[Dịch] Cực Phẩm Vú Em (Dị Giới Chi Cực Phẩm Nãi Ba)
Chương 423 : Thụ yêu này không phải thụ yêu đó. ( thượng)
Ngày đăng: 00:42 07/09/19
Tiểu ma thú phong hệ trong chớp mắt đã đi qua Ám dạ đảo ở hải ngoại.
Tiểu thú này chính là ma thú mà Đại thống lĩnh dùng để truyền tin cho mình.
Sau khi lên “Ám dạ đảo”, tiểu ma thú này liền được chủ đảo, tiến lên tiếp đón.
Hô, hô, hô!!!
Tiếng hít thở như quạt máy vang lên khắp đảo Ám Dạ.
Chủ nhân của đảo này mới gọi là lãnh đạo của ma thú chân chính – Hoàng kim Bỉ Mông cự thú, Kim!
Thân thể hắn như một ngọn núi lớn đứng trước tiểu thú. Bộ lông vàng tung bay trong gió.
Điều đặc biệt là uy áp trên người hắn, loại uy áp này nếu ma thú bình thường mà gặp phải chỉ sợ bị dọa tới mức vỡ mật mà chết đi.
- Nói đi, ngươi mang cho ta tin tức gì.
Âm thanh như sấm phát ra từ mồm Hoàng kim bỉ mông:
- Là tin tốt hay tin xấu.
- Kim đại nhân, tôi mang tới cho ngày chuyện chẳng tốt cũng chẳng xấu, nhưng cũng là một việc rất phiền toái.
Tiểu thú trấn định nói. Tiểu thú này được chính ma thú Đại thống lĩnh bồi dưỡng. Tuy nó là ma thú cấp thấp, nhưng trải qua bồi dưỡng, hắn cũng đã không sợ uy áp mạnh mẽ trên người Hoàng kim Bỉ mông. Nên hắn vẫn trả lời Kim một cách thoải mái.
- Chuyện gì phiền toái?!
Hoàng kim Bỉ mông gầm gừ hỏi.
- Đại thống lĩnh ở tháp Babel gặp một ít phiền toái.
Tiểu thú nói không nhanh không chậm:
- Chìa khóa của tháp Babel đã bị người khác tráo đổi! Hiện tại, Đại thống lĩnh không thể vào được tháp Babel!
Lời nói của tiểu thú như đâm vào tim của Hoàng kim Bỉ Mông.
- Cái gì!! Chìa khóa bị đánh tráo? Rống!! Khốn kiếp.
Hai mắt của Hoàng kim Bỉ mông đỏ lên:
- Bọn Lão Miêu và Ngân Ngưu ăn gì mà ngu vậu?! Đợi ta một chút, ta phải lột da hai tên này!! Nhiệm vụ quan trọng như vậy!! Chỉ giữ chìa khóa mà bọn chúng cũng không làm được. Bọn chúng dù chết muôn lần cũng không đền được cái tội này.
- Kim đại nhân, xin ngài bình tĩnh.
Tiểu thú nhẹ giọng nói:
- Rất may, tuy rằng đã làm mất chìa khóa, nhưng Đại thống lĩnh đã biết được kẻ trộm là ai.
- Chìa khóa ở trên tay ai?
Hoàng kim Bỉ mông trừng mắt, lớn tiếng nói.
- Đãi thống lĩnh đã nói qua, chìa khóa hiện tại nằm trong tay của người gọi là Cao Lôi Hoa.
- Cao Lôi Hoa! Tên đầu bạc Cao Lôi Hoa?!
Hai mắt của Hoàng kim Bỉ mông đỏ lên.
Đây là cái tên hắn ghét nhất.
Đó là hung thủ giết chết đệ đệ của hắn.
Là người đệ đệ duy nhất trong ngàn năm. Tuy rằng phẩm hạnh của hắn không tốt, nhưng tốt xấu gì cũng là đệ đệ duy nhất của hắn.
Điều khiến hắn cảm thấy khốn khổ là, Đại thống lĩnh đã từng cảnh bảo không được động chạm vào Cao Lôi Hoa.
