Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
Chương 507 : Ai là người cười cuối cùng?
Ngày đăng: 20:23 27/06/20
- Chậc chậc, không chịu tác động uy áp của Sáng Thế Thần, xem ra ngươi đã
thừa kế thần cách.
- Ngươi đã dung hợp với Sáng Thế Thần lực, thì ta cũng phải dung hợp với thần cách để chống đối ngươi chứ.
Một đôi cánh trắng giang ra, mái tóc dài màu vàng rủ xuống. Cầu Cầu ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt tuyệt mỹ. Đây chính là hình dạng nhân loại của Cầu Cầu, hình dáng của Quang Minh Nữ Thần.
Sau khi hóa hình, Cầu Cầu giơ tay lên, tản ra Sáng thế cách lực.
Đám Mộng Ti cùng Huyết Sắc Minh Vương chợt cảm thấy nhẹ nhõm đi hẳn. Áp lực của Sáng Thế Thần Lực đã bị Cầu Cầu triệt tiêu.
- Ha ha, quả nhiên là Sáng Thế Thần cách.
Mặc đột nhiên vỗ tay, rồi cười to:
- Nếu đánh bại ngươi thì Sáng Thế Thần cách sẽ nằm trong tay ta! Đến lúc đó cùng Sáng Thế Thần lực, ai có thể ngăn cản ta?
Nói tới đây, hắn rút ra một đoản nhận màu vàng. Lúc này, hắn nhìn chằm chằm Cầu Cầu, như muốn nhét nó vào trong cơ thể của mình.
Tâm linh tương thông của Mặc, Hỏa Phượng Hoàng kêu lên một tiếng, hai cánh nó vỗ mạnh, hàng ngàn ngọn lửa như mưa rơi xuống đất.
- Ngươi muốn xử lý ta sao?
Cầu Cầu ngẩng đầu lên cười tà:
- Ngươi nằm mơ à!
Nói rồi, Cầu Cầu bước lên phía trước, hóa ra một bàn tay màu vàng chặn hết cơn mưa lửa trên trời!
Sau khi đỡ cơn mưa lửa này, khí thế của chưởng pháp cũng không giảm bắn về phía Mặc.
- Trói!
Cầu Cầu quát một tiếng, tay phải nó nắm chặt lại.
Bàn tay vàng trên trời cũng theo đó mà nắm lại, cầm cố Mặc và Hỏa Phượng Hoàng.
- Cũng được!
Bị chưởng pháp vây khốn, Mặc cười lạnh một tiếng, rồi bắt đầu rục rịch khỏi động Sáng Thế Thần lực.
- Phá!!!
Mặc điên cuồng hét lớn một tiếng, Sáng Thế Thần lực nhanh chóng bùng nổ, hóa thành hào quang bắn ra bốn phía.
Sáng Thế Thần lực hóa thành một quả cầu rồi va chạm với cự chưởng của Cầu Cầu.
Ngay lập tức, chưởng pháp của Cầu Cầu đã bị đánh tan ra.
- Ha ha!!
Sau khi phá vỡ chưởng pháp của Cầu Cầu, Mặc đắc ý cười:
- Tuy rằng ngươi đã kế thứa sáng thế thần cách, nhưng không có sự phối hợp của Sáng Thế Thần Lực, thì cũng không cách nào phát huy uy lực của thần cách. Không có thần lực thì ngươi có thể làm cái gì?
- Cười đi, ngươi cứ cười đi.
Cầu Cầu lạnh lùng đáp lại:
- Chỉ có người cười cuối cùng mới là người thắng cuộc.
- Không cần phải bàn cãi, người cười cuối cùng chính là ta!
Mặc cười điên cuồng:
- Mở to mắt của các ngươi ra mà nhìn đi, tiếp chiêu!
Sáng Thế Thần lực vây quanh thân thể của Mặc, hóa thành một thanh cự kiếm, rồi hùng hổ chém xuống. Hắn hoàn toàn không cần nghĩ ngợi vì vấn đề thần lực!
Có Sáng Thế Thần lực làm tiền vốn! Mặc giờ là đại gia không cần quan tâm tới mấy đồng tiền lẻ.
- Giết!
Khi Mặc phát động công kích, đám con rối ở bên dưới cũng từ bốn phương tám hướng lao tới.
