[Dịch]Cực Phẩm Thái Tử Gia

Chương 830 : Ở văn phòng của mẹ

Ngày đăng: 02:36 07/09/19

Ở phòng làm việc của Phó Giám đốc sở Liễu, ánh sáng rạng rõ, Đường Sinh bắt chèo chân ngồi hưởng thụ trà do trợ lý xinh đẹp pha cho hắn. Trước đó chuyện hiểu lầm được tiêu tan sau khi Phó giám đốc sở xuất hiện nói với Đường Sinh, cái gì vậy? Hóa ra tên đẹp trai này là con trai của Phó Giám đốc sở Liễu? Khó trách người ta đẹp trai như vậy, đây mới là con trai của Phó giám đốc sở Liễu, bằng không sẽ làm Phó giám đốc Sở Liễu thất vọng? Rút tay giữ trên vai Đường Sinh ra, trước tiên buông tay xin lỗi, những người khác sớm lủi quay về chỗ, dường như mọi người thấy không có việc gì. Xấu hổ nhất là Ân Minh, trợ lý Phó Giám đốc sở Liễu, trong nháy mắt cô đã phản ứng lại ngay, không trách người ta lại nói nhiều như vậy, hóa ra là muốn nhắc nhở mình, mồ hôi rơi lã chã, không ngờ không thể phản ứng lại, kết quả là khiến hiểu lầm càng sâu sắc. Hiện giờ cũng cảm thấy hắn đích thực là giống Phó giám đốc sở, ôi, tôi thật không có mắt, thế này có thể khiến Phó giám đốc sở thay đổi cách nhìn về mình. Ân Minh trong lòng cũng lo lắng không yên, vất vả lắm mới được Phó giám đốc sở chọn cô làm trợ lý, mới được vài ngày thôi? Chỉ sợ cô nói vài ba câu nói xấu công tử thì xong rồi, lúc này lại thấy ánh mắt Đường Sinh quét tới quét lui trên người mình, trong đầu nghĩ, công tử muốn gì chứ? Hừ, ngươi mơ tưởng chiếm lấy lợi thế trước tôi à, tôi không làm việc được ở phòng này thì cùng lắm tôi lại quay về phòng hồ sơ công tác. Tuy nhiên xem xét Đường Sinh, thật sự là đẹp trai muốn chết, so với bạn trai của mình thì hơn nhiều, anh ý cũng không có gia thế tốt, hiện giờ chỉ là kiến trúc sư trong tập đoàn tàu thủy, tuy có tài năng nhưng cũng không được dùng, ai bảo anh ấy làm ở doanh nghiệp tư nhân chứ? Nhưng Ân Minh tin tưởng vững chắc rằng, có một ngày bạn trai cô sẽ đánh lên thiên lý mã Bá Nhạc, anh ý không phải vật trong ao, nhất định có thể gặp gió hóa rồng. Cô một lòng với bạn trai mình, cho nên khi thấy ánh mắt Đường Sinh hơi xấu xa quét qua đường cong trên thân thể, cô không khỏi nổi lên một cảm giác căm ghét, đáng tiếc Phó giám đốc Sở Liễu dù mạnh mẽ hơn người khác, cũng không tránh được có con trai không biết điều như vậy. Đây là đánh giá của Ân Minh dành cho Đường Sinh. Đường Sinh thì sao, lại nhìn từ thắt lưng phóng khoáng của Ân Minh cũng có thể đoán ra cô không còn là xử nữ nữa. Không biết vì sao hiện giờ Đường Sinh có thể nhìn tướng phụ nữ, ánh mắt như điện, liếc mắt một cái có thể nhìn thấu phụ nữ còn nguyên đai nguyên kiên hay là đồ cũ. Đương nhiên hắn cũng không thể ăn cả cây cỏ, bằng không mẹ sẽ có ý kiến, La Sắc Sắc đã cho ngươi quét sạch, ngươi còn muốn thế nào? Trên thực tế vì sao Phó Giám đốc sở Liễu lại chọn trợ lý hoặc thư ký vào lúc này, đầu tiên là xem xét đối phương có thành thục hay khong, nói chuyện với nhau có nhạt nhẽo hay không, tình hình đặc biệt lúc ấy hỏi cô có yêu đương chưa, có thì cũng suy xét, không có coi như là không để cho con trai có cơ hội. - Thực xin lỗi, tôi, tôi thật sự không biết cậu là công tử của Phó Giám đốc sở Liễu, cho nên… Mong