[Dịch]Cực Võ

Chương 110 : Vô Địch Thiết Quyền

Ngày đăng: 03:30 21/08/19

Ở bên kia chiến tuyến, đối mặt với Xà Vương đương nhiên là Ngụy Trung Hiền. Ngụy Trung Hiền ngồi trong xe ngựa cuối cùng, cũng là chiếc xe giam giữ Tiêu Trung Tuệ, khuôn mặt trắng của ông ta lúc này cực kỳ âm lãnh. Bản thân Ngụy Trung Hiền, không phải là loại tướng cầm binh, bảo Ngụy Trung Hiền điều khiển binh lính đánh trận, hắn làm không nổi. Đây không phải vì Ngụy Trung Hiền kém mà vì mỗi người có một tài năng khác nhau. Với loại người như Ngụy Trung Hiền, hắn giỏi trên một mặt trận khác, mặt trận đấu tranh chính trị bên trong triều đình. Có thể nói việc bị chuyển từ Tổng Quản Thái Giám thành Thủ Phủ Đông Xương là một thử tháng lớn với Ngụy Trung Hiền. Nói là thăng quan phát tài, quyền lực cũng rất lớn nhưng rõ ràng lại đẩy Ngụy Trung Hiền vào vị thế khó, vị thế sở đoản của hắn. Đây là lý do làm trong tâm Ngụy Trung Hiền không thấy thoải mái, hắn căn bản là bị ép ngồi vào vị trí này. Tiếp theo là về việc Huyết Sát Đoàn. Huyết Chích Đoàn là sản phẩm của Tiền Triều, là sản phẩm của Thuận Trị Đế, nhưng thời đại của Thuận Trị Đế cũng đã sớm qua, thay vào đó hiện nay là thời đại của Khang Hy Đế. Huyết Chích Đoàn cũng không còn hợp với thời đại này, bởi Huyết Chích Đoàn mạnh nhất là khả năng quần công, khả năng tàn sát, tuy nhiên hiện nay bọn chúng tàn sát ai?. Đây là một câu hỏi khó, bởi ngoại trừ Thiên Địa Hội ra cũng không còn tổ chức nào thật sự đủ lớn cho Huyết Chích Đoàn thể hiện, cho Huyết Chích Đoàn có thể thoải mái tham chiến. Huyết Chích Đoàn có một điểm yếu cố hữu, khả năng cơ động quá kém. Chính vì khả năng cơ động kém dẫn đến bọn họ chỉ hợp tàn sát đối phương, thêm vào công dụng của Huyết Chích thì còn có thể vây hãm đối phương tuy nhiên lại yếu trong truy đuổi cùng ám sát. Thiếu Lâm Tự đã phân chia Nam cùng Bắc. Bắc Thiếu Lâm đã ngả theo triều đình, Nam Thiếu Lâm hiện nay điệu thấp rất nhiều, cũng không có ý chống lại triều đình. Thiên Long Giáo đã sụp đổ, mối an nguy của phía Tây biên thùy cũng đã tan thành mây khói, tuy thỉnh thoảng ở Nhạn Môn Quan có vài trận chiến không đáng quan tâm diễn ra với các dân tộc nhỏ ở Tây Vực nhưng cũng chưa tính là gì. Huyết Chích Đoàn thật sự đã cũ kỹ, hay nói đúng hơn bọn họ đã sắp đi xong con đường của mình. Lý Lân cùng Tần Cối vì vậy mới muốn có một đội quân mới, gọi là Huyết Sát Đoàn. Điểm mạnh của Huyết Sát Đoàn là sự cơ động, tốc độ cùng khả năng ám sát đồng thời cũng phải giỏi hợp công, một phiên bản nhanh gọn lẹ nhưng sát thương không giảm quá nhiều so với Huyết Chích Đoàn, đương nhiên vì vậy khả năng phòng ngự cũng giảm