Mộng Ti, Huyết Sắc Minh Vương, Tra Lý, cùng ba trăm tên ma kỵ cùng giơ vũ khí lên đối phó với đám con rối này, để Cầu Cầu yên tâm đối phó Mặc.
Cầu Cầu cười lạnh nhìn Mặc. Không có Sáng Thế thần lực thì không thể phát huy Sáng Thế Thần cách sao??
Vớ vẩn!!!
Cầu Cầu thầm nghĩ, nếu thần cách vô dụng thì hắn lên đây tìm Mặc làm gì?
- Ngươi đã nói Sáng Thế Thần cách vô dụng, thì ta sẽ cho ngươi xem công dụng của nó.
Cầu Cầu chắp tay trước ngực.
Rồi, nó bắt đầu vận khởi thần lực của mình.
- Hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi một điều, không cần phải sử dụng Sáng Thế thần lực, mà vẫn có thể sử dụng được Sáng Thế Thần Cách.
Cầu Cầu không ngờ dựa vào thần lực của mình mà khởi động Sáng Thế Thần Cách.
- Sáng Thần Lĩnh Vực!
Thanh âm của Cầu Cầu trở nên bí ẩn.
Lĩnh ngộ được thần cách có khả năng sử dụng được lĩnh vực.
Sáng Thế Thần Cách, Sáng Thế lĩnh vực!
Lĩnh vực của Sáng Thế Thần có cái tên rất êm : Địa bàn của ta, ta làm chủ!!
- Phi Lợi, hợp thể!
Mặc đang ở trên không trung cũng cảm thấy được uy hiếp, nên không chút do dự hợp thể cùng huyễn thú!
Sáng Thế Thần Lực, cùng Sáng Thế Thần Cách, hai thứ vốn cùng sinh cùng tử từ trước tới nay. Đây là lần va chạm đầu tiên giữa chúng… …
********.
Biển san hô.
Tĩnh Tâm ôm lấy quả trứng thủy tinh, nàng có chút lúng túng. Mà ba tên ma không ra ma thần không ra thần đều đã ngã gục. Xem ra bọn chúng chỉ cách cái chết một đường dây.
Căn phòng đã được sường mờ che phủ, càng ngày càng nhiều! Sương mờ đã lan tỏa khắp mọi nơi!
Trong mấy phút ngắn ngủ, không ngờ sương mờ đã lan ra khắp biển san hô!
Một long một phương xuất hiện trên hành cung rồi bắn lên tận trời.
Không những thế, còn có những tiếng long ngâm phượng minh làm khung cảnh càng thêm náo nhiệt.
Loại kỳ cảnh này duy trì gần nửa canh giờ rồi mới chậm rãi tản đi.
Mọi người đều chìm vào trong cảnh tượng đồ sộ này.
Ngay cả Sinh Mệnh Mẫu Thần cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
- Trời ơi, chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Sau khi sương mờ tan đi, Poseidon mở miệng hỏi.
Sinh Mệnh Nữ Thần lắc đầu rồi quay lại nhìn Tĩnh Tâm. Nều nàng nhớ không nhầm thì cảnh tượng đó xuất phát từ Tĩnh Tâm.
- Con cũng không biết.
Tĩnh Tâm nhẹ giọng nói, tuy rằng nàng đoán được cảnh tượng này là do đứa nhỏ sắp nở của nàng. Nhưng chuyện đám sương mờ là sao thì nàng hoàn toàn không biết.
Sương mờ tán đi, chỉ còn ba tên ma không ra ma thần không ra thần đang nằm vật vờ dưới đất.
- Mẫu thần, nên xử lý ba tên này như thế nào.
Poseidon chỉ ba tên đang nằm dưới mặt đất rồi hỏi.
- Giết hết đi.
Mẫu thần lạnh lùng nói, nàng quả thực rất chán ghét ba tên này.
Nguyệt Chấn Thiên gật đầu, hắn cầm lấy tam giác xoa tới trước mặt ba tên kia.
Ba người ngẩng đầu lên, vô lực nhìn Hải Hoàng. Lúc này ngay cả khí lực để cầu xin cũng không có.
Hải Hoàng nâng tam giác xoa lên chém ba tên này.
Ba người nhắm mắt lại chờ thời khắc tử vong.
Nhưng tam giác xoa của Hải Hoàng lại không hạ xuống.
Ba người mở to mắt ra nhìn tam giác xoa đang dừng giữa không trung. Cho dù Hải Hoàng dùng sức như thế nào, tam xoa kích vẫn không nhúc nhích.
