[Dịch] Cực Phẩm Vú Em (Dị Giới Chi Cực Phẩm Nãi Ba)

Chương 99 : Thái Thản sư tộc

Ngày đăng: 00:36 07/09/19

Vích: “Do có sự nhầm lẫn về nguồn truyện và bản CV nên chương 99 trùng với 100, mình xin được ghép làm một để thuận tiện cho sau này!” Tra Lý từ mặt đất bò dậy, không hề để ý tới đôi mắt mới biến thành mắt gấu mèo, sau đó còn dám nói ra một câu mà Cao Lôi Hoa suýt nữa thì phun cả cơm ra: - Cao Lôi Hoa huynh đệ, bây giờ ta có thể khẳng định, đứa bé này không phải con anh… - Phì~. Cao Lôi Hoa điên tiết sửng cồ lên: - Nguyệt Sư không phải con ta thì con ngươi chắc? - Khụ khụ! Cái gì mà con ta chứ. Tra Lý xì một tiếng khinh miệt: - Bao lâu nay ta đều ở trong phong ấn, lại không thể ra ngoài được. Làm sao mà sinh con với người khác được? - Hắc, không phải là con ngươi. Thế làm sao ngươi biết là nó không phải con ta? Cao Lôi Hoa hắc hắc cười nói. - Xem thì biết chứ sao nữa! Chắc chắn là nó không thể là con ngươi. Tra Lý nói: - Thằng bé này tuy rằng không phải con ta, nhưng ta biết, thằng bé là con của người trong bộ tộc sư tử thuộc thú tộc của chúng ta. - Con của sư tử tộc à? Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn Nguyệt Sư, cười cười nói: - Tuy rằng đứa con của ta có cao lớn giống như người trong bộ tộc Hoàng kim Sư tử các ngươi, đặc biệt là một bộ râu rất cá tính. Nhưng cũng không phải vì thế mà có thể kết luận được đứa con này của ta là sư tộc nhé. Chẳng lẽ ta lại không thể sinh ra một đứa con lai hay sao? - Ha ha ha ha! Cao Lôi Hoa huynh đệ, anh đừng có đùa nữa. Tra Lý chỉ vào Nguyệt Sư, nói: - Anh mà có thể sinh ra được đứa con như này, thì từ hôm nay trở đi, Tra Lý ta làm con của anh luôn. - Hắc hắc! Cao Lôi Hoa cười: - Ngươi có muốn làm con ta cũng chưa chắc đã được đâu! Hề hề, được rồi, ta thừa nhận Nguyệt Sư đúng là không phải là con ruột của ta. Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Sư, cười nhẹ: - Tuy nhiên, ngươi hình như là có biết cha Nguyệt Sư là ai đúng không? Là người trong Hoàng kim Sư tộc các ngươi à? - Không, ta cũng không biết cha ruột của thằng bé này là ai. Thằng bé này cũng không phải tộc nhân Hoàng Kim Sư tộc. Tra Lý nhìn Nguyệt Sư mà hai mắt sáng như đèn pha ô tô. Người nào bên ngoài nhìn vào không hiểu chuyện mà thấy bộ dạng Tra Lý chắc chắn cho rằng đầu óc hắn có vấn đề, hứng thú đặc biệt với bé trai. Tra Lý nhìn Nguyệt Sư với vẻ ‘thâm tình’: - Nếu thằng bé này của ngươi mà là Hoàng kim Sư tộc thì ta đã quá vui mừng rồi. Nói cho ngươi hay, thằng bé này thuộc chủng tộc hùng mạnh nhất ở thú nhân sư tộc – thành viên của Bạch Sư tộc. So với Hoàng kim Sư tộc còn mạnh hơn nhiều! - Hả? Bạch Sư tộc ư? Cao Lôi Hoa gật gù nói tiếp: - Bạch Sư tộc, vì sao mà ngươi lại hưng phấn như thế? Tra Lý cười ha hả, trong mắt tràn ngập sự phấn khích. Hắn bây giờ giống như con chó vớ được khúc xương, mà Nguyệt Sư chính là khúc xương ấy: - Bạch Sư tộc mấy đời rồi đều nhất mạch con một. Mỗi đời chỉ sinh được một người. Nhưng mỗi Bạch Sư đều là cường giả tuyệt thế, chỉ cần sau khi thành niên thôi là đã có thể đạt tới trình độ “thánh” cấp rồi. Tuy nhiên đấy cũng không