Đại thống lĩnh có ân với ma thú, khi Đại thống lĩnh nói không được động vào Cao Lôi Hoa, Hoàng kim Bỉ mông sẽ không dạm động vào hắn. Dù Cao Lôi Hoa giết đệ đệ của hắn, hắn cũng sẽ không động chạm vào Cao Lôi Hoa.
Nhưng giờ đã khác.
Lần này, đã được sự cho phép.
- Có tin tức gì về hắn không.
Hoàng kim bỉ mông điên cuồng nói.
Tiểu thú lắc đầu.
- Rống! Truyền xuống dưới, bằng mọi giá phải tìm ra tung tích của hắn.
Hoàng kim Bỉ mông rít gào:
- Ta phải giết hắn, ta phải giết hắn.
Phác phác phác!!!
Ngay lúc đó vô số phi hành ma thú từ trong Ám dạ đảo bay ra, đưa hết tất cả tin tức cho toàn bộ ma thú trên đại lục.
Hiệu suất của đám ma thú rất nhanh.
Chỉ trong vòng nửa ngày,ba mươi phần trăm của ma thú trên đại lục đã nhận được tin tức.
Tìm kiếm Cao Lôi Hoa. Tìm kiếm người đàn ông tóc bạc.
Trong nhất thời, toàn bộ ma thú đều đi tìm kiếm Cao Lôi Hoa, một người đàn ông đầu bạc. Một người rất dễ nhận ra.
Dấu chân của ma thú đã trải dài khắp đại lục
Cao Lôi Hoa là kẻ cực mạnh. Mọi ma thú đều biết rõ.
Mà kẻ mạnh đều có nơi của mình. Tất cả các ma thú đều cố gắng tìm từng khu vực một.
Nhưng, đám ma thú đánh chết cũng không biết được, hắn đang ở nơi nam nhân nhân ngư tộc ấp trứng.
Trên bầu trời, dưới đất, dưới đại dương, đám ma thú đều đang cố gắng tìm kiếm.
Nhưng chẳng ai nghĩ được đi tìm ở nơi nhân ngư tộc ấp trứng. Bởi vì nơi đó không phù hợp với thân phận của một kẻ mạnh như hắn… …
***********************.
Thời gian luôn khiến người ta vừa yêu vừa hận.
Đám ma thú thì mong thời gian trôi chậm hơn. Đã một ngày trôi qua kể từ ngày mùng tám tháng tám.
Hôm nay đã là mùng chin tháng tám.
Hiện tại, các san hô hải không xa. Đó là lãnh địa của tỷ tỷ của Tĩnh Tâm – Nguyệt Tích.
Cao Lôi Hoa cũng nhạn ra Nguyệt Tích công chúa. Đó là một người có dã tâm, trong thời gian đi tử nguyệt tinh, nàng đã có ý đồ năm giữ lấy đảo không trung của hắn. Kết quả là bị hắn bắt tại trận. Nhưng nàng cũng rất may mắn khi thấy được Cao Lôi Hoa trình diễn chiêu “ thiên lý đoạt thê.
Nguyệt Tích là con thứ hai của Hải Hoàng, chồng nàng chính là mỹ nam tử tóc vàng Ba Bỉ Tư An Đặc. Lão cao không có ấn tượng tốt về người này. Nhớ lần đầu gặp hắn, Cao Lôi Hoa còn mang theo Nguyệt Nhị đang còn kinh sợ, tiểu tinh linh công chúa và lão ca Nguyệt Hoa Thiên, cùng một nam tử xa lạ. Dường như nam tử đó nói điều gì không phải nên Nguyệt Hoa Thiên có vẻ rất phẫn nộ.
Cho nên, đối với người này, Cao Lôi Hoa có ấn tượng không tốt.
Lần thứ hai gặp mặt, người này cùng Nguyệt Tích tơi để chiếm đảo không trung của hắn. Kết quả thiểu chút nữa bị Cao Lôi Hoa tức giận mà phế bỏ.
Mà hiện nay, vị nam tử đẹp trai tóc vàng, Ba Bỉ An Tư Đặc, chính là kẻ ăn bám vợ ở trong hải vực này.