cậu thứ lỗi, tôi xin lỗi cậu. Trong lòng Ân Minh vẫn phải cố chịu nói lời cần nói, về phần người ta có bỏ qua hay không cũng không rõ, nếu hắn muốn uy hiếp, thì cũng chỉ là mơ tưởng, Ân Minh tôi sẽ không thỏa hiệp với kẻ xấu xa, có thể nói thật là cô thực không muốn đánh mất tiền đồ công việc trợ lý của mình. Đường Sinh không nói chuyện, như cười như không nhìn chằm chằm vào Ân Minh, người phụ nữ này chân thẳng tắp, nhìn thật thích, quần bó sát người thật có hứng thú, đương nhiên cũng chỉ là một người tuyển chọn, so với Ninh Hân, Sắc Sắc cô còn kém hơn một chút, bởi vì thân thể của cô chiều cao không đủ. Tuy nhiên không thể phủ nhận, mỹ nhân này cao một mét bảy hai, bảy ba tuyết đối là một tiểu mỹ nhân xinh đẹp, để ở bên người mẹ làm lá cây cũng thật hợp nhau, lại càng tăng thêm sức mạnh, như vậy càng cho thấy Phó Giám đốc sở Liễu có vẻ xuất sắc, hắn cố thưởng thức liền quên mất nên nói cái gì đó. Mà Liễu Vân Huệ muốn nói tới Chủ tịch thành phố, cho nên chỉ có thể đem chuyện của con trai để sang một bên. Cổ Kim Tú cho tới bây giờ vẫn là một nhân viên lâu đời nhất trong phòng Phó giám đốc sở Liễu, cô yên lặng xem báo, nhiệm vụ của cô là bảo vệ, giống Lý Vân Phong lúc nào cũng ở bên cạnh Phó Giám đốc sở Đường, bọn họ so với hai đoạn đầu gỗ cũng không khác nhau nhiều lắm, bởi vì hai người Đường Liễu thân phận rất đặc thù. Đường Sinh cũng không vội, lại càng không quấy rầy mẹ làm việc, liền xoay ba bốn cái ghế sô pha trong phòng khác, phải bố trí như vậy mới có khí thế cho lãnh đạo, bởi vì bọn họ mỗi ngày phải tiếp nhân viên khá nhiều, đặc biệt là những lãnh đạo có cùng cấp bậc. Ân Minh thấy Đường Sinh không trả lời, trong lòng có chút hồi hộp, xong rồi, bộ dáng công tử thế này, không phải là đọc được suy nghĩ của tôi chứ? Cô chột dạ nghĩ thật lợi hại, bỏ trà xống rồi rót thêm trà cho các lãnh đạo, mới quay lại đi tới bên Cổ Kim Tú. - Chị Tú, làm sao bây giờ? Em đắc tội với công tử, vừa mới xin lỗi mà không thấy cậu ấy phản ứng, chị nghĩ cách giúp em đi! Lái xe cùng trợ lý có quan hệ rất gần gũi, Cổ Kim Tú đối với ai cũng sa sầm mặt mày, nhưng đối với Ân Minh lại cười, bởi vì cô là trợ lý do Phó giám đốc sở Liễu bồi dưỡng, lúc này nghe cô nói như vậy, không khỏi khẽ cười rộ lên: - Sợ gì? Cậu ấy chỉ là tiểu tử thối thôi. - Hả? Không phải đâu? Cái mặt như thế kia làm sao là một tên tiểu tử thối? Từ phòng này có thể chắn tầm nhìn của Đường Sinh. - Cậu ấy mới mười chín tuổi, cô nói cậu ấy lớn sao? Chỉ là dáng vóc cao lớn thân thể, con người Đường Sinh rất tốt, làm sao? Em sợ gì chứ? - Em, em sợ… Em có chút sợ cậu ấy, ánh mắt cậu ấy rất can đảm. Mặt Ân Minh liền đỏ, lời nói cũng nhỏ dần. Cổ Kim Tú hiểu rất rõ Đường Sinh, bên người hắn có một đống phụ nữ, Cổ Kim Tú cùng chồng cũng hiểu rõ, bọn họ là tâm phúc của Đường Sinh, cũng như Đường Sinh đặt cha mẹ hắn ở bên người vậy. - Cậu ấy lúc nào cũng như vậy, kỳ thật nếu em quan sát cậu ấy cẩn thận, ánh mắt cậu ấy đúng là nhìn chằm chằm vào ngực hoặc mông, chân em cũng là một loại thưởng thức, không mang theo thần sắc dâm tục chút nào, bạn gái cậu ấy so với chúng ta lớn hơn không dưới mười lần. Ân