[Dịch]Cực Võ
Chương 467 : Mai Siêu Phong
Ngày đăng: 03:33 21/08/19
Vô Song mang Lam Đình đi tìm Trùng Vương đương nhiên là muốn làm nàng vui vẻ.
Hắn thật ra có rất nhiều việc để làm nhưng Lam Đình đáng để Vô Song bồi nàng ra ngoài một ngày.
Ở Miêu Cương không tính là nơi hàng đầu hắn phải đi nhưng nếu đã đến, hắn cũng có việc phải làm.
Miêu Cương thuộc về gần với Nam Võ Lâm, Vô Song đầu tiên muốn quay về Thiên Ý Thành nhìn một chút, sau đó liền đi thăm ông ngoại, thăm Linh Tố rồi bắt đầu bồi dưỡng thế lực của chính mình.
Nam Võ Lâm bồi dưỡng thế lực dễ hơn Bắc Võ Lâm nhiều, ở Nam Võ Lâm ngoại trừ Nam Thiếu Lâm cùng Nhật Nguyệt Thần Giáo ra thì không có bất cứ thế lực nào được tính vào hàng siêu cấp môn phái.
Đường Môn cùng Mộ Dung Gia thế lực đương nhiên không tệ nhưng đây là gia tộc thành hình, không phải môn phái, nếu muốn tranh lực ảnh hưởng, tranh nhân mạch cơ bản rất khó, loại thế gia này Vô Song thủy chung chưa từng tính, trừ khi có một cuộc đại thanh tẩy khiến Mộ Dung Gia cùng Đường Môn bắt đầu sử dụng người ngoại tộc.
Ngũ Độc Thần Giáo cũng rất mạnh nhưng lại bị vây ở Miêu Cương, căn bản không thể rời khỏi Miêu Cương, bản thân Ngũ Độc Thần Giáo thực sự không có yêu cầu chỉ nhận người Miêu Cương nhưng ai lại dở hơi lặn lội từ Trung Nguyên vượt qua không biết bao nhiêu cánh rừng, bất chấp nguy hiểm mà gia nhập Ngũ Độc Thần Giáo đây?.
Về phần Thiên Ý Thành cũng không tính, Thiên Ý Thành là tổ chức sát thủ nhưng bị giới hạn bởi triều đình, bị rất nhiều danh môn đại phái nhìn chằm chằm, ngay cả triều đình cũng nhìn chằm chằm, có thể coi Thiên Ý Thành là siêu cấp học viện của Nam Võ Lâm thì được nhưng muốn rời khỏi Vương Bản Sơn phát triển ra ngoài thì khó như lên trời, chưa kẻ còn cái Hắc Địa to đùng ở đằng sau, Thiên Ý Thành gần như là ốc không lo nổi mình ốc, không có sức tranh dành địa bàn.
Lần này hắn trở về dĩ nhiên cũng muốn bắt đầu kế hoạch của Thiên Long Giáo, Nam Thiếu Lâm chắc chắn là điểm bắt đầu.
_ _ _ _ _ _ _ _
Trong lúc Vô Song mang Lam Đình ra ngoài, các nữ nhân của hắn bây giờ ra sao?.
Đầu tiên là Mai Siêu Phong.
Mai Siêu Phong được Vô Song phẫu thuật lại ánh mắt, nàng đã có thể nhìn, có thể trở thành người bình thường như bao người khác.
Bản thân Mai Siêu Phong dĩ nhiên cũng được xếp vào hàng mỹ nhân, chỉ là lúc trước nàng quá mức quỷ dị mà thôi.
Mai Siêu Phong xuyên giới, nơi nàng hạ xuống... thậm chí nàng cũng không biết.
Nàng xuyên giới cũng như những nữ nhân khác của Vô Song, nàng được bảo vệ phi thường kỹ càng, thậm chí có thể nói là lông tóc không tổn thương.
Nàng xuất hiện trên một ngọn đại sơn, núi này tên gì thì nàng không biết, bất quá sau 2 ngày nàng cũng khám phá ra chút thông tin.
Mai Siêu Phong thân pháp cực tốt, nàng dù sao cũng tu luyện Cửu Âm Chân Kinh hơn 10 năm, cho dù chỉ là bản sai đường.
Sau khi chỉnh lý lại, tu luyện Cửu Âm Chân Kinh đầy đủ, loại trừ ám tật cùng ám thương, nàng võ công tăng tiến cả ngàn dặm.
Nếu trước đây nàng gặp phải Toàn Chân Thất Tử lập trận chỉ có một đường bỏ chạy nhưng hiện tại nàng liền có sức đánh một trận thậm chí phá trận mà thoát ra, thực lực Mai Siêu Phong cũng đã được coi là Đại Tông Sư cường giả.
