Cung Khuyết

Chương 48 :

Ngày đăng: 11:13 30/04/20


Từ cung của mẫu hậu

trở về thì đã giữa trưa, nhưng sương đọng trên tảng đá dọc đường đi vẫn

chưa tan hết, không khí cũng có chút dễ chịu. Ta lơ đãng nhìn đường,

trong lòng vì có tâm sự nên nhất thời cúi thấp đầu, chỉ nhìn chằm chằm

dưới chân. Ngày hôm nay ta còn chưa xem còn không, nên đẩy nhanh bước

chân trở về ngự thư phòng. Không biết yến tiệc bên A Nam thế nào rồi.



Như Ý vốn đang đi theo phía sau ta đột nhiên lên tiếng, "Hoàng Thượng, người nhìn chỗ hành lang gấp khúc bên kia".



Ta đi rất nhanh, chỉ kịp ngẩng đầu lên, không kịp đề phòng, một bóng dáng

màu đỏ từ hành lang gấp khúc bên kia đang chạy tới hướng vào lòng ta. Ta lui mấy bước ra sau, mới không để cho một khối màu đỏ chót kia đụng vào lòng.



"Hoàng Thượng!", nguyên một đoàn màu đỏ quỳ dưới chân ta.



Phùng Yên Nhi!



Ta phải thừa nhận, Phùng Yên Nhi rất là nổi bật. Giống như trước mắt, ta

giương mắt nhìn lên, xung cây cối đều trụi lủi, ngay cả bóng dáng một

đóa hoa cùng không có. Phóng tầm mắt khắp hậu cung này, cái bóng dáng

màu hồng dưới chân ta là chói mắt nhất. Ngay cả ta cũng không thể không

đem ánh mắt dừng ở trên người nàng ta.



Dưới bầu trời thu hiu quạnh, đìu hiu này, một thân kiều diễm ướt át đỏ tươi như vậy, đúng là cảnh đẹp thế gian.



Phùng Yên Nhi cũng đang ngẩng đầu nhìn ta, hàng lệ trong suốt, thực làm cho

người ta thương tâm. Kỳ thật, khí sắc Phùng Yên Nhi khá tốt, hai cánh

môi tô son đỏ mọng, chọc tâm tư người nhộn nhạo, một chút cũng nhìn

không ra bộ dáng sinh bệnh, so với đêm Thất Tịch trông có điểm gầy hơn

một chút, nhưng lại rất hợp, càng làm tăng thêm khí chất của nàng ta,

toát ra một loại phong tình không nói rõ được, ta lại liếc mắt nhìn một

cái, ta sợ ta sẽ lại trầm mê.
Trong ngự thư phòng, tấu chương công văn chất đầy như núi, Kiến Chương doanh

được thành lập từ Binh bộ nên hầu hết công văn do nơi này quản lý. Bất

quá, hiện nay Binh bộ vẫn chưa có thượng thư, nên những tài liệu này

không có người sửa sang lại, tất cả đều lộn xộn. Ta chỉ nhìn thoáng qua, liền có chút đau đầu. Kêu Như Ý đi lấy một chậu nước lạnh, để cho ta

rửa mặt tỉnh táo lên tinh thần. Lại chuẩn bị một đêm không ngủ, ta sợ

đầu ta không minh mẫn, tỉnh táo.



Không nghĩ tới Như Ý lại cầm một cái bình nhỏ đến cho ta, "Vừa rồi Tiễn chiêu nghi tự mình đưa tới, nói

là muốn cho Hoàng Thượng nâng cao tinh thần".



Ta tiếp nhận cái

bình nhỏ, vừa nghe liền nở nụ cười, "Tinh dầu Bạc Hà và hoa cải, ban đầu khi trẫm hành quân đánh giặc, thứ này không bao giờ rời khỏi người, mấy năm nay đều đã quên. Tiễn chiêu nghi đâu?"



"Tiễn chiêu nghi đã

đi rồi, nói không muốn quấy rầy Hoàng Thượng xử lý công vụ. Còn nói mới

trở về từ yến hội chỗ Sở Hiền phi, bây giờ qua cung của Lâm mỹ nhân".



Thì ra yến hội trong cung của A Nam đã xong rồi. Không biết A Nam đã đàn áp những kẻ không an phận kia như thế nào. Hiện tại ta không cầu cái gì

khác, chỉ muốn các nàng thành thật yên phận ở trong cung cho ta, đừng có làm loạn là tốt rồi.



Nhưng đây cũng chỉ là nguyện vọng tốt đẹp

của ta mà thôi. Một ngày này, trời còn chưa tới chạng vạng, khi ta còn

đang vùi đầu vào xử lý công văn, trong cung đã xảy ra chuyện.





tể có một người cháu gái kêu Lý Uyển Ninh, là tu nghi. Nàng ta được nạp

trước khi ta đăng cơ, hơn nữa là do chính ta hướng Lý tể cầu thân. Cũng

không phải vì mỹ mạo của nàng ta, kì thực ở thời điểm đó, ta hy vọng

những lão thần như Lý tể có thể duy trì ta ở trước mặt phụ hoàng. Nữ nhi hay cháu gái ruột của Lý tể đều không thích hợp vì tuổi tác, nên liền

chọn một cô nương từ trong tộc cho ta.