đi rất nhiều. ĐIều này có chút tương tự với nguyên lý của Quỳ Hoa Bảo Điển. Lý Lân cùng Tần Cối đều là nguyên lão hai triều, thậm chí Tần Cối là nguyên lão ba triều, tất nhiên có quen biết với Quỳ Hoa Lão Tổ. Quỳ Hoa Lão Tổ bản thân sáng tạo ra Quỳ Hỏa Bảo Điển đã là chấn kinh thiên hạ tuy nhiên rất ít người biết, Quỳ Hoa Lão Tổ còn có Tàn Hoa Bảo Giám. Tàn Hoa Bảo Giám cũng là võ công cho thái giám luyện, là một loại cực kỳ âm độc võ công, đến mức... không ai dám luyện. Tàn Hoa Bảo Giám – trước luyện công này liền phải tự cung, nói rõ chỉ có thái giám có thể tu luyện, đương nhiên nếu Vô Song thích hắn cũng có thể tu luyện một hai. Tàn Hoa Bảo Giám tàn độc không phải vì nó bắt người khác tự cung, tự cung chỉ là một bước đầu tiên mà thôi. Bước thứ hai liền là đốt sinh mệnh lực, đốt thọ nguyên. Người luyện Tàn Hoa Bảo Giám chỉ sợ sống không quá 20 năm, thậm chí 10 năm đã xanh cỏ không phải là không có, đổi lại thì.... Tàn Hoa Bảo Giám có thể coi là chân chính hack tu luyện, là công pháp tu luyện nhanh nhất trong thiên hạ. Người bình thường nhanh nhất cũng phải mất 10 năm để đạt đến Tông Sư cảnh giới nhưng người luyện Tàn Hoa Bảo Giám chỉ mất 5 năm, 5 năm để đào tạo ra một cái Tông Sư, tuy nhiên vị Tông Sư này cho dù không chiến đấu, cho dù không ra tay bao giờ chỉ sợ 5 năm sau cũng quy tiên. Tàn Hoa Bảo Giám chú trọng vào tinh lực cùng sinh mệnh lực. Nếu chiến đấu liên miên chỉ sợ vài tháng liền khô cạn tinh lực sau đó cũng chỉ sợ thành phế nhân. Nói thẳng ra, người luyện Tàn Hoa Bảo Giám bắt buộc phải chết có điều là chết sớm hay chết muộn mà thôi, đổi lại bọn họ có thể rất nhanh đạt đến Tông Sư cảnh giới. Đây là phương pháp đào tạo tử sĩ. Đương nhiên nếu thoạt nghe thì Quỳ Hoa Lão Tổ là một lão nhân độc ác, không có việc gì không dám làm mới có thể sáng tạo ra công pháp kinh khủng như vậy tuy nhiên người hiểu Quỳ Hoa Lão Tổ mới có thể biết, lão nhân này sống vì Đại Thanh, chết cũng là vì Đại Thanh. Đứng giữa cái gọi là danh tiếng cùng quốc gia, cái nào nặng cái nào nhẹ?. Không phải ngẫu nhiên, cho dù Quỳ Hoa Lão Tổ đã chết được gần 10 năm nhưng Tần Cối cùng Lý Lân trong miệng vẫn luôn xưng hai tiếng ‘lão tổ’. Đây là một loại nể trọng, một loại kính phục từ tận trong tâm khảm. Bỏ qua Quỳ Hoa Lão Tổ, lại nói về Tàn Hoa Bảo Giám. Ngụy Trung Hiền là đệ tử đầu tiên của Quỳ Hoa Lão Tổ, Tàn Hoa Bảo Giám là do hắn đến bảo quản, chỉ là bản ý của Ngụy Trung Hiền cũng không muốn giao Tàn Hoa Bảo Giám ra, hắn chỉ muốn có một lực lượng cho riêng mình, chứ cũng không muốn cống hiến cỗ lực lượng này cho triều đình. Đáng tiếc vẫn là bị Tần Cối cùng Lý Lân ép