Có người dùng thần lực nâng tam giác xoa lên.
- Ai!!!
Hải Hoàng phẫn nộ quát. Rất ít người có thể dùng thần lực mà nâng tam giác xoa lên.
- Thước La cả gan xin Mẫu Thần tha cho bộ hạ của con.
Một trung niên nam tử mặc trọng giáp màu đỏ tiền về hành cung trong biển san hô.
- Chấp pháp quan Thước La.
Sinh Mệnh Nữ Thần trầm mặt nhìn nam nhân này.
Chấp pháp quan là thần quản lý trị an ở thần giới. Thực lực của hắn cũng đứng hàng top 10 trên đó.
Nói đến Thước La này, Cao Lôi Hoa đã từng gặp một lần.
Lúc hắn mới lên thần giới , bởi vì Mộng Ti đã làm nháo lên. Cuối cùng Quang Minh Nữ Thần đã tìm Thước La để giải quyết vấn đề.
Nhưng Thước La là chấp pháp quan ở Thần Giới lại đi tới đại luc.
Chỉ có một điều có thể lý giải, nhiều vị thần đã đầu phục Mặc.
Thậm chí còn rất nhiều vị thần hợp tác ngay từ lúc đầu.
Và Thước La là một trong số đó.
- Thước La bái kiến mẫu thần.
Thước La hành lễ trước mặt mẫu thần:
- Thước La cả gan xin Mẫu Thần tha cho ba tên thuộc hạ của con.
- Hì hì, ngươi muốn chúng ta buông tha, ba tên này?
Sinh Mệnh Nữ Thần còn chưa trả lời thì một thanh âm tức giận đã truyền tới.
Thanh âm này phát ra từ quả trứng thủy tinh trong lòng Tĩnh Tâm.
- Ca ca , có người muốn phóng thích ba tên mà chúng ta dọa.
Thanh âm trẻ con vang lên, nhưng không biết nàng nói chuyện với ai.
- Cút!
Thanh âm băng lãnh từ trong trứng phát ra, đó là thanh âm của một cậu bé.
- Ựa!
Thước la phun ra một bụm máu vàng.
Chỉ một tiếng nói mà như dùng chủy thủ đâm vào tim hắn.
Vẻ mặt Thước La trở nên sợ hãi…
- Ngươi đã dung hợp với Sáng Thế Thần lực, thì ta cũng phải dung hợp với thần cách để chống đối ngươi chứ.
Một đôi cánh trắng giang ra, mái tóc dài màu vàng rủ xuống. Cầu Cầu ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt tuyệt mỹ. Đây chính là hình dạng nhân loại của Cầu Cầu, hình dáng của Quang Minh Nữ Thần.
Sau khi hóa hình, Cầu Cầu giơ tay lên, tản ra Sáng thế cách lực.
Đám Mộng Ti cùng Huyết Sắc Minh Vương chợt cảm thấy nhẹ nhõm đi hẳn. Áp lực của Sáng Thế Thần Lực đã bị Cầu Cầu triệt tiêu.
- Ha ha, quả nhiên là Sáng Thế Thần cách.
Mặc đột nhiên vỗ tay, rồi cười to:
- Nếu đánh bại ngươi thì Sáng Thế Thần cách sẽ nằm trong tay ta! Đến lúc đó cùng Sáng Thế Thần lực, ai có thể ngăn cản ta?
Nói tới đây, hắn rút ra một đoản nhận màu vàng. Lúc này, hắn nhìn chằm chằm Cầu Cầu, như muốn nhét nó vào trong cơ thể của mình.
Tâm linh tương thông của Mặc, Hỏa Phượng Hoàng kêu lên một tiếng, hai cánh nó vỗ mạnh, hàng ngàn ngọn lửa như mưa rơi xuống đất.
- Ngươi muốn xử lý ta sao?
Cầu Cầu ngẩng đầu lên cười tà:
- Ngươi nằm mơ à!
Nói rồi, Cầu Cầu bước lên phía trước, hóa ra một bàn tay màu vàng chặn hết cơn mưa lửa trên trời!
Sau khi đỡ cơn mưa lửa này, khí thế của chưởng pháp cũng không giảm bắn về phía Mặc.
- Trói!
Cầu Cầu quát một tiếng, tay phải nó nắm chặt lại.
