[Dịch]Cực Võ

Chương 171 : Ma mới bắt nạt ma cũ

Ngày đăng: 03:30 21/08/19

Thực lực của Mộ Dung Bất Phá cũng là không thấp, cao thủ xếp thứ 3 Hoàng Bảng sao có thể yếu được bất quá Mộ Dung Bất Phá cũng dính phải cái sai lầm chết người, hắn coi thường Cổ Đại Ngưu. Cự Môn hôm đó vì coi thường Cổ Đại Ngưu, cho dù Cự Môn cũng phải nếm trái đắng thì Mộ Dung Bất Phá tính là gì?. Mộ Dung Bất Phá bản thân cũng không phải cao thủ luyện thể, hắn gần như một dạng cường hóa của Xuy Tuyết, đi theo hướng lực sát thương cùng tốc độ, loại thể chất này chịu một quyền toàn lực của Cổ Đại Ngưu tuyệt đối sẽ rất thảm phải biết một quyền này Vô Song cũng ăn không tiêu. Tất nhiên cũng không phải nói Mộ Dung Bất Phá yếu hơn Cổ Đại Ngưu, bản thân Cổ Đại Ngưu nắm giữ Thái Cực Quyền nhưng lại không có chút nội lực nào, nền tảng của Cổ Đại Ngưu dựa vào cái sức mạnh kinh người của hắn, điều này dẫn đến điểm yếu chết người là Cổ Đại Ngưu không có cách nào chống lại đối thủ có vũ khí. Chỉ cần Mộ Dung Bất Phá rút đôi song nhận của mình ra Cổ Đại Ngưu sẽ thực sự gặp nguy hiểm, đáng tiếc hắn không rút vũ khí để đến lúc muốn rút cũng không rút được. Thực lực của Cổ Đại Ngưu có bao nhiêu đều đã hiện ra toàn bộ, cũng đủ sức làm kinh động toàn trường bất quá với cao thủ chân chính trên tầng 3 đều có thể nhìn ra điểm yếu của Cổ Đại Ngưu, gần như chỉ cần không có cứng đối cứng với Cổ Đại Ngưu thì khả năng chiến thắng rất cao, ít nhất Hoắc Thanh Đồng nàng cũng đã thử và đã thành công. Cũng may trận chiến này Cổ Đại Ngưu còn chưa lộ ra con bài Thái Cực Quyền, trong trường hợp cần vẫn có thể tiếp tục vượt cấp khiêu chiến, 1 điểm này đúng là không có ai biết. Cổ Đại Ngưu nắm lấy hoàng cấp lệnh bài, hắn cũng không biết sử dụng cái lệnh bài này như nào mới đúng cũng đành cất ngay vào trong áo ngực, sau đó như một đứa trẻ chạy về bên người Vô Song, dù sao Cổ Đại Ngưu vẫn luôn cảm thấy ở gần Vô Song hắn có cảm giác tự tin hơn nhiều. Đây cũng là lần đầu tiên Cổ Đại Ngưu bằng nắm đấm của mình trực tiếp đánh bại đối thủ, cũng là trận thắng đầu tiên mà Cổ Đại Ngưu được tự mình trải nghiệm. Lần đầu tiên khi Cổ Đại Ngưu đánh bại Đường Ngạo hắn đang bị bịt mắt vì vậy cũng không cảm thấy cái gì cả. Lần thứ hai bản thân Cổ Đại Ngưu tiến vào một trạng thái kỳ lạ của ‘đạo’ vì vậy việc hắn đánh bại Cự Môn cũng trở nên không có gì quá rõ ràng trong ký ức của hắn. Chỉ có lần này là khác, Cổ Đại Ngưu thật sự có cảm thấy một loại nhiệt huyết bên trong người mình, nhiệt huyết của võ giả, đây là thứ được gọi là giang hồ. Giang hồ thật ra cũng chỉ bắt đầu đơn giản như vậy, có chiến đấu liền có giang hồ. Cổ Đại Ngưu cũng không để ý gì đến Hoắc Thanh Đồng, một