đưa ra. Trong khi Ngụy Trung Hiền đang suy nghĩ thì cũng là lúc âm thanh của Xà Vương vang đến, đánh tan việc suy nghĩ của hắn. Ngụy Trung Hiền liền đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi, ánh mắt nhìn lên thân ảnh của Xà Vương đang cầm tấm đại kỳ màu vàng kia, trong mắt liền hiện lến sát khí. ‘Hừ, không vì ngươi ngang trời xuất thế, lão phu cũng không bị dồn đến bước đường này, hôm nay lão phu phải băm vằm xác ngươi ra mới hả giận”. Bàn tay với những ngón tay thuôn dài của hắn khẽ nắm lại, ánh mắt ngập tràn sát khí. Giọng nói âm dương quái khí của Ngụy Trung Hiền vang lên. “Địa Đội xuất trận, sát”. Giọng nói của Ngụy Trung Hiền tuy the thé làm người có cảm giản nổi cả da gà bất quá khí thế dĩ nhiên là Đại Tông Sư cảnh giới. ...... Địa Đội theo lệnh của Ngụy Trung Hiền xuất trận, có thể nói đây là át chủ bài mạnh nhất của Huyết Chích Đoàn. 4 Địa Đội bao gồm 40 người, dẫn đầu là 4 vị Đại Tông Sư cảnh giới. Đương nhiên 36 người còn lại sẽ không phải là Tông Sư, đây là điều chắc chắn. Nếu đội hình Huyền Đội gồm 1 Tông Sư cùng 14 nhất lưu cao thủ thì đội hình Địa Đội lại bảo gồm 1 Đại Tông Sư cùng 9 cái Siêu Nhất Lưu Cao Thủ. Khi bốn Địa Đội xuất trận, xe ngựa bị phá tung ra, 4 đội lao về bốn hướng chém giết. Địa Đội vũ khí cũng không giống Huyền Đội, bọn chúng cả người được bao phủ bởi một loại giáp gai, được làm bằng giây đằng có thể bất chấp đao kiếm, ở hai bên cánh tay đều được gia cố vũ khí, ở tay trái liền là một tấm khiên bằng bạc, ở tay phải liền là một loan đao hình tròn, thoạt nhìn tương đối giống Hàng Ma Xử của Kim Cang Tông Bắc Vực. Đám người Địa Đội này có thể nói được trang bị đến tận chân răng kẽ tóc, vũ khí cũng là công thủ toàn diện, giỏi cận chiến, phòng ngự rất mạnh, điểm yếu duy nhất có lẽ liền là tốc độ không cao, đồng thời cũng tương đối sợ hỏa công, dù sao Đằng Giáp vẫn là rất bén lửa. Địa đội vừa xuất hiện, sự tự tin của Huyết Chích Đoàn tăng mạnh, bởi hơn ai hết bọn họ rõ ràng sự đáng sợ của Địa Đội. Cánh phải 20 người, cánh trái 20 người, đồng thời đánh về hai hướng khác nhau, dùng lực muốn mở ra vách ngăn cách hai bên của quân triều đình. Với Đại Tông Sư dẫn đầu mở đường, việc này liền vô cùng dễ dàng, một quyền của Đại Tông Sư mạnh thế nào, có thể lấy Mạc Ly ra so sánh, tuy không mạnh bằng Mạc Ly nhưng cũng sẽ không yếu hơn bao nhiêu. Lúc này ở trên núi, đám người Trần Cận Nam cũng xuất hiện, 1 vị Đại Tông Sư cùng 7 vị Tông Sư tham gia đại chiến cùng 2 cái Đại Tông Sư cùng 18 cái siêu nhất lưu cao thủ, có thể coi là áp lực cực kỳ nặng nề. Đáng nói hơn là ở bên cánh trái, cánh trái đơn giản... không có lấy