Cuộc Sống Bi Thảm Của Nữ Phụ? Còn Lâu, Đã Có Đại Minh Tinh Ta Đây!!!

Chương 33 :

Ngày đăng: 17:19 30/04/20


Tô Nhã Cầm đi vào trước. Mễ Ly đi theo sau, nhưng không hiểu sao cô cảm thấy rất buồn nôn. Cô vội chạy vào nhà vệ sinh.



Sau khi nôn xong Mễ Ly mới nghĩ lại, không lẽ côcóthai? Không thể. Chắc tại ngồi trên máy bay nên hơi mệt thôi.



Cô ra khỏi nhà vệ sinh, tìm bàncủaTô Nhã Cầm với Kiều Mặc đang ngồi. Kiều Mặc lo lắng hỏi:



“Chị! Chị sao thế? Hình như chị không khỏe.”



“Không sao, buồn nôn thôi. Chắc do say xe.” Mễ Ly lắc đầu nói. Lát nữa cô sẽ thử đến bệnh viện.



Tô Nhã Cầm lo lắng nói:



“Hay cậu đến bệnh viện đi.”



“Không sao đâu, chúngtagọi đồ ăn thôi.” Mễ Ly cười nhạt.



Tô Nhã Cầm gọi phục vụ.



.



.



.



Mễ Ly đến công ty môi giới xe để mua chiếc mới. Kiều Mặc hỏi:



“Chị! Chị định đổi xe sao?”



“Đúng thế. Sao vậy? Em không thích?”



“Khôngcó, chỉ tại vì em thấy hơi lạ. Chị mới mua xe này được 1 tháng thôi, sao lại đổi xe rồi?” Kiều Mặc thực sự thắc mắc. Chiếc xe này đẹp như vậy, với lại, vẫncònmới. Sao lại đổi xe khác chứ?



“Sau này lớn em sẽ hiểu.” Mễ Ly cười nói. Thấy Tô Nhã Cầm lúc nãy đến giờ không nói gì Mễ Ly hỏi:



“Nhã Cầm, cậu xem gì mà chăm chú thế?”



“Lộ ảnh đế cùng Triệu ảnh hậu hóa trang chụp ảnh làm bìa poster bộ phim Đế cơ đấu, tớ chết mất ~” Tô Nhã Cầm hào hứng nói.


Kiều Mặc cảm thấy giọng nói này rất quen nhưng tại người này mặc áo choàng dài, đội mũ, đeo kính râm nên cậu không thể nhận ra.



“Tiểu Mặc. Em đâu rồi?” GiọngcủaMễ Ly vang lên.



Kiều Mặc nghe thế cúi đầu nói:



“Tạmbiệt anh.” – “Em ở đây ạ.” Kiều Mặc nói xong chạy đến chỗ Mễ Ly.



Người đàn ông đó từ xa nhìn lại. nhíu mày:



“Kiều Mễ Ly? Thú vị rồi đây.” Đông Phương Kỳ cười nhẹ nói.



.



.



.



Mễ Ly sau khi mua xe, liền ngồi lên chiếc BMW, gọi điện bào tài xếcủanhà đến lấy chiếc Audi về.



Cô quên mất chuyện chính mà chạy đến khu mua sắm với thủy cung để Kiều Mặc chơi.



Tô Nhã Cầm lúc nãy đến giờ cứ nhìn chằm chằm vào cái điện thoại, suýt nữa đâm vào tường.



Mễ Ly khó chịu nói:



“Nhã Cầm, cậu buông cái máy ra đi. Suốt ngày chỉ nhìn vào cái điện thoại.”



Tô Nhã Cầm nghe thế vội cất điện thoại vào túi xách rồi cười hì hì, nói:



“Xin lỗi. Tớ đang nói chuyện với anh ấy.”



“Anh ấy?” Mễ Ly khó hiểu hỏi.



“Ahihi, bọn tớ đang trong quá trình tìm hiểu.” Tô Nhã Cầm xấu hổ nói.



“Ai nha~ không ngờ Tô tiểu thư lại xấu hổ nha.”



“Ahihi.”



Mễ Ly cười nhẹ, nếu côcómột tình yêu như Nhã Cầm thì sẽ như thế nào?Cóhạnh phúc không?Cóđược bạn trai nuông chiều, yêu thương không? Ha! Cô lại nghĩ đi đâu rồi, ở cái giới Showbiz này, làm gìcótình yêu thật sự chứ.



Cô chỉ đang tưởng bở thôi. Nhưng như vậy cũng tốt, khôngcótình yêu, cô không cần phải hi sinh thứ gì cho người kia,cóthể làm những gì mình thích. Như câu nóicủamột học trưởng trước khi cô xuyên vào đây:Ế thìcóquyền phong lưu.



Như thế rất đúng, Ế thì thích ai chả được, ngắm ai mà chả được chứ.