đường đi qua nữ nhân này, hắn thậm chí cũng quên luôn Hoắc Thanh Đồng suýt nữa phế một tay của mình, vẻ mặt 10 phần vui vẻ. Hoắc Thanh Đồng thì không có vui vẻ được như Cổ Đại Ngưu, ánh mắt của nàng lúc này chỉ tập trung nhìn vào Vô Song, một tay còn nhẹ nắm lấy cổ tay bên kia của mình, ánh mắt mang theo một tia chiến ý. Nàng tất nhiên tin tưởng vào thực lực của bản thân, chỉ là nàng sẽ không ngờ tân sinh năm nay lại mạnh đến vậy, lúc trước nàng cũng như Vương Thiên Hổ nghĩ Vô Song là loại tiểu tử không biết trời cao đất rộng còn Cổ Đại Ngưu lại là một thằng ngốc không biết suy nghĩ. Bản thân nàng làm trọng tài cũng chính vì muốn cứu Cổ Đại Ngưu 1 mạng nhưng nàng tuyệt không ngờ người mình phải cứu lại là Mộ Dung Bất Phá. Nhìn theo bóng lưng nhỏ bé của Vô Song, Hoắc Thanh Đồng thở ra một hơi, rồi nhìn về phía tầng thứ 3, nơi đó đang có một nam tử nhìn chằm chằm về phía Vô Song, nam tử này trong ánh mắt tràn ngập sát khí. Cao thủ xếp thứ 12 trên Huyền Bảng – Mộ Dung Phi Vũ. Tất nhiên Mộ Dung Phi Vũ còn chưa đủ làm Hoắc Thanh Đồng lo lắng, nàng tuy chỉ đứng trong Hoàng Bảng nhưng sau lưng nàng chính là Cơ trưởng lão, có sư phụ sau lưng có cho Mộ Dung Phi Vũ 1 cái lá gan cũng không dám làm gì nàng. Người làm Hoắc Thanh Đồng lo lắng là người khác, cao thủ xếp thứ 5 trên Huyền Bảng – Mộ Dung Yến Nhi. Mộ Dung Yến Nhi chính là thiên tài đứng đầu Thiên Ý Thành hiện nay, khí diễm của nàng cho dù Đường Quan Nam cũng không bằng. Trong Thiên Ý Thành thì Hoàng Bảng toàn bộ đều là thiên tài thế hệ trẻ nhưng Huyền Bảng thì khác, dù sao bảng xếp hạng những tông sư cường giả mạnh nhất Thiên Ý Thành không thể chỉ toàn thiên tài trẻ tuổi. Tại Huyền Bảng bản thân 5 vị trí đầu đều đã ngoài 25 tuổi bọn họ tuyệt đối mạnh hơn đám người được gọi là thiên tài ở đây nhiều lắm, 5 người này là thiên tài thế hệ trước nữa thậm chí từng cùng Mộ Dung Phục tranh hơn thua, thực lực căn bản không cần bàn cãi. Về phần 15 vị trí bên dưới Huyền Bảng có thiên tài thế hệ này cũng có thiên tài thế hệ trước, ví dụ như Cự Môn cũng đã ngoài 25 tuổi, đã là thiên tài thế hệ trước. Tại Huyền Bảng hiện nay, đứng đầu thế hệ trẻ chính là Mộ Dung Yến Nhi bất quá nàng hiện nay vừa vặn không có trong Thiên Ý Thành nếu không cũng chẳng đến phiên Mộ Dung Phi Vũ đứng đây. Hoắc Thanh Đồng thật sự có chút lo lắng cho Vô Song, nàng chỉ mới giao thủ với Vô Song chưa đến 1 chiêu nhưng cũng nhận ra Vô Song tuyệt đối không tầm thường, chỉ bằng tốc độ xuất thủ cũng đủ sức tung hoành Hoàng Bảng bất quá vừa vào Thiên Ý Thành đã đắc tội với Mộ Dung Gia tuyệt đối là hành động ngu xuẩn. Có người căm tức thì cũng sẽ có kẻ hả hê, Hoắc Thanh Đồng nhìn thấy ánh mắt