một cao thủ của THiên Địa Hội, chỉ dùng Bạch Bào Quân làm chủ lực, dùng mạng ngăn chặn bước chân đội quân cánh trái sát nhập cánh phải. Địa Đội xuất hiện làm tương quan lực lượng hai bên liền thay đổi rất nhanh, không thể không nói Huyết Chích Đoàn quá mạnh mẽ, nếu bọn họ không phải tổ chức triều đình mà là một môn phái thì chỉ sợ về chiến lực còn cao hơn cả Nga Mi. ........... Đối với tướng lĩnh mà nói, khi mà tương quan lực lượng bị thua đối phương quá nhiều, là lúc cần sự đột biến, sự đột biến mang tên... sĩ khí. Sĩ khí trên chiến trường cực kỳ quan trọng, nhất là khi ở đây chủ yếu là cao thủ dưới Tông Sư. Tông Sư cùng Đại Tông Sư là một cái đẳng cấp quá khác biệt so với các cảnh giới phía dưới. Ví dụ như Siêu Nhất Lưu Cao Thủ, bọn họ đương nhiên mạnh hơn Nhất Lưu Cao Thủ bất quá một chém vẫn là sẽ chết, trên chiến trường mưa tên loạn thương, mỗi người chỉ cần dính một chém chỉ sợ cũng bị biến thành thịt vụn. Tông Sư lại khác, chỉ cần nội lực chưa cạn bọn họ liền có hộ thân cường khí, nếu không phải thần binh bảo kiếm trong tay căn bản không thể xuyên thủng được lớp ‘khí’ này. Chỉ cần hộ thân cương khí không bị phá, Tông Sư thường thường sẽ không chết, bởi vậy muốn tung hoành trong thiên quân vạn mã vẫn phải cần đến Tông Sư cao thủ thực lực. Về phần Đại Tông Sư lại càng kinh khủng, Đại Tông Sư có thể khiến nội lực hóa hình, không chỉ là kiếm khí ly thể như Tông Sư, bọn họ nhất chiêu nhất thức liền mang theo uy lực hủy thiên diệt địa. Mỗi một chiêu một thức đều mang kinh người sức sát thương. Trên lý thuyết, Ngũ Tuyệt cũng chỉ là Đại Tông Sư cực mạnh mà thôi. Đã là Đại Tông Sư liền là kinh người tồn tại. Tình hình hiện nay, Xà Vương cần một thứ có thể tăng cường sĩ khí toàn quân bởi vì bọn họ đang phải chịu hạ phong tuyệt đối nếu so số lượng Đại Tông Sư. Ngụy Trung Hiền cho dù không giỏi điều binh nhưng bằng vào tố chất của Huyết Chích Đoàn, ông ta cũng thừa sức ăn tươi nuốt sống đám người Thiên Địa Hội. Lúc này, Xà Vương cần là cần một người có khả năng thay đổi chiến cuộc, một người có khả năng thổi sức sống mới vào chiến trường. Đứng trên núi cao, Xà Vương thủy chung thản nhiên mỉm cười bởi vì... trong tay Xà Vương đúng là có một quân bài như vậy. Người này không phải Trần Cận Nam mà là Quy Mạc Ly. Vô Địch Thiết Quyền Môn – Môn Chủ - Tây Vực – Ly công tử. Mạc Ly lao xuống, nàng nhảy thẳng vào cánh quân bên trái của Ngụy Trung Hiền trong sự kinh ngạc của rất nhiều người. Nàng ẩn trong chiếc mặt nạ lại càng tăng thêm vài phần thần bí, thậm chí là đáng sợ. Mạc Ly không có nói nhiều, nàng xuất ra một quyền. Mạc Ly vốn là loại người thích làm hơn