Bàn tay vàng trên trời cũng theo đó mà nắm lại, cầm cố Mặc và Hỏa Phượng Hoàng.
- Cũng được!
Bị chưởng pháp vây khốn, Mặc cười lạnh một tiếng, rồi bắt đầu rục rịch khỏi động Sáng Thế Thần lực.
- Phá!!!
Mặc điên cuồng hét lớn một tiếng, Sáng Thế Thần lực nhanh chóng bùng nổ, hóa thành hào quang bắn ra bốn phía.
Sáng Thế Thần lực hóa thành một quả cầu rồi va chạm với cự chưởng của Cầu Cầu.
Ngay lập tức, chưởng pháp của Cầu Cầu đã bị đánh tan ra.
- Ha ha!!
Sau khi phá vỡ chưởng pháp của Cầu Cầu, Mặc đắc ý cười:
- Tuy rằng ngươi đã kế thứa sáng thế thần cách, nhưng không có sự phối hợp của Sáng Thế Thần Lực, thì cũng không cách nào phát huy uy lực của thần cách. Không có thần lực thì ngươi có thể làm cái gì?
- Cười đi, ngươi cứ cười đi.
Cầu Cầu lạnh lùng đáp lại:
- Chỉ có người cười cuối cùng mới là người thắng cuộc.
- Không cần phải bàn cãi, người cười cuối cùng chính là ta!
Mặc cười điên cuồng:
- Mở to mắt của các ngươi ra mà nhìn đi, tiếp chiêu!
Sáng Thế Thần lực vây quanh thân thể của Mặc, hóa thành một thanh cự kiếm, rồi hùng hổ chém xuống. Hắn hoàn toàn không cần nghĩ ngợi vì vấn đề thần lực!
Có Sáng Thế Thần lực làm tiền vốn! Mặc giờ là đại gia không cần quan tâm tới mấy đồng tiền lẻ.
- Giết!
Khi Mặc phát động công kích, đám con rối ở bên dưới cũng từ bốn phương tám hướng lao tới.
Mộng Ti, Huyết Sắc Minh Vương, Tra Lý, cùng ba trăm tên ma kỵ cùng giơ vũ khí lên đối phó với đám con rối này, để Cầu Cầu yên tâm đối phó Mặc.
Cầu Cầu cười lạnh nhìn Mặc. Không có Sáng Thế thần lực thì không thể phát huy Sáng Thế Thần cách sao??
Vớ vẩn!!!
Cầu Cầu thầm nghĩ, nếu thần cách vô dụng thì hắn lên đây tìm Mặc làm gì?
- Ngươi đã nói Sáng Thế Thần cách vô dụng, thì ta sẽ cho ngươi xem công dụng của nó.
Cầu Cầu chắp tay trước ngực.
Rồi, nó bắt đầu vận khởi thần lực của mình.
- Hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi một điều, không cần phải sử dụng Sáng Thế thần lực, mà vẫn có thể sử dụng được Sáng Thế Thần Cách.
Cầu Cầu không ngờ dựa vào thần lực của mình mà khởi động Sáng Thế Thần Cách.
- Sáng Thần Lĩnh Vực!
Thanh âm của Cầu Cầu trở nên bí ẩn.
Lĩnh ngộ được thần cách có khả năng sử dụng được lĩnh vực.
Sáng Thế Thần Cách, Sáng Thế lĩnh vực!
Lĩnh vực của Sáng Thế Thần có cái tên rất êm : Địa bàn của ta, ta làm chủ!!
- Phi Lợi, hợp thể!
Mặc đang ở trên không trung cũng cảm thấy được uy hiếp, nên không chút do dự hợp thể cùng huyễn thú!
Sáng Thế Thần Lực, cùng Sáng Thế Thần Cách, hai thứ vốn cùng sinh cùng tử từ trước tới nay. Đây là lần va chạm đầu tiên giữa chúng… …
********.
Biển san hô.
Tĩnh Tâm ôm lấy quả trứng thủy tinh, nàng có chút lúng túng. Mà ba tên ma không ra ma thần không ra thần đều đã ngã gục. Xem ra bọn chúng chỉ cách cái chết một đường dây.
Căn phòng đã được sường mờ che phủ, càng ngày càng nhiều! Sương mờ đã lan tỏa khắp mọi nơi!
Trong mấy phút ngắn ngủ, không ngờ sương mờ đã lan ra khắp biển san hô!
