[Dịch] Cực Phẩm Vú Em (Dị Giới Chi Cực Phẩm Nãi Ba)

Chương 90 : Phong ấn bị phá vỡ.

Ngày đăng: 00:36 07/09/19

“Ầm” một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên! Tinh thần lực của Cao Lôi Hoa rung lên bần bật. Ngay sau đó, hắn cảm nhận được một đạo lôi quang ẩn chứa sức mạnh như muốn hủy diệt tất cả, từ phía ngoài phong ấn đang nhằm đỉnh đầu của Cao Lôi Hoa mà nện xuống. Nhưng bởi vì Cao Lôi Hoa đang ở bên trong phong ấn, nên thành ra tầng phong ấn này hứng chịu thiên lôi hộ hắn. Sức mạnh của thiên lôi vô cùng cường đại, Cao Lôi Hoa tự nhủ nếu mình cố gắng ngăn chặn thì dù có thể chống chọi được một đạo thiên lôi này, nhưng cũng sẽ sức cùng lực kiệt. Dù sao thì thiên lôi thật sự là quá ‘khủng bố’, cho dù hiện giờ hắn đã là thần cấp lôi hệ, nhưng thẳng thắn đối đầu trực diện thì chắc sẽ tốn không ít khí lực. Ầm! Một tiếng, đạo thiên lôi thứ nhất rền vang phía trên bầu trời phong ấn của tứ thần. Rắc, một tiếng giòn vang, đạo thiên lôi này dễ dàng tạo ra một vết rạn rõ rệt bên trên phong ấn,. - Ực ực~~ Cao Lôi Hoa nuốt nước bọt, lực phòng ngự biến thái của phong ấn hắn đã tự mình thử nghiệm qua. Khi mình còn ở bậc bảy đỉnh phong đã dốc toàn lực đánh một quyền “Phá Sơn Không” mà cũng chỉ thể khiến cho tầng phong ấn này dao động nhẹ… Nhìn vết rạn nứt trên bầu trời màu vàng kia, Cao Lôi Hoa toát cả mồ hôi hột. “Hú vía, mình vẫn còn xem nhẹ uy lực của đạo thiên lôi này. Nếu mà nó lại trực tiếp táng vào đầu mình thì chắc là phất cờ mở hội được rồi đây. May mắn là mình lại đang ở trong phong ấn, khà khà”. Cao Lôi Hoa thầm nghĩ. Đôi khi có những thứ rất khó phân biệt tốt xấu rõ ràng. Ví như cái phong ấn vạn ác hiện giờ đang bao bọc Cao Lôi Hoa xem ra lại có phần đáng yêu! - Ủa? Chuyện gì thế này? Nhìn tầng phong ấn phía trên bầu trời, Cao Lôi Hoa bỗng kêu lên đầy nghi hoặc. Dưới một kích vừa rồi của thiên lôi, vết rạn nứt của phong ấn trông rất rõ ràng. Vậy mà lúc này chỗ rạn nứt đó lại lấp lánh ánh vàng một cái, không ngờ vết nứt đó đang từ từ khôi phục giống như đang tua chậm lại vậy. - À, hóa ra là như vậy! Cao Lôi Hoa cười khinh, không ngờ còn có thể tự phục hồi lại được. - Đây, đây là độ thần kiếp phải không? Nhìn đạo thiên lôi giáng xuống tứ thần phong ấn tạo thành vết rách to tướng, Vong Linh đại trưởng lão run rẩy kinh hãi nói. - Gì cơ? Độ thần kiếp? Đó là cái gì thế? Cao Lôi Hoa ngờ vực hỏi lại, độ thần kiếp àh? Là cái của nợ gì thế không biết? - Đạo lôi điện vừa rồi, chính là độ thần kiếp trong truyền thuyết. Thanh âm của Vong Linh đại trưởng lão run run: - Độ thần kiếp là khi tiến cấp từ bậc bảy lên bậc tám sẽ dẫn động lôi kiếp trong thiên địa. Đúng rồi, không thể nhầm lẫn được, lôi điện khủng khiếp như thế chỉ có thể là độ thần kiếp mà thôi. - Hóa ra không phải là thiên lôi. Cao Lôi Hoa cười trộm. “Hú hồn, giật hết cả nảy, làm mình cứ tưởng là thiên lôi xuất hiện khi võ phá hư không ở thế giới cũ của mình”. Nhưng mà tuy không phải là thiên lôi nhưng độ thần kiếp thế này so với thiên lôi táng xuống cũng chả khác nhau bao nhiêu. Uy lực của đạo lôi điện vừa rồi tuyệt đối không kém hơn so với thiên lôi trên địa cầu, cũng chưa biết là mèo nào cắn mỉu nào đâu. - Vậy bây giờ thì độ thần kiếp thế là xong rồi à? Cao Lôi Hoa nhìn lên không trung hỏi. Sau đạo thiên lôi thứ nhất, không trung dường như đã tĩnh lặng trở lại. - Đâu có đơn giản thế. Ánh mắt Vong Linh đại trưởng lão hiện lên vẻ bi thương: - Nếu mà dễ dàng thế thì hiện giờ trên đại lục cũng không đến nỗi chưa có nổi một cường giả bậc tám - thần cấp. Về cơ bản, đối với độ thần kiếp này thì cường giả mới tiến cấp lên bậc tám không có khả năng ngăn cản được. Trên đại lục đã từng có ba vị cường giả bậc bảy đã bắt đầu tiến cấp lên bậc tám thành công, nhưng không một ai thoát chết ở khâu độ thần kiếp này cả. Độ thần kiếp, không phải là chỉ có một đạo lôi kiếp. Có bao nhiêu thì cũng chẳng ai biết, chỉ biết là ít nhất là hơn hai đạo. Trong số ba vị cường