là nói. “Bát Tí Liên Hoành Sát”. Âm thanh của nàng lạnh băng, sau đó đôi gang tay màu đen rõ ràng sáng lên, trong phút chốc Mạc Ly như biến thành một tôn ma thần, ánh quyền liên miên bất tuyệt, nàng lúc này thậm chí cho người khác cảm giác... nàng có đến 8 cánh tay. Một màn dạo đầu phải nói là cực kinh khủng, hơn nữa lúc này có ngu đi nữa hai vị Đại Tông Sư của Huyết Chích Đoàn bên cánh trái cũng phải nhìn ra, trên cánh tay của Mạc Ly là Thần Binh. Tây Vực – Thần Binh – Thao Thiết. Đôi bao tay này cùng với Tỳ Hưu của Vạn lão chính là hai đôi bao tay hiếm hoi được liệt vào hàng thần binh trong thiên hạ. Một lần ra tay, trực tiếp đánh chết 10 tên Huyết Chích Đoàn đứng cạnh, thân hình bọn chúng bị đánh bật thẳng lên trời, máu may tung tóe thậm chí biến thành một cơn mưa máu nhỏ. Quá nhanh, cũng quá đột nhiên. Mạc Ly nhếch miệng, không để ý đến tất cả, một chân nàng tiến lên thêm một bước, sát khí lại càng thịnh. “Đề Hồ Lực Thiên Quân”. Lại một quyền nữa đánh xuống, chỉ là quyền này đấm thẳng xuống mặt đất, tạo thành một âm thanh nghe mà ghê người, mặt đất trực tiếp xuất hiện một cái hố, dư chấn trực tiếp hất bay đám người ở gần đó. Bước thứ ba bước ra, một quyền thu lại phần eo, thế đứng là chuẩn trung bình tấn, một quyền đấm thật mạnh ra, cổ tay xoay lại. “Thiên Hạ Bá Quyền “. Đây chính là quyền trực tiếp đánh cho Thiết Vạn Sơn thừa sống thiếu chết, lực quyền là kinh người. Một quyền tạo thành cột sóng siêu âm, quyền đầu của nàng như phóng to ra, oanh sát thẳng về phía trước, vô số chân tay bay thẳng lên trời, huyết vụ nhuộm đỏ cả hư không. Đây là thực lực của Tông Sư, nội lực hóa hình. Tăng tốc, nhảy xuống, xuất quyền, người chết, huyết tung bay. Vô tận sức mạnh, cũng là vô tận bạo lực. Đương nhiên Mạc Ly cũng chỉ có thể tung hoành đến đây mà thôi, bởi một thứ âm thanh vang lên. “Địa Đội kết trận, song long xích thiên”. Hai âm thanh chứ không phải một chỉ là cùng một lúc vang lên mà thôi. Hai cái Địa Đội Đại Tông Sư cùng gầm lên. Hai người này thân hình tương tự nhau, khuôn mặt cũng là tương đối giống nhau. Bọn họ là hai cái huynh đệ. Anh gọi là Hồ Thiên Hổ. Em gọi là Hồ Thiên Lang. Trong mắt hai người, không có tức giận, chỉ có kinh hãi. Bọn họ nhận ra Mạc Ly, hay nói đúng hơn là nhận ra hình bóng của Mạc Ly cực giống một người. 