Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún
Chương 33 : Biến cố (1)
Ngày đăng: 13:55 19/04/20
Tin tức Đức phi đánh Cấm vệ quân như mọc chân truyền khắp kinh thành. Có người nói Đức phi nương nương dám tát mặt Hoàng thượng, đây chính là ỷ vào chuyện được sủng ái mà ngạo mạn, nhưng cũng từ lúc đó Đức phi tự khép chặt cửa cung không màng thế sự, cách nói kia không thuyết phục nổi. Phụ thân nơi biên cương lập được công trạng như thế, chẳng phải nên tranh thủ thời điểm làm Hoàng thượng vui lòng, tiếp đó diễu võ dương oai một phen sao? Đức phi lại đóng cửa không ra khỏi cung, có thể thấy được là bị ý hiềm nghi của Hoàng thượng làm tổn thương!
Mặc kệ người ngoài khen chê như thế nào Mạnh Tang Du cũng hờ hững, chỉ đóng cửa cung trừ bỏ nội gián.
“Thấy có quen không?” Mạnh Tang Du vứt một cái bao bố xuống trước mặt Hạ Đông, Lan Tâm cùng Tuệ Tâm đang quỳ dưới đất. Miệng bao chỉ cuốn lỏng, rơi xuống đất tự động mở ra, bên trong là búp bê vu cổ cùng hai tấm phù chú.
Thấy những thứ âm tà kia, sắc mặt ba người đồng loạt thay đổi, sau đó không ngừng dập đầu phủ nhận. Quan sát những biểu cảm không có gì khác lạ kia, đặt chung với nhau thật sự không thể nhìn ra ai là người có lòng dạ khó lường.
Bích Thủy bước lên trước mặt chủ tử, nhỏ giọng hồi bẩm kết quả giám thị của mình. Hẳn nhiên ba người đều nằm trong diện nghi ngờ, nhưng cử chỉ khác thường của Lan Tâm hiển nhiên rõ ràng hơn. Lan Tâm loáng thoáng nghe thấy tên mình khi Bích Thủy nói chuyện, âm thanh dập đầu càng ‘vang dội’, chỉ một thoáng sau trên trán đã xanh tím, cả người cũng đổ mồ hôi lạnh. Bấy giờ cô vô cùng hoảng hốt.
Lúc hoảng hốt sợ hãi, hương vị son phấn lẫn cùng mùi mồ hôi bắt đầu rõ thêm. Mũi Chu Vũ Đế chun lại, nhảy xuống đùi Mạnh Tang Du, đến trước mặt Lan Tâm sủa to. Chính là mùi này! Không thể sai được!
“Lan Tâm, A Bảo đã chỉ ra ngươi, ngươi còn không thừa nhận? A Bảo vẫn còn nhớ rất rõ mùi ngươi để lại chỗ bình hoa, giường và bình phong!” Mạnh Tang Du miễn cưỡng cất lời, trên gương mặt chưa tẩy lớp trang điểm vừa sắc bén lại khí phách, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Hạ Đông cùng Tuệ Tâm đều dùng ánh mắt không dám tin nhìn thẳng vào Lan Tâm.
“Nương, nương nương…” Thân thể Lan Tâm căng cứng, không nói nên lời. Rốt cuộc cô cũng biết mình đã để lộ sơ hở chỗ nào. Thật không thể tin được mình lại thua một con súc sinh.
Nhưng có thể tránh khỏi ánh mắt sắc bén của Mạnh quốc công, thuận lợi ẩn nấp bên người Đức phi hai năm, cô ta cũng không phải hạng đơn giản, nhanh chóng trấn định, bắt đầu biện giải, “Hồi nương nương, lòng trung thành của nô tì với nương nương có nhật nguyệt chứng giám, xin nương nương minh xét! A Bảo chỉ là một con vật, sao nó có thể phán đoán chuẩn xác được? Nô tì thường xuyên hầu hạ trong điện, nô tì để lại mùi cũng là chuyện bình thường.”
“Đừng lo lắng, không phải Hiền phi kì thị ta xúi quẩy hay sao? Sau khi cứu Ngũ hoàng tử ta đã không dính dáng gì đến Giáng tử cung, ngay cả quà cáp an ủi cũng chưa tặng lần nào, việc này không liên quan đến chúng ta.” Mạnh Tang Du đặt bút xuống, hơi trầm ngâm một lúc rồi nói, “Việc này có tám chín phần là nhắm vào Lý quý phi. Mấy ngày nay ma ma coi xét cửa cung kỹ lưỡng, đừng để những cung nhân dọn dẹp đi vào, nếu ta không đoán nhầm, trong cung sẽ có biến đổi lớn.”
“Vâng, nô tì đã hiểu.” Sắc mặt Phùng ma ma nghiêm túc vâng lệnh.
Mạnh Tang Du hít một hơi sâu, trải một tấm lụa ra, nhúng bút vào mực rồi viết bảy chữ cuồng thảo thật to, ‘Sơn vũ dục lai phong mãn lâu.’
(‘Sơn vũ dục lai phong mãn lâu’ tức là ‘Gió thổi báo giông tố sắp đến’: cơn giông trước lúc mưa nguồn, ví với không khí căng thẳng trước khi bùng nổ chiến tranh, biến động.)
Thấy những chữ này, tâm trạng vốn u tối của Chu Vũ Đế càng thêm nôn nóng. Ngũ hoàng nhi bị người hạ độc? Rốt cuộc ai đã làm chuyện này? Thẩm Tuệ Như? Cái tên này gần như nhảy ra đầu tiên, khiến hai hàm răng của hắn nghiến vào nhau ken két.
﹡﹡﹡﹡
Quả nhiên mọi chuyện như Mạnh Tang Du dự đoán, càng ngày càng trở nên phức tạp. Chuyện đầu độc còn chưa điều tra ra, Nhị hoàng tử lại gây tai họa ngập trời, trong một lần chơi đùa đã đẩy thư đồng của mình xuống hồ sen chết đuối. Thư đồng kia là cháu ruột của một cấp dưới Lý tướng nể trọng nhất, còn là dòng độc đinh trong nhà. Người kia quá bi thương, cáo trạng lên Kim loan điện.
Hoàng đế giận dữ phạt Nhị hoàng tử ba mươi đình côn, đóng cửa suy nghĩ hơn nửa năm nhưng việc này vẫn còn chưa lặng xuống. Người kia vừa buồn bã lại giận dữ, khó có thể xoa dịu, rốt cuộc đem tội chứng Lý tướng kết bè kết cánh, bán quan bán tước, tham ô nhận hối lộ báo cho Hoàng thượng, cùng lúc đó đã điều ra được việc Ngũ hoàng tử trúng độc, đúng là do Lý quý phi gây ra, mục đích là để loại trừ kẻ cạnh trai ngôi vị Thái tử cho con.
Tin tức vừa truyền ra đã khiến cả triều ồ lên, Hoàng thượng dùng thủ đoạn lôi đình xử lý bè đảng Lý tướng, bỏ mọi chức vụ, nhốt vào thiên lao chờ ngày điều tra rõ ràng. Lý quý phi bị tống đến lãnh cung, không thể kêu oan. Thẩm thái sư lấy tốc độ sét đánh không kịp che tai thay thế vị trí Lý tướng, trong lúc nhất thời quyền lực phủ đầu triều chính.