Dưới phiến hải vực này, có một tòa hành cung rất hoa lệ. Đó là nơi nhị công chúa Nguyệt Tích cùng trượng phu mình ở.
Trong tòa hành cung này, một cảnh tượng rất bắt mắt đang hiện ra.
Mái tóc vàng của Ba Bỉ An Tư Đặc đang chảy ra những giọt mồ hôi. Cánh tay mạnh mẽ của hắn đang chống xuống, cơ thể hắn vẫn nhấp nhô… ….
- A… a…. a… a….!! Ư... ư.. ư!!!
Dưới thân của hắn là một thân thể mềm mại, dường như không thể chịu nổi sự dũng mãnh của Ba Bỉ Tư An Đặc. Nàng không ngừng kêu lên những tiếng kêu đầy mị hoặc dường như có thể hòa tan mọi thứ.
Ba Bỉ Tư An Đặc thở hổn hển, thân thể cường tráng của hắn không ngừng chảy mồ hôi.
Từng giọt mồ hôi của hắn rơi nhẹ trên thân thể mềm mại kia.
- Rống!!! Nhận lấy tiểu hồ ly chết tiệt, ta ra đây!!
Ba Bỉ Tư An Đặc hét lớn một tiếng. Rồi đè lên thân thể mềm mại của mỹ nhân rồi dập những phát cuối cùng.
Bên dưới, mỹ nhân cũng phối hợp rên những tiếng yêu mị, những thanh âm khiến Ba Bỉ Tư An Đặc thoải mái… …
Sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi, Ba Bỉ Tư An Đặc nằm xuống đầu giường khóe miệng khẽ nhếch lên.
Mỹ nhân vừa được Ba Bỉ Tư An Đặc hầu hạ đã tựa vào ngực hắn, ngón tay thon dài không ngừng mơn trớn.
Trong lòng Ba Bỉ Tư An Đặc gầm lên khi có mỹ nhân ở bên canh, mà đặc biệt hơn đó là một con hồ ly tinh với ánh mắt phong tình vạn chủng.
Nhưng hồ ly tinh này không phải là vợ của Ba Bỉ Tư An Đặc – Nguyệt Tích… ….
- Hì hì, Ba Bỉ Tư An Đặc, hôm nay chàng thật mạnh mẽ, a.. a..!!
Thanh âm của mỹ nhân khiến hắn mềm cả xương vì sung sướng.
- Có tiểu yêu tinh như nàng, ngày nào ta cũng có thể dũng mãnh như vậy. Ba Bỉ Tư An Đặc nở nụ cười dâm đãng, bàn tay cũng bắt đầu trở nên không an phận.
- Ah, mỗi ngày đều dũng mãnh như vậy sao?
Mỹ nhân khẽ cười một tiếng, rồi chậm rãi ngồi từ giường lên, và mặc sa y vào.
- Nói đi, lần này tìm thiếp có việc gì.
Mỹ nhân vẫn cười như trước.
- Chẳng lẽ không có việc gì, ta không thể tìm nàng sao?
Ba Bỉ Tư An Đặc ôm lấy eo của mỹ nhân
- Chàng cần gì phải gạt thiếp.
Mỹ nhân xoay người rồi nhẹ nhang hôn lên trán của Ba Bỉ Tư An Đặc:
- Phụ nữ rất nhạy cảm, tâm tư của chàng làm sao thiếp không biết được.
- Ha ha.
Sau khi bị phát hiện, Ba Bỉ Tư An Đặc cũng không xấu hổ. Hắn thu lại bộ dạng dâm đãng của mình, thay vào đó là một bộ dáng thanh cao.
- Ta muốn nàng giúp đỡ ta đối phó một người
Ba Bỉ Tư An Đặc nhẹ giọng nói.
- A, đó là ai?
Ánh mắt mỹ nhân hiện lên một tia khó hiểu.
- Muội phu của Nguyệt Tích – Cao Lôi Hoa.
Ba Bỉ Tư An Đặc nói ra từng chữ một.
Vợ chồng của Tĩnh Tâm đã trở thành vật cản trở cho mục tiêu nhất thống hải giới của Ba Bỉ Tư An Đặc cùng Nguyệt Tích.