10 năm trước, trong chiến dịch Trảm Thiên Vương Đồ Thiên Long, hai người này cũng tham gia. 10 năm trước, trên Thiên Long Sơn có một nam nhân, gọi là Quy Tân Thụ, người này được giang hồ mệnh xưng Thần Quyền Vô Địch – Quy Tân Thụ. Trên tay là đôi Thao Thiết, một thân thực lực đạt đến Đại Tông Sư trình độ nhưng chiến lực nghịch thiên. Thiên Long Giáo – A Tu La hộ pháp, đại diện cho sự hủy diệt. Năm đó một mình Quy Tân Thụ, dám cùng 6 cái Đại Tông Sư của Huyết Chích Đoàn chém giết, thậm chí không rơi xuống hạ phong. Quy Tân Thụ năm đó, nếu không phải trên người có ám tật, chỉ sợ đã đột phá lên Ngũ Tuyệt cũng không phải không thể. Mạc Ly hiện nay so với cha nàng còn kém rất xa, hơn nữa.... Mạc Ly nội lực cũng không tinh thuần, nội lực của nàng có được liền là từ ‘quán đỉnh’ thủ đoạn, cũng chính vì nhờ quán đỉnh mà Mạc Ly năm 25 tuổi có thể đạt đến Đại Tông Sư trình độ nhưng đời này nàng vô pháp bước vào Ngũ Tuyệt. Kể cà là thế, Mạc Ly cũng cho Thiên Hổ cùng Thiên Lang một cảm giác kinh khủng vô cùng. Mạc Ly ẩn trong chiếc mặt nạ, ánh mắt của nàng băng hàn vô cùng. Nàng không cần đợi đám Địa Đội bao vây mình, nàng trực tiếp tiến về phía trước, tàn sát. Đây là vẻ đẹp của bạo lực, vẻ đẹp đầy huyết tinh. “Bất Bại Tàn Hồng Quyết – Hồng Sí Quán Nhật”. “Bất Bại Tàn Hồng Quyết - Luyện Ngục Phần Sí”. Khí thế như rồng, bước chân như hổ, vận toàn bộ 10 thành công lực Bất Bại Tàn Hồng Quyết, ánh mắt của Mạc Ly trực tiếp biến thành màu huyết hồng. Một quyền tung ra, không phải là võ kỹ chỉ đơn giản một nắm đấm trực tiếp đánh nổ đàu một cái Siêu Nhất Lưu Cao Thủ. Đằng Giáp có thể bảo vệ toàn thân, muốn giết Đằng Giáp binh, đơn giản nhất liền nhắm vào đầu. Một quyền duy nhất, đầu đối phương nát tan như quả dưa hấu vậy. Thiên Hổ cùng Thiên Lang hai người cũng trực tiếp buông vũ khí trong tay, bọn họ trực tiếp nắm chặt quyền đầu. Hai huynh đệ này không ngờ cũng đi theo đường quyền pháp. Trên tay được bao phủ hoàn toàn bởi khải giáp màu bạch kim. Hai người cùng một lúc, cùng một loại lộ số chiêu thức, phát động tấn công. “Hình Ý Ngũ Quyền – Sát Hổ Quyền”. “Hình Ý Ngũ Quyền – Đường Lang Quyền”. Hai huynh đệ này xuất thân từ phương nam, Hình Ý Môn. Hình Ý Quyền chú trọng là thế, thế càng mạnh ý cảnh cảng mạnh, có ý liền sinh ra hình. “Sát Hổ Quyền – Bác Thuật Hổ Hoành Thiên”. “Đường Lang Quyền – Cự Triệt Thức”. Thấy hai người này đồng thời ra tay, Mạc Ly chiến ý lại càng nồng, sát ý lại càng dày đặc. “Bất Bại Tàn Hồng Quyết – Vô Địch Thiết Quyền”. Ba người cứng đối cứng với nhau, nội lực bành trướng va chạm trực tiếp tạo thành một vụ nổ, nghiền ép toàn bộ không khí xung quanh. Sau đó chỉ thấy, Mạc Ly tiếp tục tiến lên, quyền đầu của nàng nện thẳng vào bụng Thiên Hổ, đồng thời Thiên Lang lại đánh một chưởng thẳng vào lưng Mạc Ly. Thiên Hổ không chịu nổi quyền này, hắn phun ra một ngụm máu, cả người điền cuồng lùi lại. Mạc Ly khóe miệng cũng có máu tươi bất quá nụ cười của nàng càng ngày