của Mộ Dung Phi Vũ thì nhất định cũng muốn nhìn một chút thế lực khác, thế lực Đường Môn. Lý thuyết mà nói Mộ Dung gia vượt quá xa Đường Môn tuy nhiên tại Thiên Ý Thành thế hệ trẻ 2 bên cũng không hơn kém quá nhiều, hơn nữa chỉ là thế hệ trẻ giao tranh chỉ cần không quá gay gắt trưởng bối sẽ không ra tay. Bên Mộ Dung gia có Mộ Dung Yến Nhi thì Đường Môn cũng có Đường Quan Nam, cao thủ xếp thứ 7 trên Huyền Bảng Thiên Ý Thành. Về phần nam tử đầu lĩnh của Đường Môn lúc này cũng phi thường nổi danh, Đường Mộng. Hắn là cao thủ xếp thứ 10 tại Huyền Bảng Thiên Ý Thành bất quá Đường Mộng năm nay cũng đã 26 tuổi, hắn cũng không được coi là cao thủ cùng thế hệ với Mộ Dung Phi Vũ. Đường Mộng lúc này nhìn Vô Song cảm giác phi thường thích thú, dù sao theo suy nghĩ của hắn, tại Thiên Ý Thành nếu không có chỗ dựa đặc biệt cứng thì chỉ có thể chọn Đường Môn cùng Mộ Dung Gia, mấy năm nay Mộ Dung Gia đã bắt đầu nhỉnh hơn so với Đường Môn, lần này nếu Vô Song cùng Cổ Đại Ngưu có thể ra nhập phe Đường Môn liền khiến khí diễm của Đường Môn tăng lên không ít. Tất nhiên Đường Mộng cũng sẽ không nghĩ đến việc Vô Song ra nhập phe Mộ Dung gia, hai bên đã đến nước này còn có thể ra nhập sao?. ......... Vô Song cũng không để ý đến những người kia đang nhìn mình, hắn thản nhiên bước về phía bàn văn thư chỉ là lần này hắn ngồi xuống mang theo 1 loại thái cực khác mà thôi. Lúc trước bao nhiêu lời chế nhạo, lúc trước ồn ào bao nhiêu thì bây giờ yên tĩnh bấy nhiêu, thay vì chế giễu Vô Song rất nhiều người đang muốn biết, thành tích của Vô Song. Tất nhiên lão nhân trước mặt vẫn giữ thái độ kia từ đầu đến cuối, đối với Vô Song chỉ mỉm cười đưa ra 1 tờ giấy. “Ghi rõ tên tuổi là được, những cái còn lại lão phu đã nói rồi liền không nói nữa, đồng thời cũng nộp lệnh bài lên”. Vô Song mỉm cười với lão đầu này, hắn chậm rãi viết tên của mình. “Nguyễn Vũ Phong, 11 tuổi”. Cái tên Nguyễn Vũ Phong tuyệt đối là một cái tên lạ bất quá tên lạ nữa cũng có, không ai đi nghi hoặc tuy nhiên cái vế đằng sau lại làm rất nhiều kẻ biến sắc. Nếu trước đây Đường Mộng cùng Mộ Dung Phi Vũ chỉ là đơn thuần thích thú hay chán ghét thì nay lại thêm kinh hãi, hai người tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi, Vô Song năm nay mới 11 tuổi. Bọn họ không có bị mù, bọn họ tất nhiên thấy Vô Song bước ra 1 bước kia ngăn cản Hoắc Thanh Đồng là đáng sợ bực nào, chỉ cần từ tốc độ cùng thời gian rat ay đã quá đủ để nhận định thực lực của Vô Song. Cho dù tuổi tác rất nhiều khi cũng không quá chính xác tuy nhiên nhìn Vô Song nhỏ như vậy kể cả không phải 11 tuổi cũng không hơn bao nhiêu, chỉ riêng điểm này thôi cũng làm cả Đường Mộng cùng Mộ Dung Phi Vũ cảm thấy không ổn. Trong mắt bọn họ loại thiên tài đến mức độ của Vô Song liền được gọi là quái vật, quái vật dạng này rất khó khống chết cũng rất khó chịu cúi đầu trước ai, đây là dạng nhân tố bất ổn định nhất thậm chí nếu cho Vô Song thêm vài năm ai biết hắn có thể lật đổi được chỗ đứng của Đường Quan Nam cùng Mộ Dung Yến Nhi hay không?. ....... Ở dưới bàn văn thư, Vô Song cũng chẳng để ý đến đám người kia đang nghĩ gì, trong ánh mắt cực độ khó tin của mọi người, Vô Song chậm rãi lấy cái bọc lớn ở sau lưng mình, dùng cánh tay nhỏ bé nhấc cả bọc đồ lên sau đó đặt xuống bàn. Trước bàn 4 chân lập tức rung lên, thậm chí lão nhân văn thư kia ánh mắt trực tiếp híp lại, lão nhân bắt đầu cảm nhận được, trong cái bọc kia chỉ sợ có đồ vật nào đó khiến toàn bộ Sinh Tử Điện chấn kinh. Tiếp theo Vô Song thản nhiên mỉm cười, bọc lớn được mở ra, bên trong không ngờ toàn bộ đều là hắc lệnh, số lượng hắng lệnh trực tiếp xếp thành 1 ngọn núi nhỏ, cao đến đầu của lão nhân văn thư đang ngồi bàn. Lúc này tại đại sảnh đường cho dù tiếng kim rơi cũng nghe rõ mồn một, bất cứ ai cũng không cách nào tưởng tượng, 1 người sao có thể có lắm hắc lệnh như thế?, chẳng nhẽ Vô Song giết sạch toàn bộ thí sinh tham dự Tu La Thí Luyện năm nay. Cũng chẳng để bọn người kia suy đoán mơ hồ, Vô Song thản nhiên lên tiếng. “Tổng cộng có 80 tấm hắc lệnh, lão nhân gia cũng không cần đếm”. Lời Vô Song nói tuyệt đối không sai, lần này toàn bộ 90 người tham dự Tu La Thí Luyện chỉ còn lại 11 người thành công ở lại Vương Bản Sơn, với việc Đường Vô Lệ cùng Phong Nhất Trận rời đi, lại thêm lúc tiến vào Thiên Ý Thành bản thân Vô Song cũng vô tình lấy nốt chiến lợi phẩm của đám người Cao Tiến, hắn liền sưu tập đủ 80 tấm hắc lệnh. Về phần 10 tấm còn lại tất nhiên là của Cổ Đại Ngưu, Xuy Tuyết, Mộ Dung Ảnh, Hùng Bì, Hùng Đảm, Phi Lưu, Đường Ngạo, Đường Tiếu Tâm, Hồ Phỉ cùng.... Hoàn Nhan Bình. Lão nhân văn thư lần này cũng không cách nào làm được cảnh giới mắt không phiền tâm không loạn, hắn làm văn thư ở Sinh Tử Điện cũng đã hơn 30 năm, loại người nào cũng đã nhìn quen, loại kỷ lục nào cũng đã từng thấy bất quá Vô Song hình như hơi quá biến thái?. Với 80 tấm hắc lệnh trong tay hắn, Vô Song vừa vặn thu được 1330 điểm cống hiến, đây là con số kinh người thậm chí là không cách nào tưởng tượng được đối với tân sinh ra nhập Thiên Ý Thành, tiếp tục thêm vào điểm tặng của Thiên Ý Thành cho tân sinh, Vô Song chính thức nhận về 1730 điểm cống hiến đã đủ để hắn đi được hơn nửa con đường thăng từ phàm cấp đệ tử lên hoàng cấp đệ tử. Thậm chí hiện nay có rất nhiều cao thủ trên tầng 2 của Sinh Tử Điện còn không dám tiếp tục nhìn Vô Song, bọn họ rất sợ, rất sợ Vô Song lại chọn một người trong đám bọn họ xuống quyết đấu để lấy hoàng cấp lệnh bài. Đám người bọn họ đã có thể ngồi ở Hoàng Bảng thì ai ai cũng là nhất lưu cao thủ thậm chí siêu nhất lưu cao thủ nhưng chắc chắn cho dù là tông sư cao thủ đi chăng nữa cũng không thể thu thập được nhiều lệnh bài như vậy. Lão nhân áo tím nhìn Vô Song, bắt đầu cảm thấy cổ họng khô khốc sau đó liên tục gật đầu. “Tốt, tốt, tốt, lão phu ở Sinh Tử Điện đã bao nhiêu năm nay, lần đầu tiên được chứng kiến 1 cái tân sinh đáng sợ như ngươi, lão phu liền vì ngươi làm chủ, trực tiếp tăng cho ngươi lên 2000 điểm cống hiến đồng thời kỷ lục của ngươi sẽ được ghi lại trong Thiên Ý Thành với tư cách là tân sinh có điểm cống hiến cao nhất lịch sử của Thiên Ý Thành... “. “Kỷ lục đó của Thiên Ý Thành vốn là do Sát trưởng lão nắm giữ, một mực tồn tại hơn 15 năm, cuối cùng cũng có người phá được kỷ lục của hắn, đợi lão phu gửi báo cáo cho Thành Chủ, theo quy định của Thiên Ý Thành ngươi liền có thể tiếp tục thu được thêm 2000 cống hiến, tuyệt đối đủ để ngươi trở thành hoàng cấp đệ tử”. Lão nhân này không ngờ kích động đến mức khuôn mặt đỏ lên, đồng thời toàn bộ những bàn văn thư xung quanh cũng đã đứng bật dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vô Song, đám người bọn họ thích nhất chính là có người phá kỷ lục, thích nhất chính là có kỷ lục mới được thiết lập. Sát trưởng lão lấy tên – Sát Cổ. Sát trưởng lão năm 15 tuổi liền tham dự Vương Bản Sơn – Tu la Thí Luyện, khi đó hắn thu được 30 tấm hắc lệnh cùng 5 tấm huyết lệnh trực tiếp thu được 680 điểm cống hiến, cái kỷ lục này không ngờ cuối cùng cũng bị phá hơn nữa còn phá rất sâu, Vô Song hắn đạt được những 1330 điểm cống hiến, gần gấp 2 lần Sát trưởng lão, sao có thể không khiến người khác kinh sợ. Bất quá trò vui còn ở phía sau. Vô Song cũng không ngờ hắn làm lão nhân kia kích động như vậy, hắn thật sự bắt đầu suy nghĩ có nên... nộp nốt chỗ huyết lệnh kia lên luôn không, hắn thật sự sợ lão nhân này vì quá kích động mà lên cơn nhồi máu cơ tim. Nhìn lão nhân bàn tay già nua run run, khuôn mặt ửng hồng, Vô Song chỉ có thể cười khổ. “Tiền bối, ta chưa nộp xong, vẫn... vẫn còn nữa”. Vô Song không phải là muốn khoe chải là đám huyết lệnh kia không nộp lên liền sẽ biến thành hàng phế thải, hắn không muốn mất oan điểm tích lũy, phải biết 1 điểm tích lũy quy đổi thành 10 điểm cống hiến mà ở trong Thiên Ý Thành thì cống hiến điểm số liền là quan trọng nhất, hắn không muốn tự nhiên mất đi 1 khoản tài phú khổng lồ. Ở Thiên Ý Thành điểm cống hiến có thể đổi được rất nhiều thứ, có vũ khí, có áo giáp, có đan dược thậm chí có cả công pháp, điểm cống hiến chính là vạn năng. “Sao? còn