giả kia thì chỉ có một vị đã ‘pass’ được đạo thứ nhất thì lại ‘tạch’ ở đạo lôi kiếp thứ hai. Cho nên từ trước tới giờ không ai vượt qua được hai đạo lôi kiếp này cả. Nếu vượt qua độ thần kiếp thì có thể trở thành tân thần vĩ đại nhất. Còn không vượt qua thì cũng đồng nghĩa với tử vong. Trong khi Cao Lôi Hoa còn đang ‘tâm sự’ với đại trưởng lão thì phía ngoài phong ấn lại vang lên một tiếng nổ. Sau đó, một đạo lôi điện còn to hơn đạo đầu tiên lại ‘hỏi thăm’ phong ấn lần nữa. Đoàng một tiếng, lần này phong ấn bị độ thần kiếp chọc thủng một lỗ nhỏ. Nhưng rất nhanh chóng, lỗ nhỏ này lại tự động khôi phục lại. Sau đó, từng đạo thiên lôi nối tiếp nhau giáng xuống. Ước chừng trong khoảng thời gian chừng một nén hương, đủ tám đạo thiên lôi đã đánh xuống. Nhưng điều làm cho Cao Lôi Hoa cảm thán chính là: tuy rằng cứ sau mỗi một đạo thiên lôi đều có thể phá vỡ một lỗ hổng lớn hơn cái trước trên phong ấn, thế nhưng phong ấn lại cũng ngoan cường kháng cự tới cùng. Mãi cho đến lúc tám đạo thiên lôi chấm dứt. - Mẹ nó chứ, xem ra cái phong ấn này cũng không phải là hoàn toàn vô ích. Cao Lôi Hoa khẽ lau mồ hôi. Nếu như không có tầng phong ấn này, thì nhiều thiên lôi giáng xuống như thế chỉ sợ bản thân mình thành con ‘nhím lôi’ mất. Tuy rằng mình là thần cấp lôi hệ, nhưng thật sự không biết mình có năng lực chống cự độ thần kiếp hay không nữa… Sau khi tám đạo thiên lôi qua đi, tiếng sấm sét trên bầu trời bên ngoài phong ấn cũng dần lắng xuống. Sấm sét đã ngừng, toàn bộ không gian bỗng dưng lại thành yên tĩnh. - Xong rồi sao? Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi. - Hình như là hết rồi. Đại trưởng lão lên tiếng: - Chẳng lẽ là có người thành thần? Cũng không đúng, nếu có người thành thần thì tại sao ta lại không cảm giác thấy nhỉ? Lẽ nào lại có người thất bại rồi sao? - Không biết. Cao Lôi Hoa thản nhiên trả lời. Tám đạo thiên lôi độ thần kiếp này chỉ mang tính tượng trưng chứ chưa thể phá vỡ phong ấn ngoan cường này được. Hơn nữa, sau khi tám đạo lôi kiếp này đi qua, không ngờ trên bầu trời lại trở về yên tĩnh. Mà bản thân mình cũng không cảm thấy có gì biến hóa cả? Chả lẽ lôi kiếp này thật sự như giơ cao đánh khẽ, sấm to mưa nhỏ? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn lên trời. Nhưng đúng lúc ấy, toàn bộ không trung đột nhiên tối sầm lại. Ngay cả không gian bên trong phong ấn cũng tối sầm lại. Tiếp đó, một tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên, tưởng chừng như có thể phá thủng màng nhĩ người ta ra. Ngay sau đó, một đạo lôi quang khổng lồ to bằng cả tám đạo lôi quang khi trước cộng vào đập thẳng từ trên không xuống. Bùng! Một tiếng nổ lớn ngang với tiếng nổ bom nguyên tử, lôi kiếp đã tạo thành một động to bằng đúng độ lớn đạo lôi kiếp trên phong ấn. Ngay khi phong ấn này còn chưa kịp khôi phục lại thì đạo lôi quang này đã xuyên vào trong phong ấn… Phục hồi thì lâu chứ phá thì chóng. Chẳng mấy chốc, chỗ thủng trên phong ấn chỉ có thề dần dần bị phá toạc ra, không khôi phục lại được bao nhiêu. Ngay sau khi phá vỡ được phong ấn, đạo lôi quang khủng khiếp này lại tiếp tục táng thẳng xuống đầu Cao Lôi Hoa. - Ối! Thấy đạo lôi quang to lớn dị thường này, Cao Lôi Hoa chỉ kịp kêu lên một tiếng. Mặc dù đã có sự chuẩn bị, nhưng gặp phải đạo lôi quang chí tôn thiên hạ này, Cao Lôi Hoa lập tức cảm thấy sự chuẩn bị của mình là vô dụng. - Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên. Lôi quang cường đại giáng xuống người Cao Lôi Hoa. Trong nháy mắt đó, thần lực lôi hệ trong cơ thể Cao Lôi Hoa bỗng nhiên nhảy lên vui sướng. Tới khi lôi quang tiếp xúc cơ thể Cao Lôi Hoa thì một cảm giác khoan khoái không lời nào diễn tả nổi xuất hiện trong lòng hắn. Lôi quang không những không gây bất cứ thương tổn nào cho Cao Lôi Hoa, mà ngược lại, còn mang đến cho hắn một cảm giác vô cùng dễ chịu. Liền sau đó, Cao Lôi Hoa cảm nhận thấy đạo lôi quang cuối cùng này dường như đang cải tạo thân thể mình….