Một long một phương xuất hiện trên hành cung rồi bắn lên tận trời.
Không những thế, còn có những tiếng long ngâm phượng minh làm khung cảnh càng thêm náo nhiệt.
Loại kỳ cảnh này duy trì gần nửa canh giờ rồi mới chậm rãi tản đi.
Mọi người đều chìm vào trong cảnh tượng đồ sộ này.
Ngay cả Sinh Mệnh Mẫu Thần cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
- Trời ơi, chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Sau khi sương mờ tan đi, Poseidon mở miệng hỏi.
Sinh Mệnh Nữ Thần lắc đầu rồi quay lại nhìn Tĩnh Tâm. Nều nàng nhớ không nhầm thì cảnh tượng đó xuất phát từ Tĩnh Tâm.
- Con cũng không biết.
Tĩnh Tâm nhẹ giọng nói, tuy rằng nàng đoán được cảnh tượng này là do đứa nhỏ sắp nở của nàng. Nhưng chuyện đám sương mờ là sao thì nàng hoàn toàn không biết.
Sương mờ tán đi, chỉ còn ba tên ma không ra ma thần không ra thần đang nằm vật vờ dưới đất.
- Mẫu thần, nên xử lý ba tên này như thế nào.
Poseidon chỉ ba tên đang nằm dưới mặt đất rồi hỏi.
- Giết hết đi.
Mẫu thần lạnh lùng nói, nàng quả thực rất chán ghét ba tên này.
Nguyệt Chấn Thiên gật đầu, hắn cầm lấy tam giác xoa tới trước mặt ba tên kia.
Ba người ngẩng đầu lên, vô lực nhìn Hải Hoàng. Lúc này ngay cả khí lực để cầu xin cũng không có.
Hải Hoàng nâng tam giác xoa lên chém ba tên này.
Ba người nhắm mắt lại chờ thời khắc tử vong.
Nhưng tam giác xoa của Hải Hoàng lại không hạ xuống.
Ba người mở to mắt ra nhìn tam giác xoa đang dừng giữa không trung. Cho dù Hải Hoàng dùng sức như thế nào, tam xoa kích vẫn không nhúc nhích.
Có người dùng thần lực nâng tam giác xoa lên.
- Ai!!!
Hải Hoàng phẫn nộ quát. Rất ít người có thể dùng thần lực mà nâng tam giác xoa lên.
- Thước La cả gan xin Mẫu Thần tha cho bộ hạ của con.
Một trung niên nam tử mặc trọng giáp màu đỏ tiền về hành cung trong biển san hô.
- Chấp pháp quan Thước La.
Sinh Mệnh Nữ Thần trầm mặt nhìn nam nhân này.
Chấp pháp quan là thần quản lý trị an ở thần giới. Thực lực của hắn cũng đứng hàng top 10 trên đó.
Nói đến Thước La này, Cao Lôi Hoa đã từng gặp một lần.
Lúc hắn mới lên thần giới , bởi vì Mộng Ti đã làm nháo lên. Cuối cùng Quang Minh Nữ Thần đã tìm Thước La để giải quyết vấn đề.
Nhưng Thước La là chấp pháp quan ở Thần Giới lại đi tới đại luc.
Chỉ có một điều có thể lý giải, nhiều vị thần đã đầu phục Mặc.
Thậm chí còn rất nhiều vị thần hợp tác ngay từ lúc đầu.
Và Thước La là một trong số đó.
- Thước La bái kiến mẫu thần.
Thước La hành lễ trước mặt mẫu thần:
- Thước La cả gan xin Mẫu Thần tha cho ba tên thuộc hạ của con.
- Hì hì, ngươi muốn chúng ta buông tha, ba tên này?
Sinh Mệnh Nữ Thần còn chưa trả lời thì một thanh âm tức giận đã truyền tới.
Thanh âm này phát ra từ quả trứng thủy tinh trong lòng Tĩnh Tâm.
- Ca ca , có người muốn phóng thích ba tên mà chúng ta dọa.
Thanh âm trẻ con vang lên, nhưng không biết nàng nói chuyện với ai.
- Cút!
Thanh âm băng lãnh từ trong trứng phát ra, đó là thanh âm của một cậu bé.
- Ựa!
Thước la phun ra một bụm máu vàng.
Chỉ một tiếng nói mà như dùng chủy thủ đâm vào tim hắn.
Vẻ mặt Thước La trở nên sợ hãi…