Hải hoàng rất thương yêu Tĩnh Tâm, cho dù là người mù cũng biết được.
Chỉ cần Cao Lôi Hoa cùng Tĩnh Tâm còn sống, vị trí hải hoàng không bao giờ tới phiên hắn và Nguyệt Tích mãi mãi không có khả năng lên làm Hải mẫu!
Cao Lôi Hoa cùng Tĩnh Tâm, không thể tồn tại.
Mà hiện tại, đây chính là thời điểm tốt nhất để loại bỏ Cao Lôi Hoa.
Bởi vì hắn biết Cao Lôi Hoa đang ở phu đản.
Nam nhân ở trong phu đản luôn có thực lực yếu ớt.
Bởi vì bọn họ phải bảo vệ cho hậu duệ dưới thân của mình.
Ba Bỉ Tư An Đặc biết Cao Lôi Hoa rất mạnh nhưng hiện tại hắn đang bảo vệ hậu duệ của mình nên đây chính là lúc tốt nhất để đối phó Cao Lôi Hoa.
- Nàng phải giúp ta loại bỏ Cao Lôi Hoa.
Ba Bỉ Tư An Đặc nói với mỹ nhân .
- Cao, Lôi, Hoa?!
Mỹ nhân dường như cũng có chút kinh ngạc rồi rất nhanh nàng nở ra một nụ cười.
Nàng thật sự không ngờ được người Ba Bỉ Tư An Đặc muốn đối phó lại là Cao Lôi Hoa.
Không ai biết được, các nàng phải tìm Cao Lôi Hoa vất cả thế nào.
Mỹ nhân nhẹ nhàng mơn trớn tóc của mình, rồi cười một tiếng. Kiều đồn của nàng hiện ra một cái đuôi hồ ly.
Nàng không giống hồ tộc của Thú nhân tộc, nhìn nàng là một nữ nhân xinh đẹp nhưng thật ra nàng là một con hồ ly! Nàng chính là ma thú hóa hình.
Siêu cấp ma thú – Huyễn Hồ.
Nàng chính là minh hữu của Nhị công chúa Nguyệt Tích và Ba Bỉ Tư An Đặc.
Toàn bộ ma thú trên đại lục đều đi tìm tin tức của Cao Lôi Hoa, nhưng dường như đều không tìm được.
Huyễn hồ không nghĩ tới, mình may mắn lại tìm được tin tức về Cao Lôi Hoa.
Phải biết rằng đem về tin tức của Cao Lôi Hoa được công rất lớn.
Ma thú tổng bộ đã truyền ra mệnh lệnh, bằng bất cứ giá nào cũng phải tìm được Cao Lôi Hoa. Nếu lấy được khối bản chuyên trong tay Cao Lôi Hoa thì sẽ có được cơ hội thành thần, nếu giết được Cao Lôi Hoa sẽ được trở thành nhân vật lãnh đạo của ma thú.
- Đối phó Cao Lôi Hoa sao? Không vấn đề.
Khác với dự kiến của Ba Bỉ Tư An Đặc, mỹ nhân rất thoải mái đáp ứng yêu cầu của hắn.
Sự tình này khiến hắn sửng sốt, hắn vốn nghĩ mỹ nhân sẽ đáp ứng điều kiện này với những điều kiện kèm theo. Hoặc ít nhất mình cũng phải tốn một ít công phu mồm mép nữa.
Huyễn hồ cũng nhận ra mình có hơi chút thất thố.
Nhưng nàng cũng không căng thẳng..
Nàng quay người lại úp vào thân thể cường tráng của Ba Bỉ Tư An Đặc rồi liếm vào tai hắn:
- Nhưng chàng phải cảm ơn thiếp thế nào đây?
- Hắc hắc!!
Ba Bỉ Tư An Đặc lộ ra một nụ cười dâm đang:
- Cảm tạ như này này, tiểu yêu tinh!
Một trận đại chiến lại diễn ra.
Thật là một đôi gian phu dâm phụ.. …
- Uh…….uh………. uh!!!
