Cực Phẩm Tiểu Bạch Chơi Game
Chương 1 :
Ngày đăng: 23:59 21/04/20
Vừa vào trò chơi đã bị giết, có cần phải tàn nhẫn như vậy không hả.
Kỳ nghỉ hè năm thứ hai đại học, bạn cùng phòng đã về nhà hết, Đường Vi lại ở lại trường học theo giáo viên đi làm nghiên cứu khoa học suốt ba tháng hè.
Hôm nay, mãi chiều muộn mới làm xong thí nghiệm, Đường Vi ôm một xập tài liệu xuống nhà ăn ăn cơm, đã là sáu giờ rưỡi, đồ ăn trong nhà ăn cũng đã bán hết sạch, chỉ còn ô cửa bán đồ phía bên trái còn đang bốc hơi nóng, Đường Vi đã đói đến hỏng người lập tức hai mắt sáng trưng, lòng bàn chân như bôi dầu chạy về phía điểm bán cháo, mới đi được nửa đường, đột nhiên thấy một nam sinh vóc người cao gầy đi từ cửa hông tới, giọng đầy bình thản nói: “Cho một bát cháo sườn.”
Lúc này Đường Vi chỉ còn cách nơi bán cháo chừng ba mét. Trơ mắt nhìn bát cháo cuối cùng bị anh ta bưng đi, Đường Vi đứng tại chỗ nuốt nước miếng một cái, trong lòng không khỏi rủa xả tên nam sinh chen ngang kia.
Trong lúc đang suy nghĩ lời thoại để mắng, người nam sinh kia đột nhiên quay đầu nhìn cô một cái, trong khoảnh khắc hai mắt chạm nhau, Đường Vi lập tức như cà tím gặp sương rụt vai lại, “Chào đàn anh.”
Đối phương gật đầu một cái: “Ừm.”
Sau đó, ánh mắt của anh ta trực tiếp bay qua đỉnh đầu cô, xoay người, bưng bát cháo nghênh ngang bước đi.
Đường Vi ủ rũ cúi đầu ôm xập tài liệu quay về ký túc xá nấu mì ăn liền, đói cả nửa ngày, không biết bây giờ là đau dạ dày hay đau lòng nữa.
Người cô gặp ở nhà ăn chính là đàn anh ở viện Hóa học —– Lục Cảnh Hiên.
Hôm nay là ngày đầu tiên làm thí nghiệm với anh ta, nhìn dáng vẻ anh ta mặc áo khoác trắng, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc, giống như đống dược phẩm hóa học trước mặt có thù oán gì với anh ta vậy…. Đã sớm nghe nói vị đàn anh này tính tình cổ quái không dễ chọc chút nào, bị phân cùng một tổ thực hành thí nghiệm với anh ta, Đường Vi không thể làm gì khác hơn ngoài việc tự mình cầu phúc.
Đến tối, Đường Vi đăng nhập QQ, vừa hay nhìn thấy bạn cùng phòng Hứa Hiểu Ức trong nhóm “Vạn Tuế 517” đang online, vậy nên mới gõ qua.
“Hiểu Ức có đó không?”
Hứa Hiểu Ức mới bay sáng hôm qua, giờ hiển nhiên là đã về đến nhà, thấy bạn cùng phòng gọi, lập tức trả lời: “Ừ, tớ đây. Cậu ở trường thế nào rồi? Thí nghiệm có thuận lợi không?”
Đường Vi có chút buồn bực: “Tớ bị phân cùng một tổ với anh Núi băng.”
Người nọ đáp lại ngắn gọn: “Tái sinh tại chỗ.”
“A, cám ơn nhé ^_^.”
Đường Vi lập tức nhấp vào Tái sinh tại chỗ.
Chỉ thấy nữ hiệp Đường môn trên màn hình quả nhiên đứng dậy từ trên cỏ, hơn nữa sau khi nhấp nút đi tới nhân vật cũng có phản ứng.
Đúng vào lúc Đường Vi đang vui sướng vì có thể động đậy được, đột nhiên, thân thể của nữ hiệp Đường Môn lại bị cố định, dưới chân xuất hiện một cái vòng màu vàng, sau đó nàng giống như bị điểm huyệt vậy, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Một luồng ánh sáng vọt từ phía kiếm khách kia tới, một tiếng “A” thảm thiết, nữ hiệp Đường môn lại nằm lăn ra không ngóc dậy nổi.
Đường Vi bấy giờ mới nhận ra là mình đã bị người ta giết, mà kẻ giết cô chính là gã kiếm khách kia. Bởi vì trong phạm vi mười mét mắt thường có thể nhìn thấy cũng chỉ có hai người cô và hắn, cô chết rồi thì còn có thể do ai ra tay?
Mới vừa rồi còn ngu ngốc đi hỏi hắn nên làm gì, quá đáng hơn chính là, lúc cô hỏi hắn nên làm thế nào, hắn lại còn vô liêm sỉ đáp là Tái sinh tại chỗ, tái sinh tại chỗ để cho hắn giết thêm lần nữa đúng không?
Đường Vi lệ rơi đầy mặt ấn chọn Quay về doanh địa nghỉ ngơi, ngay sau đó có một tin nhắn riêng nhảy ra.
“Sao lại chạy?”
Đường Vi gõ lại: “Tôi nghĩ chắc có hiểu lầm gì đó, tôi với huynh không thù không oán, huynh giết tôi làm gì?”
“Vậy à? Mười vạn tiền vàng của ta bị ngươi hack mất, đây gọi là không thù không oán?”
”….” Miệng của Đường Vi nháy mắt há to đến mức có thể nhét vừa một quả trứng gà.