Minh mới đến chỗ Phó Giám đốc sở Liễu chưa được một tháng, cho nên căn bản không biết rõ mọi chuyện của Phó giám đốc sở, cô cũng chưa từng đến nhà Phó giám đốc sở. Nghe Cổ Kim Tú nói vậy cô cũng thấy có chút kinh ngạc: - Hả… Sao có thể như vậy chứ? Đàn ông như vậy còn dụ dỗ được ai? - Em ý, khẩn trương quá đấy, cũng quá đa nghi rồi, Đường Sinh không phải loại người như vậy, tuy nhiên nhìn qua thì cậu ấy cũng là một công tử đào hoa, kỳ thật là rất đặc biệt, em đừng đề phòng cậu ấy quá mức như vậy, chị nói có gì khó nghe thì em cũng đừng cho là không lọt tai, kể cả em nghĩ muốn quyến rũ cậu ấy, không chừng cậu ấy cũng không có hứng thú đâu, người ta trình độ thưởng thức rất cao, nếu không đủ cấp bậc thì không có hứng thú đâu. Lời này thực sự động đến sự tự tôn của Ân Minh, gì chứ? Mình như vậy mà hắn không có hứng thú sao? Mình không kém cỏi vậy chứ? Hắn như vậy thì chắc là người tốt thật? Ngươi đừng lừa dối ta chứ? Lại nhín ánh mắt Cổ Kim Tú có chút nghi ngờ, Cổ Kim Tú thì lắc đầu xem báo. Bên này Đường Sinh cũng đang nhận điện thoại đường dài quốc tế từ Libya, hóa ra là tiểu thư Aisha gọi tới. Vì thế Tiểu Đường đẹp trai của chúng ta liền ngồi ở đó dùng tiếng Anh rất lưu loát nói chuyện với Aisha: - … Aisha tiểu thư đã nghĩ thông suốt rồi sao? Tôi cũng không dám quấy rầy cô, thế nào? Gần đây kinh tế Libya có gì đặc biệt không? Dầu mỏ thay đổi bằng khoảng trống cho hệ thống đạn đạo? Lần này tiếp xúc cũng khá sâu, tôi cho rằng hẳn là cứ từng bước một thế này Trung Quốc chúng ta cũng không có chuẩn bị gì, luôn cần một chút thời gian? Nếu trước tiên muốn thành lập xưởng đóng tàu ở một số thành phố vùng duyên hải của Libya chúng ta sẽ góp vốn, như vậy cũng có lợi cho việc phát triển trong tương lai, mặc dù đơn đặt hàng đóng tàu thủy chỉ ở trong nước nhưng hải quân Libya thật sự cần được trang bị một chút. Đường Sinh muốn đưa sản nghiệp của mình tới Libya, nên không ngừng hạ thấp ngành quốc phòng của Libya, thực ra người ta đủ sức kiểm tra, ngươi chỉ nên nói thôi, không nên để vết sẹo cho người khác như vậy? Hắn cho rằng không như vậy sẽ là không đủ để thuyết phục Aisha quyết tâm. Đường Sinh muốn Aisha đề cao lợi ích của chính phủ, từ buôn bán kinh tế tới chính trị trong nước, tiến tới thay thế cha cô, khiến Libya trở thành quốc gia trung thành ở Bắc Phi, coi như là một chiến lược lô cốt cứ điểm ở Địa Trung Hải, đứng ở góc độ chính trị quốc tế mà xem xét tình hình, nó sẽ đánh vỡ chiến lược xưng bá toàn cầu của Mỹ, lúc này nước Mỹ sợ nhất chính là hãm thân ở vũng bùn tiến thoái lưỡng nan, nhất thời Mỹ sẽ không bận tâm tới tình hình ở Bắc Phi Địa Trung Hải, vì thế NATO cũng lực bất tòng tâm. Lôi kéo Nga đi trợ giúp Libya, chính là muốn nước Mỹ hoãn đến mức không dám động vào lợi ích buôn bán Trung – Nga, đồng thời tiến vào và chiếm giữ Libya, chúng ta sẽ không thể làm gì? Trung hoặc Nga đều không phải dễ chọc vào, muốn đấu tranh về kinh tế, chúng ta cũng không sợ. Đương nhiên, tất cả mọi người đều hiểu được rằng, trong buôn bán mà lợi ích giằng nhau ở một nơi, muốn phân rõ lợi ích thì cũng khó. - Hujino tiên sinh, như vậy đi, Hoa Viễn quốc tế trong