phải là nguyên nhân làm cho Bạch Sư tộc nổi danh. Tra Lý dừng một chút, rồi nói tiếp: - Nguyên nhân thực sự khiến cho Bạch Sư tộc nổi danh chính là bởi vì sau khi thành niên, bọn họ sẽ đạt được năng lực vô cùng hùng mạnh. Chính nhờ năng lực này mà Bạch Sư tộc trở thành bộ tộc duy nhất trong thánh cấp dám đối đầu trực diện với cự long. Điều quan trọng nhất là …. bọn họ là người thủ hộ của thú tộc chúng ta. Bây giờ ta tìm được hắn rồi. Bảo ta làm sao không hưng phấn cơ chứ. - Đối đầu trực tiếp với cự long ư? Năng lực gì chứ? Cao Lôi Hoa nheo nheo mắt. Năng lực có thể kháng cự được cự long. Chỉ nghe thôi đã thấy là không tồi rồi. - Thái Thản phụ thể! Tra Lý thốt ra một cái tên nghe qua cực trâu: - Thái Thản – thần của cự nhân (người khổng lồ). Thái Thản phụ thể - chính là ‘mượn’ thân thể thần của cự nhân. Cũng chính vì nguyên nhân là năng lực này cho nên Bạch Sư tộc còn được người ta gọi là – Thái Thản Sư tộc. Nói tới đây, Tra Lý ngừng lại, lẳng lặng ngắm nhìn Nguyệt Sư. Mấy người Cao Lôi Hoa đều nhìn chằm chằm Tra Lý, ý bảo hắn nói tiếp chuyện đi. - Hắc hắc, ta nói chuyện mãi cũng hơi khát nước rồi. Tra Lý ngồi xuống đám cỏ, xòe tay nói: - Qua đây, cho ta ít nước trà giải khát đã. - Saga, mời trà. Để tiếp tục nghe cho xong câu chuyện, Cao Lôi Hoa cũng đành nhịn hắn một tí. - Đây ạ, trà đây rồi ạ. Cũng vì để Tra Lý nói nốt câu chuyện, nên Saga đứng cạnh cũng nhanh chóng bưng nước trà đến. “Khà” Tra Lý cầm chén trà nhấp một ngụm rồi kêu: - Trà ngon thật! - Được rồi, trà cũng đã uống rồi, nói tiếp đi. Cao Lôi Hoa ngồi xổm xuống bên cạnh, nóng nảy kêu ca. - Ừ, từ từ thì sẽ kể mà. Gấp gáp thế làm gì. Làm người ý mà, phải có sự kiên nhẫn. Tra Lý nhìn thấy dáng vẻ nóng ruột của Cao Lôi Hoa thì ngược lại lại cứ thong thả nhẩn nha nói: - Hà hà, trà này thơm nồng sướng cả miệng. Đúng là tuyệt vời đấy. Mẹ kiếp! Sắc mặt Cao Lôi Hoa trở nên khó coi. - Mẹ khỉ, không vội chứ gì. Được thôi. Hắc hắc, Tra Lý này, bữa tối hôm nay của ngươi giảm 10% nhá. - Ừ. Hả? Trừ 10% á? Ồ, không không! Cao Lôi Hoa huynh đệ, anh không thể đối xử như thế với ta được. Thế là tàn nhẫn lắm đấy. Ta nói ngay, lập tức nói ngay có được không? Vừa nghe thấy bữa tối phải ăn ít đi, Tra Lý lập tức cuống quýt lên: - Ta nói, ta nói. Thái Thản phụ thể - là năng lực mà Thái Thản Sư tộc sau khi thành niên sẽ tự động lĩnh ngộ được. Đây là một loại bản năng. Năng lực này khá là mạnh mẽ. Một khi sử dụng năng lực này, thành viên của Thái Thản Sư tộc có thể hóa thân thành người khổng lồ trong thời gian ngắn. Hơn nữa, không chỉ có thân thể tăng trưởng, mà ngay cả đấu khí cũng tăng lên theo tỉ lệ đó. - Biến thành người khổng lồ? Có thể biến đến mức nào? Cao Lôi Hoa hỏi. - À, cụ thể thì phải xem năng lực bản thân của Thái Thản Sư tộc. Từ mười thước đến năm mươi thước thì khác nhau nhiều mà. Tra Lý nói: - Chính bởi vì năng lực biến thân hùng mạnh như thế, cho nên sức mạnh của Thái Thản Sư tộc cũng tăng thêm bấy nhiêu. Ngoài ra lại còn có thể làm cho người Thái Thản Sư tộc miễn dịch đối với tất cả các ma pháp cấm chú. Cho nên lúc Thái Thản Sư tộc đã sử dụng đến