Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá

Chương 227 : Chấm dứt và phản bội

Ngày đăng: 13:15 30/04/20


Ánh mắt Thiên Nhã rất kiên định. Dù thế nào đi chăng nữa cô cũng đã đồng ý, cô sẽ ủng hộ anh, đứng về phía anh.



Lạc Thần Hi hôn lên trán cô một cái: “Được, chúng ta qua đó.”



Buổi họp báo của Tập đoàn Kha thị và Tập đoàn MG khác hẳn với tiệc rượu của Tập đoàn Lạc Thần và Tập3đoàn SGB. Nơi đây, người có mặt nhiều nhất là phóng viên, từng ánh đèn flash lóe lên, đánh thẳng vào lòng người.



Thiệu Vĩnh Sang mới nhậm chức Chủ tịch Tập đoàn MG khu vực trong nước ngồi trên sân khấu với Kha Tử Thích. Bên cạnh hai người còn có vài nhân viên cấp cao của công ty, cùng nhau đối diện2với một nhóm lớn phóng viên, nhà truyền thông.



Buổi họp báo đã tiến hành tới đoạn hỏi đáp của phóng viên, một phóng viên của giới truyền thông nào đó đặt câu hỏi không theo dự liệu: “Chủ tịch Kha, có nguồn tin cho rằng vụ kiện Tập đoàn Lạc Thần làm lộ bí mật thương nghiệp và hại chết giám đốc Hoàng2Thừa Nghĩa của Tập đoàn Lạc Thần là do một tay ngài lập mưu, chuyện này có phải là thật không? Lần này, Tập đoàn Lạc Thần thua cuộc, Lạc Thần Hi trở thành kẻ bị tình nghi, người được lợi nhất là Tập đoàn Kha thị. Tập đoàn Kha thị và Tập đoàn Lạc hợp tác với nhau xây dựng lại khu9Vân Thành, rồi lần lượt hợp tác với cả Tập đoàn MG, liệu đây có phải cũng là mưu kế của ngài không?” Câu hỏi của phóng viên này cực kỳ sắc bén, giọng nói như nhận định lên án. Trong chốc lát, mọi người trong buổi họp báo xôn xao, kinh ngạc vì sự bùng nổ không lường trước, bội phục vì4cậu có dũng khí. Tập đoàn Kha thị không phải nơi để đắc tội, vậy mà cậu dám hỏi vấn đề này trong cuộc họp báo của người ta.



Nhưng cậu phóng viên chưa nói hết: “Mọi người đều biết hai nhà Chủ tịch Kha và Chủ tịch Thiệu có mối quan hệ tốt đẹp, thậm chí còn là họ hàng trên danh nghĩa, có phải trong chuyện này có chút mờ ám không? Là thứ mà người bên ngoài như chúng ta không biết được?”



Sắc mặt Thiệu Vĩnh Sang ở trên sân khấu đã lạnh đi, ông nhìn chằm chằm vào người phóng viên không biết sống chết kia. Nét mặt Kha Tử Thích không thay đổi mấy, ánh mắt lúc sáng lúc tối làm cho người ta không biết anh đang suy nghĩ gì.



Bầu không khí nơi đây trở nên khẩn trương và căng thẳng. Nhóm phóng viên, các nhà truyền thông yên lặng chờ Kha Tử Thích trả lời và liều mạng chụp ảnh, không có ý định bỏ qua bất cứ biểu cảm nào của anh.


Chỉ còn lại Thiệu Vĩnh Sang với sắc mặt nặng nề, nhưng rất nhanh sau đó ông đã nở nụ cười xã giao: “Chủ tịch Kha có chút việc gấp cần xử lý, tiếp theo sẽ có Phó Chủ tịch Trần của Tập đoàn Kha thị lên nói thay.”



“Em muốn yên tĩnh một chút, anh vào một mình đi.” Ở bên ngoài tiệc rượu, Thiên Nhã buông tay Lạc Thần Hi ra, cố gắng để giọng mình không nghe ra sự suy sụp.



Lạc Thần Hi thấy cô đang gắng gượng, đau lòng nói: “Anh ở với em.”



Thiên Nhã miễn cưỡng nở nụ cười: “Anh vào đi, bên trong không thể vắng anh được. Em cần yên tĩnh, sẽ khỏe thôi.”



Lạc Thần Hi xoa đầu cô, dịu dàng nói: “Được rồi, một lúc thôi đấy.” Anh lo lắng cho cô, cũng biết cô cần một không gian riêng tư. Trước đây, Lạc Thần Hi chưa từng để ý cảm nhận của một người đến thế. Nhưng sau khi yêu Thiên Nhã, anh lại chậm rãi học cách chăm sóc và quan tâm.



Bên ngoài khách sạn Thì Chung.



“Thiên Nhã! Thiên Nhã!”



Thiên Nhã dừng bước, xoay người nhìn Kha Tử Thích. Thất vọng, đau lòng hay tức giận đây? Chính bản thân cô cũng không biết nữa. Thật ra cô không thể trách anh được. Ở thương trường nói chuyện thương trường, anh đùa giỡn, ngấm ngầm giở trò, sử dụng quyền lực tung hoành không có gì là lạ. Kha Tử Thích là chủ tịch của một tập đoàn, là người thừa kế Tập đoàn Kha thị. Nếu anh không biết đùa giỡn, ngấm ngầm giở thủ đoạn thì kết quả sẽ phải lép vế với người khác.