[Dịch] Cực Phẩm Vú Em (Dị Giới Chi Cực Phẩm Nãi Ba)

Chương 259 : Muốn thế giới hòa bình mọi người phải có trách nhiệm.

Ngày đăng: 00:39 07/09/19

Nghe được lời nói của Cao Lôi Hoa, Lôi Lỵ Nhã nghi hoặc nhìn hắn: - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ý của ngài là ngài đã thiết kế cho bộ áo đó? Lôi Lỵ Nhã nhìn Cao Lôi Hoa như thể nhìn thấy một vật thể lạ. Tại thế giới này thiên về vũ lực, cường giả vị tôn, nều tìm được người vẽ ma pháp trận thì có vài người, nhưng nếu tìm được người thiết kế thì thật hy hữu. Huống chi trên đường đi, tổ trưởng Sauron đã nói người tiếp quản Tuyết Toa là một người trẻ tuổi có thực lực thông thiên. Trong mắt nàng những cường giả trẻ tuổi có vũ lực trừ sức mạnh ra thì chẳng còn cái gì đáng nói tới. - Cũng không tính là bản thiết kế, chỉ tùy tiện vẽ mà thôi. Dường như Tiểu thư Lôi Lỵ Nhã rất kinh ngạc. Cao Lôi Hoa cười nói với Lôi Lỵ Nhã: - Đến lúc xem xong rồi hãy nói tới có phải là thiết kế hay không, tôi chỉ mới phác thảo ra thôi, cô cần phải thêm một vài góp ý để hoàn thiện bộ đồ đó nữa. - Bản phác thảo? Lôi Lỵ Nhã cái hiểu cái không cứ gật đầu bừa, Cao Lôi Hoa dùng những thuật ngữ đặc biệt không phải Lôi Lỵ Nhã có thể hiểu được. - Tiên sinh Cao Lôi Hoa. Lúc này Sauron đứng bên cạnh lên tiếng: - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, Tuyết Toa đã chuyển cho ngài, những người ngài cần tôi cũng đã mang đến. Hiện giờ không còn chuyện gì nữa thì tôi xin được cáo lui. Không biết tại sao khi ở cạnh Cao Lôi Hoa, Sauron cảm thấy rất bất an. Cho dù hắn là người đứng đầu một tổ chức, nhưng đối với Cao Lôi Hoa, hắn lại có một sự sợ hãi từ trong lòng. Hắn cũng không biết tại sao. - Được rồi, nếu không có việc gì thì ngươi cứ đi đi. Cao Lôi Hoa phất tay đuổi người. - Rõ, tiên sinh Cao Lôi Hoa. Sauron cung kính bái Cao Lôi Hoa rồi nhanh chóng đi ra khỏi nhà hắn. - Được rồi, hai vị, mời theo tôi. Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng ôm Mộng Ti và Kim Toa Nhi lên rồi bước đi. - Vâng. Lôi Lỵ Nhã gật đầu rồi bước theo Cao Lôi Hoa. Phòng của Cao Lôi Hoa ở tầng hai. Đặt hai đứa bé xuống đất xong Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra. Sau khi tiến vào phòng, Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn thấy hoàng kim Slime đang ngủ khò khò. Cao Lôi Hoa cẩn thận đặt Cầu Cầu sang một bên. Từ khi nó hấp thụ linh hồn của thiên sứ xong liền nằm vật như vậy. Lôi Lỵ Nhã và Tử Y nghi hoặc nhìn Slime hoàng kim. Các nàng hoài nghi tên cường nhân trong lời nói của tổ trưởng có thật sự mạnh mẽ như vậy không. Tại thế giới theo đuổi lực lượng này, ai lại nguyện ý khế ước với Slime, đặc biệt là cường giả. Ma sủng lý tưởng của bọn họ chính là cự long, cho dù không phải bọn họ cũng sẽ tìm những sủng vật mạnh khác. - Bản phác thảo ở đây. Cao Lôi Hoa đi tới cạnh gường rồi nhấc chiếc gối lên. Dưới đó có một bản vẽ. Trước đó vài ngày hắn đã cố gắng nhớ lại để vẽ ra bức phác họa này. Lôi Lỵ Nhã mở bức vẽ của Cao Lôi Hoa ra. - A! Vừa nhìn thấy bức vẽ này Lôi Lỵ Nhã hét lớn một tiếng. - Sao vậy? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Lôi Lỵ Nhã. Hắn không hiểu tại sao nàng lại hét lên như vậy. - Ngài, vẽ. Mặt Lôi Lỵ Nhã ửng đỏ lên nhìn Cao Lôi Hoa nói. - Sao vậy? Cao Lôi Hoa nhìn nàng cười nói. Đây là loại áo cưới mới. Bên trên là chiếc váy bó sát người thêm bao tay màu trắng. Toàn bộ chiếc áo cưới màu trắng, cấu tạo cũng khá đơn giản. Vì để tôn lên dáng người hoàn mỹ của Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa thu gọn lại phần eo của chiếc áo một chút. Bên dưới là chiếc váy dạng như cánh hoa xếp chống, phía sau là một dải lụa dài sáu thước. Chiếc váy này trông đơn giản nhưng lại vô cùng thu hút. - Sao vậy? Có cái gì không thích hợp sao? Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi. Bản phác thảo này, hắn rất vừa lòng. - Quần áo này lộ quá, làm gì có ai có thể mặc bộ áo hở vai này. Lôi Lỵ Nhã chỉ vào bức vẽ rồi nói: - Đây mà gọi là quần áo sao? - Chuyện này thì có quan hệ gì? Cao Lôi Hoa khó hiểu nói: - Ta thấy bộ quần áo này rất được. - Ngài xác định may bộ quần áo này sao? Lôi Lỵ Nhã ngẩng đầu hỏi Cao Lôi Hoa. - Đúng vậy. Cao Lôi Hoa nói tiếp: - Sao thế, không thể may được sao? - A, tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài đừng xem thường tài năng của ta. Lôi Lỵ Nhã kiêu ngạo nói: - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, bộ quần áo này căn bản đã thiết kế xong rồi. Tôi chỉ cần làm y nguyên bản vẽ là được rồi. - Tốt, vậy bao giờ có thể hoàn thành. Cao Lôi Hoa hỏi. - Cho tôi một tháng. Lôi Lỵ Nhã ngẩng đầu nói: - Tôi lấy danh nghĩa Tuyết Toa ra đảm bảo, tôi sẽ làm tốt chiếc váy cưới này, hãy cho tôi một tháng. - Được, một tháng. Dù sao bây giờ còn cách hôn lễ những ba tháng, thời gian không phải là gấp: - Làm chiếc áo đó, có gì khó khăn cứ nói với tôi. Cần tài liệu gì cũng được. - Không thành vấn đề. Lôi Lỵ Nhã gật đầu. - Vậy các cô cứ nghiên cứu bản vẽ đi, chuyện này đều nhờ các cô. Cao Lôi Hoa đứng lên nói tiếp: - Còn nữa, không có sự cho phép của tôi, các cô không được mang bản vẽ này tiết lộ ra ngoài. - Việc này không thành vấn đề. Lôi Lỵ Nhã gật đầu rồi nhìn lại bộ áo lộ hai bả vai kia, Càng xem nàng càng kích động. - Tiên sinh Cao Lôi Hoa. Lôi Lỵ Nhã ngẩng đầu lên, nàng thấy Cao Lôi Hoa đang bước ra ngoài cửa liền vội vàng nói: - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài chờ một chút. - Có chuyện gì vậy? Cao Lôi Hoa hỏi. - Ngài có thể tìm cho tôi một địa phương yên tĩnh không? Lôi Lỵ Nhã kích động hỏi: - Tôi muốn nghiên cứu bản thiết kế của ngài. - Việc này không thành vấn đề. Cao Lôi Hoa gật đầu chỉ vào bên trong rồi nói: - Năm căn phòng trong kia đều là phòng trống. - Cám ơn. Lôi Lỵ Nhã vui vẻ nói. Bản thiết kế của Cao Lôi Hoa đưa cho nàng thật quá hãi nhân. Nhưng trừ bỏ điểm này, những đường nét khác lại quá tuyệt vời. Bản thiết kế như vậy không phải người thường có thể làm được. Điều này cần có tài năng mà chỉ có thần sáng tạo mới có. Cao Lôi Hoa cười, hắn chỉ muốn người của Tuyết Toa toàn lực thiết kế cho hắn bộ áo cưới hoàn mỹ nhất. Cao Lôi Hoa ra khỏi phòng rồi bước xuống đại sảnh. Hắn nhìn thấy Nguyệt Nhị đang cẩn thận bón cho Bích Lệ Ti. Bên cạnh cô bé đó chính là Saga đang đi lại rất khẩn trương. Bích Lệ Ti vừa tỉnh lại, nàng muốn ăn một chút cho đỡ đói. Saga ở bên cạnh lập tức chuẩn bị đồ ăn cho nàng, nhưng do một phần quá khẩn trương và hắn chưa từng việc này bao giờ, hắn đã suýt khiến Bích Lệ Ti bị nghẹn chết. May mắn có Nguyệt Nhị ở bên cạnh giúp đỡ hắn bón cho Bích