanh nhìn vào nước trong hồ phản chiếu hình ảnh của mình trong làn nước mắt sáng mày kiếm, mũi vừa, khuôn mặt đầy thân thiện, nếu Trần Thanh mặc đồ Thư sinh kia thì lúc này Trần Thanh cảm thấy, nếu so với đám văn nhân có mặt trên hồ kia thì Trần Thanh cảm thấy mình còn đẹp hơn các tài tử phong lưu này ( có 1 sự tự tin thái quá =.= ).
Chỉ tiếc một điều là Trần Thanh người thế giới khác nên mang quần áo có chút không giống nơi đây nên các cô gái không quan tâm đến Trần Thanh cho lắm thấy Trần Thanh thì lướt qua đi và nhìn những tài tử phong hoa phía sau trên những chiếc thuyền hoa ngoài kia
Bỗng đột nhiên đám mỹ nữ như bị gió thổi gì đó túm tụm lại bên bờ hồ, không ngừng nhìn về phía mặt hồ xa xa mà bàn tán, tiếng oanh oanh yến yến nhè nhẹ thật là dễ nghe
( Phởn vãi ).
"Ôi mọi người ơi mau nhìn kìa, nhìn xem kìa, đó là đệ nhất tài tử Khang Niên ở trung tâm miền trung kìa, Khang Niên, Khang công tử đó"
"Đâu, đâu... ôi đẹp trai quá, thật là đẹp trai"
"Ôi thật lãng tử làm sao"
"Wow! đây là tiểu thư nhà nào mà may mắn vậy ta"
Trần Thanh nhìn theo hướng các cô gái chỉ trỏ, nhìn về hướng đó
Chỉ thấy trên mặt nước có hai chiếc thuyền đang theo dòng nước tiến đến đối diện nhau , mỗi chiếc đều có hai tầng, cao khoảng 9 đến 10 thước, trên có treo đèn l-ng, tầng trên lầu các, khá đẹp.
Trên các chiếc thuyền còn treo đầy cờ quạt tung bay, có một chiếc thuyền trên treo tấm hồng điêu lớn từ trên đầu Thuyền phủ xuống ( tấm cuộn giấy loại lớn ý mà muốn tìm hiểu rõ lên trên google dò nhé ).
Bên phải hàng chữ là "Gió xuân rũ lòng ta", còn bên trái là "Chỉ vì người đẹp xiêu lòng" ( ôi thơ gì vãi thế :D ).
Trên thuyền ở giữa chiếc thuyền, có một vị công tử khá đẹp trai đang đứng thẳng trên đầu thuyền, mặt trắng như ngọc, phe phẩy chiếc quat giấy, nét mặt cười cười, khá phong lưu tiêu sái.
Chiếc thuyền kia còn to và sang trọng hơn hẳn, chiếc thuyền có chữ Khang công tử còn lớn hơn, phi hoa thuyền các, không thể tả được sự quý phái của chiếc thuyền hoa này, chỉ tiếc một điều là bên ngoài treo khá nhiều lụa rèm nên không thể thấy bên trong cái gì, ở trên đầu thuyền được treo một chiếc l-ng đèn rất lớn tung bay theo trong gió, trên đó có một chữ khá lớn " Kim "
Là Kim Huyền tiểu thư đệ nhất tài nữ đồng thời còn là đệ nhất mỹ nữ, một nữ tử bên cạnh Tràn Thanh thấy vậy đứng lên kêu lớn, trên mặt tràn đầy hưng phấn, thì ra là fan hâm mộ của Kim tiểu thư
Đệ nhất cái quái gì hừm, lúc này Trần Thanh không chú ý đến bờ hồ, đệ nhất tài nữ và đệ nhất mỹ nữ, chơi từ sáng đến giờ Trần Thanh gặp được các cô có chút nhan sắc đều tự cho mình là nhất tự cho mình là một mỹ nữ, thật là các cô gái kiếp trước tuy make up nhiều rất nhiều nhưng họ ít nhất cũng không dám tự cho mình là nhất là các người khác cho họ là nhất , còn các cô gái này không bằng một nữa mà cứ lên giọng điệu như mình là nhất, nếu so sánh với các cô gái thế giới kia thì có lẽ các cô gái này đến xách dép cũng chưa xứng.
"Ta nghe mọi người nói Khang công tử đã theo đuổi Kim tiểu thư hai năm trời rồi đó, hắn là công tử nhà tri phủ đại nhân, còn được mọi người xưng là tài tử Trung Vực, với gia thế và tài năng của Khang công tử, nếu ta mà là Kim tiểu thư chắc ta là đã hạnh phúc đến chết mất" một nữ tử đứng sau lưng cách vài bước chân Trần Thanh lên tiếng nói, theo giọng nói thì có lẽ là fan hâm mộ của Khang công tử.
"Hừm! nhưng nghĩ lại thì, Kim tiểu thư có kém gì đâu Kim tiểu thư cũng là một đệ nhất tài nữ và đồng thời là một đệ nhất mỹ nhân ở Trung Vực này, về tài văn thì không thể nói là kém hơn Khang công tử được, mà Kim tiểu thư lại là con gái của đô đốc của vùng Trung Vực này, nói về gia thế còn cao hơn cả Khang công tử nữa, cho nên, chưa chắc gì Kim tiểu thư đã để ý Khang công tử nhé" một người khác lên tiếng cô gái này chắc có lẽ là fan hâm mộ của Kim tiểu thư
"Theo ta suy nghĩ thấy thì đệ nhất tài tử Trung Vực và đệ nhất tài nữ Trung Vực, ta cảm thấy bọn họ thật đúng là một đôi trai tài gái sắc, trời sinh một đôi, không chỉ ở Trung Vực này mà còn ở toàn miền trung chúng ta luôn ý chứ" một nữ nhân cạnh bên lên tiếng nói theo
"Haizz ôi đàn bà ở thời đại nào cũng hại não như nhau thật mệt mỏi" nghe các cô gái đứng sát bên cạnh nói chuyện Trân Thanh nghĩ thầm
Quay lại trên hai chiếc thuyền thì thấy Khang công tử cuối đầu chào Kim tiểu thư hành lễ hành động của Khang công tử như là đang cầu cái gì từ Kim tiểu thư thì phải.
Tiếp sau đó có một cô gái bước ra nói cái gì đó với Khang công tử, một lúc sau mặt Khang công tử biến đổi liên tục, từ buồn sang vui, ngược lại từ vui sang buồn
Vì đứng cách quá xa nên Trần Thanh không nghe được cô gái kia nói cái gì, "ơ cuối cùng thì cô tiểu thư kia có đồng ý không thế mà sao tiểu tử kia không mặt chuyển đổi nhanh như gió thế" Trần Thanh nghĩ thầm
"Đấy ta nói có sai đâu Kim tiểu thư quý phái đệ nhất nữ tử của chúng ta sao co thể để ý đến Khang công tử được chứ" một nữ tử không biết có nghe được hay không mà nói như thật vậy.
"Hừm theo ta thì chưa chắc đâu người không thấy lúc sau Khang công tử cũng cười à, không biết chừng nữa tháng sau Trung Vực của chúng ta dấy lên chuyện tình của hai người không biết chừng" một cô gái nữa lên tiếng nói hiển nhiên cô gái này cũng không nghe được gì, chỉ là đoán mò thôi.
Thế này cũng nói à hừm, dù sao phong tục tập quán nơi này không biết có khác nhau hay không, nhưng nói chuyện tình yêu thì phải là hai người kiếm chỗ nào trăng thanh gió mát ngồi nói chuyện chứ vậy mới sí quách ( hết sẩy, tuyệt vời ) chứ.
Thuyền Khang công tử bắt đầu đi xa, nhưng nhìn lại thì vẵn thấy Khang công tử mở miệng cười, không biết cười cái gì nhưng khiến Trần Thanh cảm thấy muốn bụp một phát vào mồm.
"Hưm tiểu tử ngươi cười cái quái gì, nói chuyện tán gái, ta đây cũng có ít nhất gần mười lăm năm cua gái trên mạng và thủ đoạn thì ta đây phải hơn mi gấp ngàn lần, nhìn bộ mặt muốn bụp vài phát ta khinh" Trần Thanh nhìn thấy vậy nghĩ thầm.