tay còn đổi thành số lượng dự trữ được sao? Để nó tới Libya ra nhập cổ phần với công ty dầu mỏ quốc gia của chúng ta đi, chúng ta cũng tiến hành tiếp xúc rộng khắp, chuyện xưởng đóng tàu tôi cùng cha tôi có thể thảo luận với nhau, nếu ông có thể cam đoan có kỹ thuật đóng tàu tiên tiến, tôi nghĩ sẽ không có vấn đề gì lớn, Hujino tiên sinh cho tôi câu trả lời chính xác. - Đương nhiên chúng ta sẽ phải xây dựng xưởng đóng tàu mang theo kỹ thuật trước đây, bằng không sản xuất cái gì bây giờ? Nhưng có điều này, chúng ta xây dựng xưởng đóng tàu ở Libya chắc chắn chúng ta phải có quyền khống chế cổ phẩn, điểm này chính phủ Libya không thể bắt buộc chúng ta được, Aisha tiểu thư xin cứ suy xét. Đường Sinh hiểu rõ, nếu để Libya có quyền khống chế xưởng đóng tàu, có khả năng sẽ khiến nước Mỹ cùng NATO thêm nghi ngờ. Tham gia buôn bán thuần khiết, việc đầu tư khống chế cổ phần là rất bình thường, cũng sẽ khiến các thế lực quốc tế không nhạy cảm quá. Bên này hắn cùng Aisha nói chuyện thân mật, bên kia Phó giám đốc sở Liễu cùng Mỗ thị đều dừng lại nhìn hắn, ngoài phòng Cổ Kim Tú cùng Ân Minh đang xem xét Đường đẹp trai, nói tiếng Anh một cách lưu loát khiến bọn họ ngẩn người yên lặng, lại nhìn hắn đang ngồi bắt chéo chân, một bàn tay vỗ đầu gối tỏ thái độ, không hình dung ra hắn là một tên tiểu tử thối tha? Rõ ràng đó là phong thái của một vị lãnh đạo đứng đầu phái đoàn, mồ hôi rơi. Đường Sinh ngắt điện thoại, hướng về mẹ cùng vị cán bộ cấp sở kia hơi hơi gật đầu: - Ngại quá, mẹ, con quấy rầy hai người rồi. Phó giám đốc sở Liễu cười cười, trong mắt hiện ra toàn sự yêu thương, có thể nói con trai gì chứ? Cán bộ cấp sở lại cười nói:: - Phó giám đốc sở, công tử thật là giỏi tiếng Anh, chắc chức vụ rất cao? Xem ra ông ta cũng tưởng Đường Sinh là người quản lý xí nghiệp hoặc công chức rồi. - Anh lại cười rồi, nó à, mới học đại học năm thứ nhất thôi, chức vụ gì cao chứ, học bài còn không tốt, từ sáng đến tối đi tìm việc ở ngoài. Liễu Vân Huệ hạ thấp con trai một chút, bằng không biết nói thế nào đây? Người kia cũng ngẩn người ra, mới học đại học năm thứ nhất thôi sao? Ân Minh cũng ghen tị với khả năng nói tiếng Anh của Đường Sinh, lợi hại thật? Không biết ở trình độ nào rồi? Minh cũng chưa thấy qua có ai nói đạt tiêu chuẩn như vậy. Nhưng cô nghe lại hiểu, nhưng cũng nghi ngờ, cái gì mà xây dựng xưởng đóng tàu ở Libya, chúng ta phải khống chế cổ phần linh tinh gì đó, mẹ ơi, ngươi định làm gì? Ánh mắt nhìn về phía Đường Sinh thật sự thay đổi, Phó Giám đốc sở Liễu này có một cậu con trai giỏi việc buôn bán? Buôn bán cả ở Libya? Thật là giỏi! Khi Đường Sinh quay đầu lại thấy Ân Minh vẻ mặt đầy kinh ngạc và nghi hoặc, liền hiểu được, trợ lý Ân này nghe chắc hiểu mình nói cái gì, hắn liền nhíu mày, sau đó đứng dậy đi ra gian ngoài, đứng trước mặt Ân Minh cùng Cổ Kim Tú, - Chị Ân, nhìn dáng vẻ của chị chắc là cũng tinh thông Anh ngữ, tuy nhiên chuyện của tôi, hy vọng chị giữ bí mật, nếu không sẽ làm mọi việc chuyển biến không tốt, được chứ? Trong lòng Ân Minh nhảy dựng lên, gì đây? Có nội tình? Cô cũng không dám nghĩ nhiều, lập tức gật đầu: - Được, tôi hiểu rồi.