Lệ Ti. - Nguyệt Nhị. Cao Lôi Hoa gọi cô bé. - Vâng? Ba gọi gì con ạ? Nguyệt Nhị quay đầu lại nhìn Cao Lôi Hoa. - Ha ha, ba muốn hỏi, chú Tra Lý đi đâu rồi? Khi ba về nhà sao không thấy chú ấy? Cao Lôi Hoa hỏi, vừa rồi ở Quang Minh Thần Điện đánh nhau với Quang Minh Tam Thần. Hắn có gọi Tra Lý nhưng hắn không đến, tưởng rằng hắn không đến kịp, nhưng khi về nhà Cao Lôi Hoa lại phát hiện ra không thấy Tra Lý đâu. - A, ba à. Chú Tra Lý bảo rằng có việc gấp cần phải quay về Thú nhân đế quốc ngay. Nguyệt Nhị ngẩng đầu lên nói: - Sau khi cha đi không lâu, có một người đến tìm chú Tra Lý. Sau một hồi nói chuyện, chú Tra Lý vội vàng lên lầu nói với Bảo Bảo mấy câu rồi xuống nói với con. Ở thú nhân quốc có sự việc liên quan đến sự an nguy của toàn đại lục nên chú ấy không thể không đi. - Chuyện liên quan đến an nguy của đại lục? Cao Lôi Hoa cười khổ, Tra Lý đi vội vàng như vậy không biết có đại sự gì nữa. Cao Lôi Hoa thầm nghĩ, lúc đó hắn đánh nhau với Quang Minh Tam Thần. Với tính tình của Tra Lý mà nói, Quang Minh Tam Thần từng đắc tội hắn, nếu không cho bọn họ một bài học thì không phải là Thú Thần, nhưng hắn lại bỏ qua chuyện này. - Người đến gặp Tra Lý là ai vậy? Cao Lôi Hoa nghĩ một chút rồi hỏi. - Con cũng không biết, người đó mặc bộ quần áo đen trùm kín cả người, con không thể nhìn thấy mặt của người đó. Nguyệt Nhị nói tiếp: - A đúng rồi, con nhớ rằng sau lưng hắn có một chiếc lưỡi hái màu đen rất lớn. - Lưỡi hái màu đen cực lớn? Quần áo màu đen? Cao Lôi Hoa chợt nghĩ đến một người. Lúc đó khi hắn còn ở Thú tộc, trong đám người trả thù cho con trai của Giáo hoàng cũng có mặt hắn. Nhìn bộ dáng của hắn rất mạnh mẽ nhưng chỉ cần một kiếm của Cao Lôi Hoa hắn đã xong đời: - A đúng rồi, ba à. Còn có một chuyện nữa. Nguyệt Nhị lấy trong người ra một lá thư rồi đưa cho Cao Lôi Hoa: - Chú Tra Lý nói nếu ba đánh bại Quang Minh Thần rồi thì đưa lá thư này cho cha. Cao Lôi Hoa nhận lấy thư rồi mở ra xem. Khi mở bức thư ra xem, Cao Lôi Hoa chảy mồ hôi ròng ròng. - Tên Tra Lý khốn kiếp. Cao Lôi Hoa khẽ mắng một tiếng. Trong thư viết: - Cao huynh đệ, nếu anh xem được bức thư này nghĩa là không chết vậy nghĩa là Quang Minh Tam Thần có thể sẽ chết. Tôi rất muốn chúc mừng nhưng thời gian không cho phép, tôi cũng không muốn nói nhiều lời. Những điều tôi muốn nói đều ở mặt sau. Cao Lôi Hoa liền giở mặt sau ra đó là mười chữ, dường như những chữ này đều viết ẩu. Cao Lôi Hoa phải ngắm nửa ngày mới nhận ra những chứ này: “Bảo vệ hòa bình thế giới, nhanh đến tìm tôi”. Và dười hàng chữ đó còn một dòng chữ nhỏ: “muốn thế giới hòa bình, mọi người đều phải có trách nhiệm!” Cao Lôi Hoa xoa xoa mắt mình. Chắc hắn phải nghĩ nhiều lắm mới nghĩ ra được câu khẩu hiệu này. Bảo vệ hòa bình thế giới ư? Miệng Cao Lôi Hoa chợt co giật, hắn không phải Superman thì cần gì phải quản chuyện đó. Việc hắn cần phải làm là bảo vệ gia đình mình. Nếu mấy tháng này hắn bỏ đi thì ai bồi tiếp Tĩnh Tâm, ai sẽ tổ chức hôn lễ. - Ba xảy ra chuyện gì vậy? Nguyệt Nhị hỏi. - A, không có gì đâu. Cao Lôi Hoa duỗi thẳng lưng ra rồi nói: - Ba đi chuẩn bị bữa tối nha. - Vâng. Nguyệt Nhị trả lời. Cao Lôi Hoa vừa đi vừa gãi đầu. Mấy ngày nữa hắn phải qua chỗ Lôi Thần điện một chút xem có chút manh mối nào để tạo ra đảo không trung …