Cực Phẩm Tài Tuấn

Chương 84 : Hôn gián tiếp

Ngày đăng: 22:52 21/04/20


Vốn Lâm Úc Hương chỉ định lấy lòng Đường Kính Chi, sau đó xin y cho đi

ra ngoài phủ chơi, nhưng cứ nói, nói mãi, chợt nhận thấy trên người

tướng công danh nghĩa này có không ít ưu điểm, những cảnh ấm áp giữa hai người từng cảnh thoáng qua trong đầu, sống múi bỗng cay cay, chẳng hiểu sao nàng có cảm giác muốn khóc.



Đang bối rối vì cảm xúc bất

ngờ không nguyên cớ, chỉ thấy đũa nhẹ đi, thì ra Đường Kính Chi thấy

nàng gắp thức ăn mà không cho vào bát mình, mắt đảo một vòng, mặt dầy há miệng ra tiếp lấy.



Lúc này Đường Kính Chi đã từ vui mừng ngây

ngất ban đầu tỉnh lại, y cũng nhìn ra Lâm Úc Hương hôm nay có chút không ổn, tựa như cố ý lấy lòng mình, chắc là nàng có chuyện cầu tới mình

đây, có điều đây là chuyện tốt, không những có thể thuận tiện giải quyết khó khăn cho nàng, còn kéo gần quan hệ hai người, hơn nữa trước khi

giúp nàng còn có thể lợi dụng một chút.



Lấy chuyện há miệng ra

ngậm thức ăn nàng gắp mà nói, nếu như là bình thường, y đừng hòng dám

làm thế, nếu không Lâm Úc Hương không tới mức trở mặt ngay lập tức,

nhưng nhất định nửa tháng không thèm lý tới y.



Thấy Đường Kính

Chi mặt dầy như thế, mặt còn cười đắc ý, hai hàng lông mày xinh xắn

nhướng lên, Lâm Úc Hương hận ngứa răng chỉ muốn cắn cho y một cái, nhưng lại nghĩ :" Bỏ đi, hôm nay mình còn có chuyện nhớ đến tên mặt dầy này,

phải nhịn, nhất định phải nhịn."



Tự an ủi mình mấy câu, vẻ mặt Lâm Úc Hương mới trở lại bình thường.



Thấy đích tôn nổi hứng đùa bỡn như thế, trong lòng vui mừng, cũng hiếm

có một lần muốn lấy Lâm Úc Hương ra trêu đùa, cảm giác này đã mấy chục

năm rồi không có:



- Úc Hương, đều là người nhà cả, đừng đứng mãi, ngồi xuống cùng ăn cơm đi.




Xoa xoa da thịt non mềm được giải phòng, Đường Kính Chi

thầm than cô nàng thật ác, tuy cũng biết Lâm Úc Hương không dễ trêu

chọc, nhưng không ngờ nha đầu này ra tay là không nể nang gì cả.



Thực ra là y hiểu lầm Lâm Úc Hương rồi, vì cái nhéo đó không phải chỉ

vì phát tiết chút thiệt thòi vừa xong, mà là do oán khí tích tụ bao

nhiêu ngày, thử nghĩ mà xem, một thiếu nữ đang yên lành, bị người ta

cướp đi, bắt gả cho một nam tử dở sống dở chết, rồi sau đó còn bị mắng

mỏ chửi rủa, đổi lại bất kỳ là ai cũng phải nổi giận, trước kia không có cơ hội, hôm nay nắm được, cho nên mới ra tay không biết chừng mực như

vậy.



Đường lão thái quân giúp đích tôn giải vây, mắt ẩn chứa nụ cười nhưng cũng có điều suy tư, phu thê trêu đùa là chuyện nhỏ, còn là

tình thú. Bà là người từng trải, tất nhiên cũng hiểu, vì chút chuyện nhỏ này, bà không thể giận được, cũng không trừng phạt Lâm Úc Hương vượt

quá quy củ, chuyện này còn chưa phải là gì so với việc Lâm Úc Hương làm

mất mặt tôn nhi của bà trước mặt mọi người lần trước.



Điều làm

bà âu lo là bà đã bảo Lâm Úc Hương phải vào nhà trong, ngủ cùng với cháu mình, hơn nữa tâm phúc của bà cũng nghe ngóng, Lâm Úc Hương không kháng lệnh, quả thực đã vào ở, sao mấy ngày rồi mà chưa thấy khăn trắng chứng minh thanh bạch của Lâm Úc Hương đưa tới cho bà kiểm nghiệm.



Là tôn tức có vấn đề, không chịu phối hợp, hay là vì đích tôn còn chưa

cời bỏ được tam kết do bản thân bệnh tật nhiều năm sợ không sống được

lâu, cho nên mới không động phòng.



Bà đã quan sát rất tỉ mỉ nét mặt của cả hai, đích tôn thích tôn tức, điều này bà dám khẳng định chắc chắn, hơn nữa tôn tức đẹp như thiên tiên thế kia, nếu ở cùng một gian

phòng, nam nhân nào có thể cưỡng lại?



Như thế khả năng Lâm Úc Hương không phối hợp lớn hơn, công bằng mà nói, đây là chuyện hợp với tình lý thôi, dù sao Lâm Úc Hương là do bà cướp về Đường phủ, nhưng nếu cứ trì

hoãn thế này, biết đợi tới bao giờ bà mới được bế trọng tôn?