Cưng Chiều Em Nhất
Chương 55 :
Ngày đăng: 15:48 18/04/20
Edit: Thanh Hưng
Hề Hi cảm giác không thể tin được: "Sao con trưởng nhà họ Hạ lại làm ra chuyện đó? Tham ô một khoản tiền lớn không phải cần trải qua tầng tầng thủ tục ký tên đóng dấu sao? Gia đình con thứ hai chẳng lẽ một chút cũng không biết?" Cái này không khoa học.
Hề Duy nói: "Bên trong nước sâu, cho nên mới không để cho em dính vào, cụ thể như thế nào người ngoài chúng ta không thể nào biết được, tóm lại chuyện này có gì đó không đúng."
"Anh, em vẫn không hiểu, nếu có cái gì không đúng, sao Hanh thị kia còn đồng ý kết thân, nội bộ nhà họ Hạ rõ ràng có mờ ám, Hanh thị không sợ đến lúc đó lại công dã tràng sao? Loại nhân tố không ổn định này l.tha.qnhh.đ.ưng không phải là xí nghiệp lớn nên tránh xa sao?" Vốn đang không cảm thấy như thế nào nhưng bây giờ cảm giác cả sự kiện chỗ nào cũng lộ ra quỷ dị.
Hề Duy rút ra khăn giấy giúp cô lau khóe miệng dính cháo, dịu dàng nói: "Chuyện này chỉ có thể nói rõ kết thân mang đến ích lợi đáng giá để Hanh thị mạo hiểm như vậy."
Hề Hi như có điều suy nghĩ, Hề Duy vỗ vỗ đầu của cô: "Đừng suy nghĩ quá nhiều, gần đây Vũ Lăng chính là thời điểm quần ma loạn vũ, giấy không thể gói được lửa, sự tình tra ra manh mối cũng chỉ là vấn đề sớm muộn thôi." Huống chi nhà họ Hạ vô duyên vô cớ mất khoản tiền lớn như vậy, coi như con thứ hai nguyện ý dàn xếp ổn thỏa thì những người khác đoán chừng cũng sẽ không nguyện ý.
Nói thì nói như thế nhưng Hề Hi vẫn cảm thấy hơi xúc động: "Nhiều người chính là không tốt," cô nói, "Cũng may chúng ta không có thân thích gì, nếu không đoán chừng cũng sẽ ngổn ngang một đống chuyện."
Hề Duy nghe thế thì cười, Hề Hi ngược lại hỏi anh ta: "Hạng mục Đông Sơn thế nào rồi? Có thể dựa vào giao tình với vị Phó Thị Trưởng kia sao?"
"Còn không có," nói đến cái này, chân mày Hề Duy khẽ nhíu lên, "A Vi vẫn còn đang bàn bạc, chỉ là vị Phó Thị Trưởng kia quả thật khó dây dưa, nghe nói Hoa Tin bên kia cũng là không có cách nào."
"Anh, nếu thực sự bất đắc dĩ thì tìm nhà họ Hạng đi, bác Hạng chắc chắn giúp."
Hề Duy lại có suy tính của mình, anh ta nói: "Chờ một chút đi, chỗ A Vi hai ngày nay sẽ có tin tức."
Hề Hi nghe vậy thì không nữa nhiều lời. Sau đó đi cửa hàng thú cưng, buổi chiều lúc Hạng Việt lái xe tới đón cô thì thấy cô đang ôm hai con lông vàng, bật cười: "Đây là tặng cho Hề Tễ sao?"
Lúc trở về, Hề Duy chở Thẩm Vi, Hạng Việt chở Hề Hi.
Trong xe mở radio, đang diễn tấu nói*, Hề Hi nghe một lát thì nghe không vào nữa, tắt đi.
*tấu nói: một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt
"Từ trước đến nay em không trông cậy vào việc cha sẽ làm chỗ dựa cho em."
Hạng Việt liếc cô một cái: "Dù sao ông ấy cũng là cha của em. Cho dù ân oán đời trước thế nào, người làm cha mẹ luôn không muốn con cái chịu uất ức."
"Anh nói anh em và Thẩm Vi có thể nghĩ rằng em cáo trạng với cha không?"
"Anh em chắc không, Thẩm Vi nhất định sẽ cho là thế."
Hề Hi mỉm cười: "Thật ra thì đây cũng là phản ứng bình thường, ba em ở trong công ty có không ít tai mắt, tầm ảnh hưởng của ông ấy tạm thời anh em không có biện pháp thay đổi."
"Dù sao chú cũng là người thành lập công ty, tư cách và sự từng trải của Hề Duy còn chưa đủ."
"Mới vừa rồi em bị cảm động."
Mặc dù cô nói chuyện đông một búa tây một gậy nhưng Hạng Việt cũng có thể nói tiếp vô cùng tốt: "Đừng trách Hề Duy, cậu ấy kẹp ở giữa cũng không dễ dàng."
"Em biết rõ," Hề Hi chống cùi chỏ vào cửa sổ xe đỡ đầu, giọng nói sâu kín: "Chính là cảm thấy có chút buồn cười," cô thở dài một tiếng, "Trưởng thành thật không tốt."