nữa?, tiểu tử thúi không phải ngươi giết sạch đám thí sinh tham ra Tu La Thí Luyện năm nay chứ?, ngươi có biết làm vậy là đắc tội luôn nửa cái võ lâm phương nam không?, ngươi... ngươi... “. Lão nhân này nói xong lại cảm thấy không đúng, trầm ngâm một chút, ánh mắt kín đáo đánh giá Vô Song. “Lão phu quên mất, ngoài hắc lệnh vãn còn huyết lệnh, năm nay nghe nói Tu La Thí Luyện phi thường đáng sợ, tỷ lệ thu được huyết lệnh cũng không quá cao bất quá nếu là ngươi có lẽ cũng thu được vài tấm, thế nào có bao nhiêu tấm huyết lệnh thì nộp lên đi, lão phu cộng cống hiến cho ngươi”. Lời của lão nhân này nói phi thường hợp lý, rất nhiều nhân vật gật đầu với suy nghĩ của ông ta, dù sao với loại nhân vật có thể phá được kỷ lục của Sát trưởng lão đã tồn tại suốt 15 năm thì không thể không thu thập được vài tấm huyết lệnh. Năm nay có tới 16 tông sư cao thủ tham gia Tu La Thí Luyện nhưng không phải còn đến 20 cái siêu nhất lưu cao thủ sao?, thực lực của Vô Song muốn giết vài cái siêu nhất lưu cao thủ vẫn là dư sức. Trong ánh mắt chờ mong của mọi người, Vô Song bắt đầu chậm rãi thu bọc hành lý chứa hắc lệnh lại từ từ đặt xuống đất, sau đó cầm cái bọc hành lý nhỏ hơn lên rồi đặt trên bàn. Hành động này... quá mức điên cuồng thậm chí không thiếu cao thủ ở trên tầng thứ 3 của Sinh Tử Điện nhảy thẳng xuốn tầng thứu 1, thân hình rất nhanh kéo đến đại sảnh, muốn tận mắt nhìn thấy trong bọc hành lý của Vô Song rốt cuộc... là cái gì. Lúc trước bọc hành lý lớn kia đựng toàn hắc lệnh vậy bọn hành lý nhỏ hơn này có phải đựng huyết lệnh không?. Cái suy nghĩ này quá mức vớ vẩn nhưng khi đặt trên người Vô Song lại khiến không ít tông sư thiên tài đằng sau kia cảm thấy tim đập chân run. Quả nhiên khi mà bọc hành lý nhỏ hơn được Vô Song mở ra, căn bản không ai tin tưởng được vào những gì hiện ra trước mắt, căn bản như đang nằm mơ vậy, bên trong toàn bộ là huyết lệnh. Có tổng cộng 9 đội ngũ sát thủ của Thiên Ý Thành tham dự Tu La Thí Luyện. Toàn bộ 9 đội ngũ này rốt cuộc đều bị diệt sát, bị Vô Song tự tay chém giết, chỉ có duy nhất đội ngũ của Thẩm Tương Vân là trực tiếp giao nộp lệnh bài cho Vô Song mà thôi. Trong cái bọc hành lý náy có 36 tấm huyết lệnh tương đương với 1800 điểm cống hiến. Vô Song mang theo 80 tấm hắc lệnh cùng 36 tấm huyết lệnh. Bất cứ loại nào cũng đủ phá sâu kỷ lục của Sát trưởng lão, huống gì Vô Song mang theo cả 2. Không tính điểm cống hiến được cộng vào, Vô Song thân mang 3130 điểm cống hiến. Nếu tính cả điểm cộng vào, ngày đầu tiên điểm cống hiến của Vô Song đã chạm mốc 3800 điểm cống hiến, thêm vào thành tích vượt qua kỷ lục của Sát Trưởng Lão, trên người Vô Song mang theo gần 6000 điểm cống hiến. 