Cuộc Đời Ngọt Ngào Khi Có Em

Chương 153 : Lật mặt còn nhanh hơn lật sách

Ngày đăng: 11:10 30/04/20


Edit: Er ଲ(ⓛ ω ⓛ)ଲ



Beta: Byun



Lâm Yên ho nhẹ một tiếng: "Đó là bởi vì... Bởi vì cái tên này tôi cũng đã từng nghe qua. Nữ tay đua này sử dụng doping* gây bê bối truyền khắp giới thể thao. Hơn nữa, cô ấy không phải là đã bị cấm thi đấu vĩnh viễn rồi hay sao?"



(*Doping là tên gọi chung của các chất kích thích bị cấm trong thi đấu thể thao. Các loại chất này nhìn chung đều có tác dụng đẩy nhanh tốc độ tuần hoàn máu, tăng cường khối lượng máu chảy về tim, làm tăng thể lực cùng sự tập trung cho các vận động viên. - Bản edit được cập nhập nhanh nhất tại: và https://meowteam.home.blog/)



Vệ Từ Phong nghe được lời này của Lâm Yên thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, đáy mắt vốn nóng bỏng giờ đã đông cứng lại thành băng: "Im miệng! Cô thì biết cái gì? Dựa vào đâu mà dám nói cô ấy như thế. Cái gì mà bê bối? Cái gì mà dử dụng doping? Bọn họ tận mắt nhìn thấy sao?



Cô ấy thật sự là dùng cả mạng sống tới tham gia thi đấu. Hầu như quanh năm ngày tháng bay tới bay lui nước nọ nước kia, tham gia 168 những trận đấu to nhỏ, tất cả đều đạt giải vô địch. Trong đó, có 37 cuộc thi đấu quốc tế, đoạt được 30 lần quán quân, 5 lần á quân và 2 lần quý quân... Một bước đạt đến đỉnh cao danh vọng của những giải thi đấu thể thao trên thế giới. Với thực lực của cô ấy còn cần phải sử dụng doping ư?



Toàn bộ tay đua trước khi thi đấu đều cần giữ sự tỉnh táo cực độ và trạng thái bình tĩnh. Lúc thi đấu mà hưng phấn quá mức thì ngược lại sẽ dẫn đến phát sinh sự cố. Sao cô ấy có thể tự động đi dùng loại thuốc kích thích hưng phấn thế được? Loại chuyện này chỉ có tay đua không đủ năng lực và thể lực mới làm ra thôi!



Mặc dù Yeva là con gái, nhưng bất luận là thể lực, năng lực hay kinh nghiệm, kỹ thuật, tất cả đều ăn đứt những tên khốn kiếp kia! Mẹ nó! Mấy con người giả tạo kia, đầu óc của họ có bình thường không vậy?"



Vệ Từ Phong càng nói càng kích động, cuối cùng đôi mắt hằn sọc những tơ máu.



Lâm Yên nghe Vệ Từ Phong nói từng câu từng chữ, trong lòng không nói lên lời.
Lâm Yên nghe Vệ Từ Phong nói từng câu từng chữ, trong lòng không nói lên lời.



Cô chuốc thù oán quá nhiều. Ngay lúc đó, sau khi xảy ra chuyện tệ hại này thì giống như giậu đổ bìm leo vậy...



Không ngờ thời gian đã qua lâu như vậy mà lại nghe được mấy câu này từ chính miệng Vệ Từ Phong.



"Thật xin lỗi." Lâm Yên mở miệng.



Vệ Từ Phong hít sâu một hơi, gần như đã tỉnh táo lại. Sau đó, ngồi xổm xuống, cúi đầu ôm lấy đầu gối, không nói một lời ngồi dựa vào ghế salon bên cạnh.



Lâm Yên gãi gãi đầu, nhặt quần áo trên mặt đất:"Trước hết hãy mặc quần áo vào đi."



Vệ Từ Phong ngẩng mặt lên khỏi đầu gối, hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Yên: "Cô không phải là cô ấy thì tại sao lại muốn giả mạo cô ấy? Có phải là cô cố ý không? Có phải là muốn ngấp nghé thân xác của tôi không?"



Khóe miệng Lâm Yên co giật, vị thiếu gia này, sao anh lật mặt còn nhanh hơn cả lật sách thế?



Lâm Yên: "Hình như là chính cậu nhận nhầm tôi là Yeva, hơn nữa cậu cũng tự cởi quần áo ra cho tôi xem mà..."




"Im miệng! Người như cô không xứng gọi tên của cô ấy!" Vệ Từ Phong nhìn chằm chằm Lâm Yên: "Dựa vào cái gì cô lại có đôi mắt giống cô ấy như vậy? Dựa vào cái gì mà ánh mắt cũng giống cô ấy như vậy? Ai cho chứ?"



Mắt Vệ Từ Phong phun đầy những chữ "cô không xứng", "tôi không cho phép", hận đến nỗi không thể móc mắt cô ra.



Lâm Yên bất đắc dĩ thở dài, vị tổ tông này, quả nhiên là hạng người không thể nói lý lẽ.



Lâm Yên còn muốn nói gì đó thì Vệ Từ Phong lại vùi đầu vào trong đầu gối, im lặng không nói lời nào.



Qua một lúc lâu, âm thanh khàn khàn của chàng trai vang lên: "Từ sau lần thi đấu kia, cô ấy đã mất tích. Có người nói cô ấy trở về nước Hoa. Tôi nghe ngóng rất lâu, tìm rất lâu rồi nhưng vẫn không có tin tức gì. Rốt cuộc thì cô ấy đã đi đâu chứ? Sẽ không làm ra chuyện điên rồ gì chứ?..."



Khóe miệng Lâm Yên hơi rút: "Cô ấy lớn như vậy, sao có thể có chuyện gì được! Không thể đua xe thì còn có thể làm nghề khác mà! Cậu xem, nói không chừng... Tôi chính là Yeva thì sao?"



Vệ Từ Phong quay đầu trừng cô: "Im miệng! Không được tiếp tục sỉ nhục nữ thần của tôi. Nếu cô mà là cô ấy thì tôi sẽ nhảy cửa sổ xuống!"



Lâm Yên: "..." Được thôi...



- ---



Vote và cmt để ủng hộ team nếu bạn yêu thích truyện nhé ^^



TH: Lại thêm đứa đòi nhảy lầu giống Bùi Vũ Đường. Chao ôi.:)))))