Mai Siêu Phong mượn nhờ thân pháp trong Cửu Âm đi lại trong rừng, nàng cũng không phải hoa trong kính, nàng năm xưa ở sa mạc cùng trượng phu cái gì không trải qua?, tìm chút đồ ăn trong rừng với nàng không phải khó, khả năng sinh tồn của Mai Siêu Phong rất mạnh.
Nàng mới xuyên giới, thực sự thế giới này với nàng hoàn toàn mới lạ, nếu không phải Vô Song làm công tác tư tưởng rất nhiều cho chúng nữ, các nàng rất có khả năng bị dọa sợ, hoang mang vô cùng.
Mai Siêu Phong cũng biết thế giới này không khác gì thế giới cũ của mình, nàng cũng biết thế giới này từng có một người gọi là Mai Siêu Phong giống hệt nàng chỉ là vận mệnh của nàng bị Vô Song sinh sinh thay đổi còn Mai Siêu Phong kia thì không may mắn như vậy.
Mai Siêu Phong rất rõ ràng, nàng cùng Mai Siêu Phong trong thế giới này là cùng một người, cùng một con đường phát triển.
Nàng nếu không gặp Vô Song, nàng sẽ làm gì?, kết cục tốt đẹp nhất mà nàng nghĩ ra chính là vì sư phụ chịu một chưởng, cam tâm tình nguyện dùng tính mạng mình mà chắn cho sư phụ, nàng chỉ mong trước khi chết... được sư phụ tha lỗi, vì đồng môn huynh đệ năm xưa mà khấu đầu, vì sư mẫu nơi hoàng tuyền mà tạ tội.
Vô Song nói với nàng, ở thế giới này Mai Siêu Phong kia đã chết, dùng mạng mình để đổi lấy thanh thản, đổi lấy sư phụ tha lỗi.
Nàng hiện tại liền rất muốn đến Đào Hoa Đảo, đặt chân lên đất xưa... nhìn sư phụ.
Dĩ nhiên nàng cũng không phải là loại người nông nổi, đời này nàng đã trải qua không biết bao nhiêu sóng gió, đã không phải người sẽ bị tình cảm hoàn toàn lấn át lý trí.
Nàng biết việc đầu tiên là phải tìm đại thành, dựa vào ám hiệu của Vô Song mà liên lạc với cái gọi là ‘Thiên Long Giáo’.
Nếu nàng một mực không tìm được ‘Thiên Long Giáo’ thì phải tìm được đường đến một nơi gọi là Tử Ngọc Sơn, sau đó đợi ở đây, đợi Vô Song đến đón,
Nếu Tử Ngọc Sơn quá mức xa xôi, nàng liền phải tìm được Dược Vương Cốc, sau đó liền ở lại Dược Vương Cốc, đợi Vô Song đến đón.
Đây chính là lộ tuyến của toàn bộ chúng nữ nhân, lộ tuyến để Vô Song dễ dàng tìm bọn họ nhất.
Trải qua thời gian 2 ngày, Mai Siêu Phong một người trên núi, nàng rốt cuộc cũng phát hiện ra đây là đâu bởi nàng phát hiện ra một môn phái.
Môn phái này gọi là Hoa Sơn Kiếm Phái.
Nhìn thấy mấy chữ này, Mai Siêu Phong trái tim liền run lên, nàng biết nơi này rất có thể là Hoa Sơn.
Hoa Sơn là nơi nào?, là nơi sư phụ nàng thành danh, là nơi Ngũ Bá tranh Cửu Âm Chân Kinh.
Mai Siêu Phong cũng không dám xuất hiện trong mắt người Hoa Sơn, nàng chỉ dám lằng lặng mà nhìn bọn họ từ xa, âm thầm đánh giá những người này.
Đệ tử phái Hoa Sơn trong mắt Mai Siêu Phong thực sự không mạnh mẽ gì cho cam, nàng cảm thấy bọn họ rất yếu, dĩ nhiên nàng cũng không vì vậy mà coi thường Hoa Sơn, ngọn núi này trong lòng nàng quá mức thần thánh, nàng chỉ có thể ngưỡng vọng, chủ nhân của ngọn núi này sao có thể tầm thường?.
Đáng tiếc Mai Siêu Phong nghĩ sai rồi, Hoa Sơn Kiếm Phái quả thực rất tầm thường.
_ _ _ _ _ _ _ __
Ngày thứ 2 tại Hoa Sơn, Mai Siêu Phong liền phát hiện ra Hoa Sơn Kiếm Phái, sau đó nàng dành nguyên 1 ngày để quan sát môn phái này.
Mãi đến tận đây, khi có thể đại khái đánh giá thực lực tổng thể của Hoa Sơn, nàng rốt cuộc động.
Mai Siêu Phong đạp lên tán lá cây mà đi, khinh công của nàng có thể nói vượt xa đại tông sư bình thường, đệ tử Hoa Sơn lấy gì mà phát hiện ra nàng?.