6000 điểm cống hiến là khái niệm gì?, Vô Song không biết nhưng có rất nhiều kẻ đứng đằng sau biết. Một vị trưởng lão 1 lần làm nhiệm vụ bên ngoài thường thường cũng chỉ thu được 2000 – 5000 điểm cống hiến, đây là nhiệm vụ cấp bậc đại tông sư cảnh giới hơn nữa không phải lúc nào cũng có những nhiệm vụ dạng này xuất hiện trong Thiên Ý Thành. Bản thân Vô Song mang theo 6000 điểm cống hiến đã có thể coi là ngang ngửa với số cống hiến kiếm được của trưởng lão Thiên Ý Thành trong khoảng 2 tháng. Về phần đám Hoàng cấp hay Huyền cấp đệ tử?, không có 1-2 năm tích lũy cũng đừng mơ chạm tới 6000 điểm cống hiến của Vô Song. Nghĩ đến con số 6000 điểm cống hiến này, rất nhiều kẻ thay vì khiếp sợ hay khó tin liền nổi lên tham niệm. Tiền tài có thể làm chết người, có rất nhiều tông sư thiên tài trong Sinh Tử Điện lúc này đã bắt đầu nghĩ đến việc.... thách đấu Vô Song đoạt lấy 6000 điểm cống hiến kia. Ánh mắt của bọn họ, toàn bộ được Vô Song ghi lại trong mắt, bất quá hắn sợ gì?. Khóe miệng xuất hiện 1 nụ cười lạnh, đối với đám đông sau người Vô Song căn bản cũng không cố kỵ gì. “Mấy vị, tránh đường “. Hắn dứt lời từ cơ thể nhỏ bé kia xuất hiện một loại lực lượng khiến không ít tông sư cao thủ biến sắc, đây chính là sự sợ hãi mà sát khí mang lại kết hợp với cái rét thấu xương của hàn khí, hai loại khí tràng này kết hợp khiến bất cứ ai nhìn thấy ánh mắt của Vô Song cũng không rét mà run. Tại Sinh Tử Điện này, ngoại trừ 3 tông sư cao thủ Vô Song đã để ý từ đầu ra căn bản không có ai đủ sức làm đối thủ của hắn, kể cả Hoắc Thanh Đồng cũng không đủ. Vô Song cùng Cổ Đại Ngưu chậm rãi bước đi, hắn đi qua Đường Mộng, đi qua Mộ Dung Phi Vũ, hắn cùng khí thế của hai người này trực tiếp va chạm, sau đó chỉ để lại 1 nụ cười lạnh trên khóe môi. Đường Mộng cùng Mộ Dung Phi Vũ vậy mà không dám... ngăn cản Vô Song rời đi, không dám tiếp tục dùng ánh mắt nhìn Vô Song như nhìn hậu bối. Khí tràng giao phong, bọn họ rốt cuộc biết được kẻ mang thên hình nhỏ bé với mái tóc trắng đặc biệt kia căn bản là cùng cấp cao thủ với bọn họ. Đường Mộng cùng Mộ Dung Phi Vũ cũng không có ngu, trong đám tông sư tiến vào Tu La Môn kia có đội của Cự Môn, 3 người trong đội Cự Môn không quá đáng nói nhưng Cự Môn là tồn tại khác biệt, chỉ cần Cự Môn toàn lực cố thủ bản thân Mộ Dung Phi Vũ cùng Đường Mộng cũng khó lòng đánh bại đối phương chứ đừng nói là giết chết. 11 tuổi mà đã như thế này.... rất nhiều người đều cảm thấy bầu trời Thiên Ý Thành, chuẩn bị đổi chủ rồi. Ma cũ bắt nạt ma mới lần nào cũng có nhưng ma mới bắt nạt ma cũ thì năm nay lại là lần đầu tiên. Con ‘ma mới’ này hình như hơi đáng sợ quá mức, khiến người ta có cảm giác không rét mà run.