Cùng Anh Dây Dưa Không Rõ
Chương 81 :
Ngày đăng: 09:38 18/04/20
Từ phòng ăn đi ra ngoài, Trần Nhược Vũ liền trút được gánh nặng rồi, lại nhớ tới cuộc nói chuyện giữa cô và cha Mạnh, cảm thấy xấu hổ không chịu nổi
Sao cô lại ngu như vậy chứ, ăn nói hàm hồ lại làm càn rồi, sao lại có thể cùng người lớn nói chuyện như vậy, thật là không còn vấn đề gì nữa sao? Cô là muốn biểu đạt mình tri thư đạt lễ, đoan trang thanh tú, dè dặt lại có khí chất mà!
Nhưng kết quả là sao chứ?
Cuối cùng cha Mạnh nghĩ thế nào Trần Nhược Vũ cũng không biết, bởi vì cô không nhìn ra tâm tư của ông
Ông không cười sao, cũng không hề vui vẻ, nhưng nhìn cũng không giống tức giận, lấy sự hiểu biết của Trần Nhược Vũ về người lớn, hoàn toàn không thể đoán ra cha Mạnh nghĩ gì.
Ông cũng không nói không đồng ý chuyện của hai người, cũng không nói đồng ý, dù sao ăn cơm xong, hỏi chuyện xong, liền giải tán
Trần Nhược Vũ rầu rĩ, cứ vậy mà giải tán sao? Dù gì cũng phải cho cô cái kết quả chứ.
Cô không dám trực tiếp hỏi cha mẹ Mạnh, vì vậy liền hỏi ngược Mạnh Cổ, nhưng vị tiểu bác sĩ Mạnh này lại thừa nước đục thả câu, không trả lời cô. Chỉ là Trần Nhược Vũ lớn tiếng đấu một trận tàn khốc như vậy, làm anh cảm thấy rất vui vẻ, về đến nà, vừa vào cửa, anh liền giở trò lưu manh
“Không được” Cô không làm, cô muốn Phách Vương Long tiên sinh hát “Cha anh không thích em, làm tâm hồn yếu ớt của em bị tổn thương, anh phải hát an ủi em”
“Ai nói không thích em?’ Phách Vương Long tiên sinh tiếp tục giở trò lưu manh “Ông ấy chưa nói là không thích”
“Có thật không?”
“Đúng” Rất bận rất bận, mau ôm Trần Nhược Vũ nhà anh lên giường thôi
“Này, này, chuyện đáng ăn mừng như vậy, chúng ta phản ăn mừng chứ”
“Đúng, anh đang ăn mừng” Ở xương quai xanh của cô mút ra một dấu đỏ, nhìn thật thuận mắt
“KHÔNG đúng, ăn mừng là phải uống chút rượu với ca hát”
Mạnh Cổ sửng sờ, Trần Nhược Vũ đã đẩy anh ra chạy xuống phòng bếp lấy rượu
A, ý tứ của cha Mạnh là, chấp nhận cô rồi sao? Đồng ý nhận cô làm con dâu rồi?
Làm sao có thể nhìn ra từ phản ứng bình thường của ông chứ?
Ai da, người già thật khó chịu nha. Cũng không biết chông cô, con đại bác sĩ Mạnh, già rồi cũng sẽ như vậy sao?
Trần Nhược Vũ cắn cắn môi, nhìn Mạnh Cổ chằm chằm. Mạnh Cổ cũng nhìn cô, cười híp mắt
HỪ, anh nhất định là biết hết rồi!
Cho nên bác sĩ Mạnh, chúng ta sẽ cùng nhau đi đến già sao?
Tác giả có lời muốn nói: bản trên internet đến đây là kết thúc, cảm ơn mọi người đã ủng hộ. Viết loại văn không có lòng tin này khiến tôi cũng nhận được rất nhiều khích lệ, thật lòng cảm ơn mọi người
Tôi nghỉ ngơi trước hai ngày, sau đó sẽ đem phiên ngoại về Mạnh Cổ làm hoàn
Sau đó mới chỉnh sửa bản thảo hoàn chỉnh giao cho nhà xuất bản. Nội dung với mấy phiên ngoại đầu đều đã đăng, sau này chỉ bổ sung theo phiên ngoại
Kỳ thật cũng không có kế hoạch cụ thê, không chừng còn có thể có phiên ngoại về Bảo Nhi (con của hai anh chị thì phải) , sau đó sẽ viết truyện mới, tuy vậy hiện tại vẫn chưa nghĩ ra cái nào. trước đó tôi sẽ tu a, nhưng không biết lúc nào sửa xong, sửa xong lại tu bổ lần nữa
Truyện “ba gả” một tháng nữa thì ra mắt, tên được đổi lại là “Ba gả chọc quân tâm” (???), cái này chỉ là báo trước thôi
Cái khác, xin mọi người ủng hộ truyện, cảm tạ!
Thay mặt các tác giả, kính xin ủng hộ!
Edit: Hoàn rồi!!!! Có điều là kết thúc mở hay sao đó!!!!! Có nhiều cái tác giả viết cũng không được hiểu lắm…. Truyện edit hoàn đầu tiên, do còn non tay nên cũng có nhiều sai sót, cảm ơn mọi người đã ủng hộ nhé!!!!!!!!!!!
Hoàn