Cực Phẩm Tài Tuấn

Chương 55 : Sai lầm của Lý Trung

Ngày đăng: 22:52 21/04/20


Lý Trung không ngờ một con tiểu nha hoàn bên cạnh Lâm Úc Hương thôi mà dám ngông cuồng trước mặt mình như thế, đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó

khinh, uất hận nhục nhã đan xen, lại thấy mấy bà tử muốn tới đánh mình,

càng thêm phẫn nộ.



Qua một đêm nghỉ ngơi, hắn không còn sợ hãi như

đêm qua nữa, lại luôn đinh ninh rằng lão thái quân bao che mình nên mới

làm bẽ mặt Nhị gia, phạt nhốt vào phòng chứa củi chẳng qua là cảnh cáo

để sau này mình sự sự chú ý một chút thôi, chuyện lần này hắn sai là ở

chỗ tưởng Uyển di nương thất sủng nên mới vấp ngã, sau này tu bổ quan hệ với Uyển di nương là xong, Nhị gia chẳng lẽ vì mấy đứa hạ nhân mà muốn

phạt mình? Đó là chuyện không thể nào, trong lòng nghĩ thế, sao hắn có

thể chấp nhận để mấy bà tử kia làm bừa.



- To gan, một đám nô tài đui mù dám dùng hình với ta à, không sợ sau này ta lấy mạng các ngươi sao?



Tiếng rống như con thú bị thương này làm cả mái ngón trên trần tưởng chừng

cũng rung rinh, mấy bà tử sợ cứng người lại, Lý Trung là hạng người như

thế nào chứ, nếu sau này hắn có khả năng trở mình, bọn họ chết là cái

chắc.



Lý Trung kiêu ngạo trong phủ quen rồi cho nên mới dám có

hành động này, đối lại là năm bảy năm trước kia, hắn nhất định nhẫn

nhịn, sau đó âm thầm trả thù sau, không ngờ đây là sai lầm lớn nhất

trong đời của hắn.



Lâm Úc Hương trước đó không thấy mặt xấu của

Lý Trung cho nên không hề có ác cảm với hắn, thêm vào nàng tức giận

Đường Kính Chi vì hai di nương mà cãi nhau với nàng, cho nên trong lòng

kỳ vọng Lý Trung bị oan, để Đường Kính Chi sau này không dám nói di

nương nào đó bị ức hiếp, đáng thương ra sao trước mặt nàng nữa.



Tri Thu vừa rồi ra lệnh kia, nàng không ngăn cản nhưng cũng không phải muốn đánh Lý Trung thật, chỉ cần hắn chịu nhún mình, quỳ xuống khấu đầu là

qua chuyện.



Nhưng không ngờ Lý Trung dám phản kháng, còn uy hiếp

hạ nhân ngay trước mặt nàng, chẳng lẽ tên quản sự này là hạng ác nô hào

môn, khinh khi chủ tử?



Lâm Úc Hương lần đầu tiên có nghi vấn này, nàng đang trầm tư thì Tri Thu lại lên tiếng:



- Lý Trung, ngươi đừng quên thân phận mình là gì, dám quát tháo trước mặt Nhị nãi nãi, trong mắt ngươi còn có chủ tử không, người đâu, đánh cho

ta, đánh cho hắn tâm phục khẩu phục.


Lý Trung gân cổ lên giải thích, có điều lúc này không ai tin hắn nữa.



Hai thô bà sử không chế Lý Trung, hắn nằm trên mặt đất nghỉ một lúc, sức

lực quay trở lại, vùng lên phản kháng, cả hai không đè xuống được nứa.



Lâm Úc Hương thấy vậy định gọi mấy bà tử còn lại tới giúp, đột nhiên trước

mắt loáng lên, có thêm một bóng người, người đó chỉ dùng một tay xách

ghế, nhắm thẳng đầu Lý Trung đập tới.



"Rầm!" Ghế gỗ vỡ tan tành.



Tiếp theo đó là tiếng gào kinh thiên động địa của Lý Trung.



Bị đau, sức lực của Lý Trung tăng lên mấy phần, đám bà tử không giữ nổi,

Lý Trung ôm cái đầu be bét máu lăn lộn trên mặt đất, mấy nha hoàn nhát

gan thét lên chói tai.



Lâm Úc Hương là y sư, nàng không sợ máu,

nhưng bị thủ đoạn tàn nhẫn của người kia làm giật mình, chuyện đầu tiên

là kéo Tri Đông Tri Thu run lẩy bẩy vào trong lòng.



- Các ngươi là ai?



Khẽ vỗ lưng hai tiểu nhà đầu, Đương Úc Hương lúc này mới nhìn người tới.



Tổng cộng có hai nữ nhân đứng trước mặt Lâm Úc Hương, một mặc váy dài lam

nhạt, vóc dáng đầy đặn, dung mạo xinh đẹp, mặc dù trong mắt nàng cũng có vẻ sợ hãi, nhưng vẫn ân cần đi tới đón lấy Tri Đông ôm vào lòng mình,

nhẹ giọng vỗ về:



- Đừng sợ, tất cả qua rồi. Bẩm Nhị nãi nãi, tỳ thiếp là Uyển di nương.



Làm người ta chú ý hơn là nữ tử còn lại, nàng mặc váy lục nhạt, mặt đeo

khăn che, vóc dáng cao ráo, đường cong lung linh lả lướt gợi cảm, nhưng

trong tay nàng còn cầm lưng ghế, hiển nhiên vừa rồi do nàng ra tay/



- Tỳ thiếp là Ngọc di nương.



Ngọc Nhi nói xong ném lưng ghế trong tay xuống, lạnh lùng quát mấy nha hoàn đang la hét chói tai:



- Câm mồm hết cho ta, kẻ nào dám la hét ta cắt lưỡi.