Cưng Chiều Em Nhất

Chương 26 :

Ngày đăng: 15:47 18/04/20


Edit: Thanh Hưng



Hề Hi hắt xì hai cái liên tục, xoa lỗ mũi giận dữ liếc anh một cái, cảm thấy người này chính là quạ đen: "Anh thật đúng là không muốn thấy em sống tốt."



Lời này thật sự là không nói đạo lý chỉ là rất đúng tác phong của cô. Hạng Việt cười than: "Nếu so đo với em nữa sẽ càng oan lqd uổng người tốt."



Hề Hi nghĩ, cho lão già anh trêu chọc em, cứ vui vẻ oan uổng anh đi. Vừa định trả lại một câu sắc bén, nhưng lại đối diện với ánh mắt của anh không tự chủ lúng túng, lời vừa tới miệng lại nuốt trở vào, có chút mất hứng.



...... Rất không có ý nghĩa.



Hạng Việt chạy tới đây đứng bên cạnh cô, thấy cô im lặng anh dịu dàng hỏi: "Thế nào?"



Còn có thể thế nào, không thoải mái chứ sao. Hề Hi “Hừ” một tiếng, xoay người, nghĩ là mắt không thấy tâm không phiền, lại cảm thấy mình ngây thơ đau buồn không thoát ra được, thật giống như ăn sâu diiễn đànn llê qquý đônn bén rể không nghe sai khiến.



Hạng Việt không có thuật đọc tâm, không nhìn ra trong lòng gấu nhỏ giãy giụa rối rắm, cho là tiểu tính tình sai sử, giống như trước đây dụ dỗ cô nói: "Tức giận? Vậy cứ cho anh là quạ đen đi, anh xin lỗi em."



Lần này càng lộ vẻ mình dã man không hiểu chuyện rồi...... Hề Hi chu mỏ không vui, xoay xoay vặn vặn ngay cả mình cũng phiền. Cô nghiêng đầu trừng mắt nhìn anh, ánh mắt của anh thản nhiên nhìn thẳng vào mắt cô, còn đưa tay giúp cô lấy sợi vải vụn trên đầu vai xuống: "Em thích cái tổ hợp bước phát triển mới đó, album ký tên có muốn không?"



"Đừng tưởng rằng cho ân huệ là có thể thu mua em." Cô bật thốt lên, nói xong cũng muốn che mặt, người ta lại không nợ cô, cũng không muốn cầu cạnh cô, thu mua cái rắm gì! Tự dát vàng lên mặt mình!



Thấy cô không được tự nhiên, gương mặt lúng túng, Hạng Việt buồn cười: "Vậy chờ album đến, anh lấy cho em."



Tính tình anh vẫn dễ chịu như vậy, cô cũng không thể không phân rõ phải trái, liếc anh một cái: "Ừ...... Cám ơn."




Hề Duy vui sướng khi người gặp họa, đứng lên đi ra ngoài: "Anh đi toilet." Có lúc em gái dài dòng lên cũng rất dọa người, nhất là trong chuyện anh ta hút thuốc lá này.



Chờ cửa thư phòng lần nữa đóng lại, Hề Hi thu hồi tức giận, hỏi Hạng Việt: "Anh em gặp phải chuyện phiền toái gì à?" Cô cũng không biết thì ra tự chủ của anh trai lại kém như vậy, biết rõ cô phản đối hút thuốc lá mà ở nhà vẫn còn cố tình “gây án”.



Mắt thấy cửa phòng đóng lại, Hạng Việt bất đắc dĩ nghĩ, Hề Duy chính là muốn để anh làm người ác! Nhưng suy nghĩ một chút, có thể anh vẫn là thích hợp nói chuyện này hơn chút, vì vậy đưa tay kéo cô đến chỗ ghế sa lon ngồi xuống, dịu dàng nói: "Cũng không phải là chuyện lớn gì." Thấy nét mặt cô hiện rõ vẻ “anh tưởng em ngu à”, cười cười: "Quả thật không phải chuyện lớn, một nhà cậu em trở lại, bọn họ…"



Anh mới bắt đầu, Hề Hi lập tức đứng lên: "Người nhà kia còn có mặt mũi trở lại? Thế nào, bọn họ tìm anh em rồi!?" Nói xong muốn đứng lên đi ra ngoài tìm anh trai cô, Hạng Việt đè vai của cô lại: "Hề Hi, bình tĩnh một chút, dù sao đó cũng là người nhà mẹ đẻ của mẹ em, là em trai ruột duy nhất."



"Nhà mẹ cái rắm! Em trai cái rắm!" Cô văng lời thô tục: "Đồ khốn kiếp, ban đầu còn bỏ đá xuống giếng bắt nạt em và anh trai đấy! Đi theo lão già cấu kết với nhau làm việc xấu, là cái thá gì, mẹ em ddien-dann-lle-quyy-donn chính là bị ông ta hại chết! Ông ta còn có mặt mũi tìm anh em!? Anh nói đi, anh em có ý gì, anh ấy muốn để cho anh nói cái gì với em, đừng nói với em anh ấy muốn lấy đức báo oán!"



Hạng Việt bị cô nói hết cách rồi, chỉ có thể ôm người vào trong ngực, dùng chút hơi sức, trong khi ôm lần đầu tiên ý thức được thì ra là cô nhỏ nhắn gầy yếu như vậy. Trong miệng không quên chính sự: "Trước tiên em hãy bình tĩnh lại, anh em tới tìm anh, cũng không biết nói với em như thế nào, muốn để anh nói rõ với em."



Vào lúc này Hề Hi sắp bị tức đến nổ tung, bị anh ôm cũng không có ý định kiều diễm gì, Hạng Việt cao hơn cô rất nhiều, hơi sức lại lớn, cô không đẩy ra được, chỉ có thể từ từ tỉnh táo lại.



Hạng Việt vỗ vỗ lưng của cô: "Ngoan, anh trai em chỉ sợ em phản ứng quá khích, mới vừa rồi hút thuốc lá cũng là phiền lòng, không biết nên nói với em chuyện này thế nào." Dừng một chút, nói nhỏ bên tai cô: "Một nhà cậu em ở nước ngoài trải qua không tốt, thua sạch tiền làm ăn, quả thật rất vất vả." Nghe được người trong ngực hừ lạnh, anh lại vuốt lưng của cô: "Năm đó mọi chuyện huyên náo bế tắc, chú ấy và anh em hai người gần như trở mặt thành thù, anh trai em là người như thế nào em đã hiểu rõ, cũng không phải là người thích ăn thiệt thòi, càng không thể nào lấy đức báo oán, chỉ là......"



"Chỉ là cái gì?"



"Đó dù sao cũng là em trai duy nhất của mẹ em, chú ấy bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối, không sống được bao lâu, lqd hai năm trước con gái xảy ra tai nạn xe cộ bị cụt mất hai chân, con trai năm nay mới tám tuổi, mợ em lại bỏ chạy theo người khác, lúc này cũng chỉ có anh em hai người có thể dựa vào."



Lại nghe được một tiếng hừ lạnh nữa, Hạng Việt than thở: "Lúc mẹ em qua đời em còn nhỏ, khi đó anh trai em đã mười mấy tuổi, Hề Hi, từ nhỏ quan hệ giữa anh em và người nọ rất tốt, sau đó cho dù trở mặt thành thù nhưng tình cảm năm đó cũng không thể xóa mất, hiện tại chú ấy lại thành ra như vậy, tự em suy nghĩ một chút."