Ở dưới đáy biển, có một cây đại thụ đang chậm rãi hoạt động.Mỗi bước đi lại khiến đại thụ không nhịn được mà rên lên một tiếng
Các bạn không nhầm đâu, đây chính là một gốc đại thụ. Nhưng không phải là một gốc đại thụ thường, mà là sủng vật mà Cao Lôi Hoa mới ký khế ước – Sâm Lâm Thụ Yêu.
Từ sau khi ký ước với Cao Lôi Hoa, Sâm Lâm Thụ Yêu hoàn toàn trở thành nô bộc cho hắn.
Ví dụ như giờ, ở nơi phu đản thật là chán ghét. Cao Lôi Hoa nói cần cái gì, hắn lại phải mang cái đó tới đây.
Sâm Lâm Thụ Yêu đáng thương bị phái chạy ra ngoài để bắt cá. Chủ nhân muốn làm mấy món ngon.
Nhưng nó lại làm việc này rất tích cực.
Nghĩ tới chủ nhân của mình làm đồ ăn ngon. Sâm Lâm Thụ Yêu không nhịn nổi lau khóe miệng của mình. Tuy hắn là thụ yêu, nhưng có ai nói cây không ăn? Như thực nhân hoa làm ví dụ, thụ yêu tự nhiên là loài ăn tạp.
Cao Lôi Hoa đối xử với thuộc hạ rất tốt, ngay cả với thuộc hạ như Sâm Lâm Thụ Yêu cũng được nhấm nháp tay nghề vô song của hắn.
Nghĩ đến tay nghề của Cao Lôi Hoa, Sâm Lâm Thụ Yêu liền xóa hết mọi bất mãn! Cố gắng đi tìm “ thương tử ngư”.
Chẳng qua đáy biển thật là quá rộng, mà hắn lại không có mạng tình báo…
Bởi thế…
Sâm Lâm Thụ Yêu đã lạc đường… …
Không biết khi nào, Sâm Lâm Thụ Yêu đã thoát ra khỏi san hô hải vực.. ….
Vô tình, Sâm Lâm Thụ Yêu đã tiến vào trong một cung điện thật lớn.. …
Xuất hiện trước mặt nó là một tòa hành cung rất hoành tráng….
Sau khi đi qua đó, bỗng đại môn mở ra.
Tiếp đó một mỹ nữ động lòng người từ đó đi ra.
Dưới cảm giác mẫn tuệ của Sâm Lâm Thụ Yêu, nó cảm giác được hơi thở của đồng loại
Tiếp đó nó nhìn thấy mỹ nữ mỉm cười với nó rồi vẫy tay… …..
************.
Sau một hồi đại chiến với Ba Bỉ Tư An Đặc đang điên cuồng, đến giờ Huyễn Hồ vẫn thấy phía dưới của mình còn chút đau.
Sau khi phủ một tấm lụa lên người, Huyễn Hồ mở cửa ra, nàng muốn kêu thủ hạ thông báo tin tức này cho Kim ca ở Ám Dạ đảo.
Cạch!
Huyễn hồ mở cửa phòng ra
Sau khi mở cửa ra, Huyễn Hồ lập tức thấy một tên Sâm Lâm Thụ Yêu đang đứng trước cửa.
- Hi hi!
Nhìn thụ yêu này, huyễn hồ nhẹ nhàng cười. Nàng nhớ trong đám thuộc hạ của mình có một tên thụ yêu ba ngơ thế này ( PS: bề ngoài của thụ yêu bộ tộc chính là một cây đại thụ, ngoài kích thước ra rất khó để nhận ra họ khác nhau ở chỗ nào.)
Thấy được tên thụ yêu này, Huyễn hồ bỗng nở nụ cười. Truyền tin tức của Cao Lôi Hoa về là một chuyện rất quan trọng.
Nều nhớ thuộc hạ nhắn tin, nàng sợ bọn chúng sẽ cướp mất công lao này.
Dù sao trong ma thú cũng tồn tại sự ích kỷ mà chỉ có người mới có.
Nhưng tên thụ yêu ngốc ngếch này sẽ khác, tên ngốc cũng có tác dụng của tên ngốc.
Nghĩ vậy, Huyễn hồ nở nụ cười vui vẻ rồi vẫy tay với Sâm Lâm Thụ Yêu