Thái Thản phụ thể, thì có thể ngay lập tức khiêu chiến với cự long. - Ừm, đích thực là rất mạnh. Cao Lôi Hoa gật gù, rồi vỗ vỗ Nguyệt Sư bên cạnh: - Con trai, ta thật là tự hào về con đấy. Nhưng con phải nhớ kỹ, sự hùng mạnh của con cần phải dùng để bảo vệ cho những người thân thiết nhất. Không được dùng nó để làm điều xằng bậy! Sức mạnh cường đại, chính là để đảm bảo cho thân nhân của mình không bị thương thôi. - Vâng, con biết rồi ba. Nguyệt Sư gật đầu thật mạnh. - Tốt. Cao Lôi Hoa vỗ mạnh vào Nguyệt Sư. - Ba! Nguyệt Sư lại tha thiết gọi: - Con đói! Oạch một tiếng. Nguyệt Sư vừa nói được nửa câu đã làm Cao Lôi Hoa ngã ngửa lần nữa. - Con thật đúng là ….. Cao Lôi Hoa cười khổ: - Thôi được rồi, thế đi ăn cơm. Chúng ta đi trước nào. - Vâng! Saga và Nguyệt Sư đều reo lên vui vẻ rồi đi theo Cao Lôi Hoa vào trong phòng. Nguyệt Sư chậm bước theo sau, nhìn mái tóc bạch kim của Cao Lôi Hoa, Nguyệt Sư lại mỉm cười… *********** Bữa tối mà mọi người mong chờ rồi cũng được bắt đầu. - Đúng rồi, Quả cầu vàng kia đâu rồi? Sao từ lúc ta về đến giờ không thấy nó đâu? Vào nhà rồi Cao Lôi Hoa liền nhớ tới Quả bóng vàng Slime. Buổi chiều vì bận rộn chuẩn bị bữa ăn đến phát điên lên, nên tạm thời không nhớ tới Slime. Giờ đột nhiên mới nhớ ra cả buổi chiều vậy mà cũng không thấy tên tiểu tử kia xuất hiện. - À, ba nói là cái con Slime hoàng kim ấy hả? Nguyệt Sư trong mồm đầy thức ăn, lúng búng nói: - Lần trước ý, sau khi ba đi Vong Linh cốc, nó ăn ma tinh trong đống quần áo ba thay ra, rồi lăn quay ra ngủ. - Cái gì cơ? Ma tinh á? Quần áo ta thay ra? Cao Lôi Hoa lập tức nghĩ ra ngay. Đúng rồi, đúng là mình có một viên ma tinh. Chính là khối tinh hạch của siêu giai ma thú Tứ Dực Ngân Phi Long mà hồi trước hoán đổi được của lão viện trưởng Solomond. - Hic, tiểu gia hỏa này. Cao Lôi Hoa lập tức thấy dở khóc dở cười. Như thế là tên tiểu tử kia đã ăn hết bốn khỏa ma tinh của siêu giai ma thú rồi. Thật không biết là tiểu tử này có bị rối loạn tiêu hóa hay không nữa: - Thế giờ tiểu tử kia ở đâu rồi? Sau khi ăn ma tinh xong là nó ngủ một mạch luôn à? - Vâng, đúng rồi. Lần này là Saga trả lời câu hỏi của Cao Lôi Hoa, vì bây giờ mồm Nguyệt Sư toàn là đồ ăn, không thể há mồm nói chuyện được nữa: - Bây giờ nó ngủ ở phòng ba luôn rồi. - Ặc, được rồi, để ăn xong ba lên đó xem. Tiểu gia hỏa này đúng là tham ăn. Thảo nào mà hồi trước lại cứ chui vào cọ cọ ngực ta, hóa ra là vì viên ma tinh bên trong. Cao Lôi Hoa xoa xoa mép, rồi nhìn hai đứa con đang ăn như rồng cuốn: - Khụ, mấy đứa ăn từ từ thôi. Có ai tranh với các con đâu. Ăn nhanh thế nghẹn thì làm sao. Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu, nhìn Nguyệt Sư. Trông kìa, mồm thằng bé đã đầy ắp lên rồi mà tay vẫn còn tiếp tục nhét thức ăn vào miệng nữa, mắt còn đang dính chặt vào trong cái nồi. Đúng là kiểu ăn điển hình: ăn trong bát, ngắm trong nồi. Trong khi cả nhà đang ăn uống vui vẻ, thì đột nhiên trên lầu thấy nổ “ầm” một tiếng. Sau đó thì một nguồn năng lượng cuồng bạo từ trên lầu tràn xuống. - Không ổn rồi! Cao Lôi Hoa buông đồ ăn xuống, nhanh chóng lao lên trên lầu…