càng lạnh, nàng cả người xoay lại, cổ tay biến đổi thành mu bàn tay, một quyền đánh về phía sau. Thiên Lang lấy hai tay ra đón đỡ cũng trực tiếp bị đẩy lùi đi. Sau đó Mạc Ly nhảy lên, một quyền từ trên cao nện thẳng xuống. “Vô Địch Thiết Quền”. Một đấm này mạnh đến nỗi đôi bao tay của Thiên Lang vỡ nát, cánh tay của hắn xuất hiện hai vết rách kinh người, cánh tay như muốn gãy rời. Thiên Lang bị đánh bật ra một lần nữa, hắn cả người điên cuồng lùi lại, cánh tay có chút buông thõng. Tuy nhiên đấm ra một quyền, Mạc Ly cũng bị đánh bay đi, ở bên cạnh nàng, Thiên Hổ hiện ra xuất quyền. “Sát Hổ Quyền – Sát Hổ Hạ Sơn”. Mạc Ly bị đánh bay đi.... chỉ là Thiên Hổ cùng Thiên Lang lại càng cảm thấy lạnh sống lưng. Bỏi Mạc Ly lại đứng lên, máu từ miệng nàng chảy ra khỏi lớp mặt nạ, chảy xuống cái cổ trắng ngần, nhìn mà ghê người. Mạc Ly đối với Thiên Hổ cùng Thiên Lang ở xa bật cười. “Thống khoái, để xem bản công tử đánh nát xương các ngươi trước hay là bản công tử ngã trước”. Đây là A Tu La của Thiên Long Giáo, A Tu La đại diện cho sự hủy diệt, A Tu La chính là thần chiến tranh. Mạc Ly lúc này, giống hệt cha nàng năm đó, một đôi vô địch thiết quyền, kinh thiên hạ. ......... Thật ra chiến trường ở mặt bắc cũng không chỉ có một mình Mạc Ly, còn có 6 cái nam tử đi theo nàng, bất quá cả 6 người này không có bất cứ ai đi hỗ trợ Mạc Ly. 6 người này cũng là 6 vị hộ pháp mạnh nhất của Vô Địch Thiết Quyền Môn, thực lực đều là Tông Sư cảnh giới. Có sáu vị Tông Sư trợ lực, Bạch Bào Nghĩa Quân cũng dễ thở hơn rất nhiều, đây là điều chắc chắn tuy nhiên chiến trường vài trăm người đại chiến cũng không có được sự bạo lực như một mình Mạc Ly, nàng căn bản là quá kinh khủng. Lúc này một trong sáu nam tử đi theo Mạc Ly nhập trận khẽ gãi cái đầu trọc bóng loáng của mình. “Đại ca, tông chủ chảy máu kia, có phải trợ giúp tông chủ hay không?”. Đầu trọc vừa dứt lời, hắn liền nhận một cái cốc đầu thật mạnh. “Ây da, sao đại ca ngươi lại đánh ta”. “Phí lời, ngươi là ngu sao, lại gần tông chủ có khi đến xác cũng không còn, ngươi thích thì đi một mình, nhị sư huynh liền giúp ngươi nhặt xác”. Nhị sư huynh của đầu trọc vừa cốc gã một cái thì đầu trọc lại bị một người đá vào mông. “Ngu xuẩn + 1 “. Đây là giọng đại sư huynh, sau đó một loạt âm thanh vang lên. “Ngu xuẩn + 2”. “Ngư xuẩn + 3” .... Đầu trọc bị nói đến đỏ cả mặt, hắn liền cắm đầu bỏ chạy, lao về phía đám người triều đình, dù sao ở lại đây, quá mất mặt. Mấy vị sư huynh kia liền bật cười, sau đó cũng vì lập tức lao lên, đuổi theo đầu trọc. Trong mắt đám người Vô Địch Thiết Quyền Môn, Mạc Ly chính là thần, là tồn tại không thể ngã.