Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 60 : Xử trí

Ngày đăng: 14:03 30/04/20


Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn



......



Lão thái gia biết Bát thiếu gia được cứu trở lại, chuyện dư thừa cũng không có hỏi tới, chỉ sai người mang mấy loại thuốc bổ tới giao cho Lão phu nhân, để cho Lão phu nhân đưa qua kia.



Bên này, nghe một bà tử Lão phu nhân để lại thưa lại lời nói của Vu thái y, Vương thị đã kéo tinh thần lại rồi, biểu đạt áy náy với từng người Lý thị, Chu thị và Trần thị.



Trần thị còn muốn nói điều gì, Vương thị đã bưng chén trà lên, nên đành phải thôi.



"Ha ha, nói vậy muội muội còn có không ít chuyện phải quan tâm, chúng ta sẽ không quấy rầy nữa......" Chu thị đứng lên nói.



Sau khi chờ mọi người đi hết, Vương thị nhìn tiểu nhi tử đang ngủ còn bất chợt nức nở một hai cái, trong lòng bay qua vô số suy nghĩ......



Sau khi Tào Ngọc Di chờ Chu thị trở về, biết sơ qua một chút chuyện đã xảy ra, liền tạm thời đặt chuyện của Bát thiếu gia sang một bên, cùng Chu thị nói đến chuyện Tào Vũ Huân ở chỗ của Lão thái gia.



Trên mặt Chu thị thỏa mãn gật đầu một cái, trong lòng quyết định chủ ý về sau mỗi ngày sớm muộn gì cũng thắp cho Phật tổ một nén nhang, cầu xin Phật tổ phù hộ Lão thái gia sống lâu trăm tuổi......



Đại phu nhân gần tới lúc trời tối mới trở về, ngay cả nước trà cũng không kịp uống một hớp, liền vội vàng bắt đầu xử lý chuyện của Bát thiếu gia, trói bà vú và bốn nha hoàn của Bát thiếu gia, trước tiên nhân tiện lấy một cái tội danh thất trách đánh một trận, trong đó có hai người là Vương thị tự mình mang tới, đều bị đuổi đi, không nói chặt đứt đầu mối tra ra chân tướng, còn khiến cho Vương thị mất đi hai trợ thủ đắc lực.



Thắng Nhi đi ra ngoài lướt dạo qua một vòng, trở lại nhặt các loại tin đồn hữu dụng kể lại cho Tào Ngọc Di nghe, cũng tĩnh lược một phần phòng vạn nhất chuyện đến trước mắt mà vẫn còn chẳng hay biết gì.



Tào Ngọc Di mắt lạnh nhìn Đại phu nhân nhảy nhót một buổi tối, cũng không thấy cho Vương thị một câu trả lời thích đáng.



Trong viện Lão phu nhân, sau khi Lão thái gia dùng xong bữa cơm chiều, cự tuyệt Lão phu nhân phục vụ, tự trở về phòng nghỉ ngơi.
"Đi vào trước đi!" Tào Ngọc Di thở phào một cái, khẽ nói.



Ngày mai là ngày đầu tiên năm nay đi học, vốn Tào Ngọc Di còn dự định ôn lại sách, trì hoãn như thế cũng không còn thời gian.



Vương ma ma đốc thúc các tiểu nha đầu thu xếp nước tắm, thúc giục Tào Ngọc Di đúng giờ lên giường.



Trải qua mấy năm điều dưỡng, hiện tại mùa đông Tào Ngọc Di đã chẳng còn sợ lạnh, hơn nữa thường xuyên mượn chuyện chơi đùa rèn luyện thân thể, cũng không còn đi có mấy bước rồi thở hỗn hển nữa.



Tào Ngọc Di mặc áo ngủ bằng gấm mà Vương ma ma đã sớm dùng bình nước nóng ủ ấm, nhắm mắt lại bắt đầu sơ lược lại tình hình hiện tại trong phủ ở trong đầu.



Đại phu nhân xem chừng đã cùng nhà mẹ tức giận, sợ là Tôn gia cự tuyệt ý tứ kết thân của Đại phu nhân, hiện tại Đại phu nhân đã bắt đầu có lựa chọn dẫn Tào Ngọc Linh đi gặp phu nhân các nhà......



Vương thị trông coi Bát thiếu gia ngay cả con ngươi cũng không chớp, thỉnh thoảng cầm khăn ấm lau mồ hôi rịn trên trán cho Bát thiếu gia.



"Di nãi nãi, người đã một ngày chưa ăn cái gì, nô tỳ đi phòng bếp nấu chén canh ngân nhĩ, người hãy uống một hớp đi!" Vân ma ma – ma ma bồi giá của Vương thị vỗ vai Vương thị nhẹ giọng khuyên nhủ.



"Ma ma!" Vương thị xoay qua, vùi đầu vào bụng Vân ma ma, nói khẽ: "Ta không cam tâm...... Ô ô......"



Vân ma ma khẽ vuốt đầu Vương thị, dỗ nàng ta giống như khi còn bé......



Chuyện Bát thiếu gia trúng độc cuối cùng không giải quyết được gì, ngoại trừ một số ít người, cho dù ai cũng không nghĩ ra một đứa trẻ mới hơn năm tháng lại bị trúng độc......



Đại phu nhân tặng mấy lần thuốc bổ qua, miễn Vương thị nửa tháng quy củ chính là khai ân, rồi hạ lệnh cấm xuống hạ nhân trong phủ, nghiêm trị mấy bà tử lắm mồm, chuyện này liền dần dần trở thành bình thường, ít nhất ngoài mặt là như thế......