Mượn nhờ khinh công siêu phàm, Mai Siêu Phong thành công lẻn vào Hoa Sơn.
Hoa Sơn này thật ra khác nhiều so với Hoa Sơn trong nguyên tác, chí ít đệ tử rất nhiều.
Đệ tử của Hoa Sơn chia thành nội môn cùng ngoại môn.
Nội môn đệ tử thì như đám người Lệnh Hồ Xung, Lục Hầu Nhi...
Đệ tử ngoại môn thì không được nhận chân truyền của sư phụ, không được tự tìm sư phụ cùng sư nương, một tuần có ba ngày sư phụ hoặc sư nương sẽ đến dạy dỗ một chút, đại lượng thời gian còn lại là để Lao Đức Nặc đến chỉ dạy.
Chỉ có đệ tử thiên phú xuất sắc trong hàng ngũ ngoại môn, lọt vào mắt Lao Đức Nặc mới có thể được giới thiệu cho sư phụ, sư nương rồi lại để hai người đến kiểm tra một chút, hợp cách thì thu làm nội môn đệ tử.
Hoa Sơn dù sao cũng có một thời đại huy hoàng của mình hơn nữa tại thế giới này Hoa Sơn vẫn cứ là nơi Ngũ Bá Chi Chiến diễn ra, địa vị quả thực không thấp, danh tiếng vượt xa thực lực, đệ tử của Hoa Sơn vẫn là rất nhiều.
Mai Siêu Phong xâm nhập vào Hoa Sơn, nàng muốn bắt một đệ tử Hoa Sơn đến hỏi đường nhưng như đã nói, nàng cảm thấy đệ tử Hoa Sơn không mạnh nhưng lại không rõ sâu cạn Hoa Sơn, trong mắt nàng... đây chỉ sợ là siêu cấp đại phái, nàng thực sự không dám quá lỗ mãng.
Tiến nhập vào Hoa Sơn, Mai Siêu Phong cứ theo đường nhỏ mà đi, thấy đệ tử đi lại thành đội nàng liền ẩn thân, cố gắng tìm đệ tử lạc đàn.
Vận khí của Mai Siêu Phong thực sự phi thường tệ, không rõ tại sao đệ tử Hoa Sơn dĩ nhiên cứ đi thành đội với nhau, Mai Siêu Phong chờ hơn 2 tiếng đồng hồ vẫn chưa gặp được ‘con mồi’ thích hợp.
Nàng cũng không ngu ngốc, nàng biết càng lên cao chỉ sợ càng gần ‘tổng bộ’ Hoa Sơn Phái, dù sao công trình kiến trúc nào không phải như vậy?.
Cắn răng một cái, Mai Siêu Phong lại di chuyển, theo đường mòn mà đi.
Nàng không tiếp tục dựa theo công trình hành lang của Hoa Sơn di chuyển, nàng trực tiếp đi ra địa phận bên ngoài, tìm chỗ có nước.
Môn phái nào không cần phải sinh hoạt?, đã cần sinh hoạt thì không thể không có nước, ở trên núi cũng sẽ không đào giếng tự nhiên mà là đào một cái giếng cạn sau đó đi tìm nguồn nước.
Mục tiêu của Mai Siêu Phong là các tạp dịch đệ tử, những đệ tử thường thường được phái đi chẻ củi hoặc lấy nước.
Mai Siêu Phong có thính giác cực mạnh, hơn nữa khả năng sinh tồn trong tự nhiên cũng không thấp, nàng quả thực tìm được một con suối trên Hoa Sơn, sau đó trực tiếp rung cây đợi thỏ.
Trời không phụ lòng người, sau 30 phút, nàng thấy được con mồi đi lẻ đầu tiên.
Chỉ thấy người này thân cao khoảng 1m75, chiều cao tại thế giới này vẫn tính là không tệ.
Tiếp theo mái tóc dài búi cao, làn da có chút xạm lại, khuôn mặt rất trẻ trung, ánh khí bừng bừng.
Người này muốn nói là đẹp trai thì có chút không phải nhưng không rõ tại sao trên người luôn có một loại cảm giác đại khí, khoáng đạt thậm chí là bất cần, ngông nghênh.
Mai Siêu Phong chỉ bằng một cái nhìn có thể nhận xét... kẻ này không phải phàm nhân.
Nàng nhìn thấy con mồi này liền chùn tay, nàng thực sự không muốn đắc tội người Hoa Sơn Phái nhưng mà nàng đã tìm kiếm gần 3 tiếng đồng hồ, nàng dĩ nhiên không cam tâm cứ thế lại đợi tiếp.
Trong lúc nàng đang suy nghĩ, nam nhân kia tốc độ lại càng nhanh hơn, hắn hướng thẳng đường núi mà đi, thậm chí rời khỏi phạm vi Hoa Sơn Phái.
Ánh mắt của Mai Siêu Phong lần này sáng lên, trực tiếp đi theo đối phương.