Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 77 : Phân tích (thượng)

Ngày đăng: 14:03 30/04/20


Editor: Cà Rốt Hồng 



Sớm có bà tử cơ trí đi đến trù phòng dặn dò, cố ý làm nhiều món ăn Đại lão gia thích ăn đưa qua.



Trong lòng Đại phu nhân tràn đầy vui mừng hầu hạ Đại lão gia dùng cơm, còn chưa kịp mở miệng giữ Đại lão gia ở lại, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận huyên náo.



"Chuyện gì xảy ra?" Đại lão gia thả đũa xuống, nhíu mày hỏi.



"Chắc là tiểu nha đầu không hiểu chuyện, Phương ma ma, bà đi ra ngoài xem một chút!" Đại phu nhân vội vàng cười giải thích.



Nửa năm nay, bên cạnh Đại phu nhân trừ Phương ma ma, Lý ma ma cũng rất là thể diện, thậm chí có lúc lời nói còn có trọng lượng hơn Phương ma ma, nhất là tháng trước Đại phu nhân lại đặt tiểu nữ nhi của Lý ma ma vào trong phòng của Đại thiếu gia, chuyện như vậy lúc trước Tào Ngọc Di còn chưa có xuất giá đã đề cập tới một lần rồi, chỉ là bị Đại thiếu gia đẩy ra, hiện tại, Đại thiếu phu nhân đã sinh hạ trưởng tử, vì biểu hiện hiền huệ, đều nâng một nha đầu bồi giá của mình và Tiếu Nha kia vào.....



"Gọi người đi vào hỏi một chút đi!" Đại lão gia không nhịn được phân phó nói.



"Dạ!" Đại phu nhân lòng đầy không muốn, cũng không dám nghịch ý Đại lão gia, cất giọng hỏi: "Bên ngoài xảy ra chuyện gì?"



"Bẩm phu nhân......" Phương ma ma đi vào, hành lễ một cái, chần chờ một chút, mới tiếp tục nói, "Là nha đầu bên cạnh Mị di nương cùng tiểu nha đầu canh giữ ở bên ngoài nổi lên tranh chấp!"



Mị Nhân là trước đó vài ngày cấp dưới của Đại lão gia hiếu kính, nghe nói là hồng bài Bách Hoa Lâu gì đó, dung mạo đẹp, lại quen làm nũng trêu đùa, ở trên giường càng thêm đa dạng chồng chất, làm Đại lão gia mê đến gần như không biết Nam Bắc, liên tiếp hơn nửa tháng đều nghĩ ở trong phòng nàng ta, càng bị dụ dỗ phải phá quy củ, Mị Nhân còn chưa có thân thể (có thai) liền nâng lên làm di nương, trong phủ này, trừ Vương thị xuất thân khá hơn một chút, thì đều giống như Lý thị xuất thân nha đầu có thân thể mới được sĩ phòng, chớ nói chi loại người xuất thân thấp như Mị Nhân! Đại lão gia tự mình lên tiếng, chính là có chút không hợp quy củ, Lão thái gia ở biên quan xa xôi, trong phủ này ai cũng không thể làm trái, Đại phu nhân chỉ đành phải cắn răng nhận lễ, uống trà. Bởi vì Mị Nhân từ nhỏ liền bị bán cho thanh lâu, cũng không nhớ họ gì, trên dưới trong phủ liền gọi là Mị di nương.



"Tại sao nha đầu bên cạnh Mị Nhân tới đây?" Còn không đợi Đại phu nhân mở miệng, Đại lão gia đã nói: "Cho người vào đi!"



Trong lòng Đại phu nhân biết không ổn, vừa muốn nói gì, bị Phương ma ma len lén kéo kéo tay áo, mới không có luống cuống.



"Tất cả vào đi! Lão gia có lời muốn hỏi!" Phương ma ma cao giọng hô.



"Thỉnh an lão gia, phu nhân!"
"Sao mẫu thân lại nói thế, tiểu hài tử chính là phải ngủ ngon mới có thể lớn lên tốt!" Tào Ngọc Di cũng hạ thấp giọng lên tiếng.



Tào Ngọc Di ghé đầu nhìn một chút, đứa trẻ này nuôi vô cùng tốt, dáng dấp trắng trắng mập mạp, mi mục (mặt mày) thanh tú, có ba bốn phần giống Đại thiếu gia, liền tán dương mấy câu, rồi lấy một chiếc nhẫn bạch ngọc mang tới làm quà tặng cho Tôn thiếu gia.



"Tứ tỷ nhi hãy đi nói chuyện với mấy muội muội ngươi đi!" Giữa mày Đại phu nhân đều là nụ cười, ôn hòa nói.



Tào Ngọc Di đáp lại, đứng lên hành lễ một cái, đi ra ngoài, ở cửa viện lại đụng phải một bà tử hốt ha hốt hoảng chạy đến, ngay cả hành lễ với Tào Ngọc Di cũng chỉ làm qua loa, không đợi Tào Ngọc Di lên tiếng liền giống như bay vào viện.



"Thiếu phu nhân!" Vương ma ma bất mãn tiến lên gọi một tiếng.



"Ma ma, quên đi, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện!" Tào Ngọc Di gật đầu nói.



Tào Ngọc Di và Tào Ngọc Hà cùng tiểu nữ nhi của Vương thị suy cho cùng không phải là cùng nhau lớn lên, nói chuyện một chút, ba người liền giải tán.



Tào Ngọc Di bắt được cơ hội đi đến viện của Chu thị.



Tào Vũ Huân đi theo Lão thái gia, tang kỳ của Lão phu nhân qua đi, Đại lão gia phục chức, sau khi có thời gian rãnh, rốt cục cũng chú ý tới đứa nhi tử Tào Vũ Đình này, có tin mừng công khóa của Tào Vũ Đình rất tốt, tự mình dẫn theo Tào Vũ Đình đi bái viện trưởng học viện Thắng Sơn, hiện nay cũng đang ở trong học viện, ngày lễ ngày tết mới trở về một chuyến, Đại lão gia có người mới, một tháng khó được đi viện Chu thị một chuyến, Chu thị hoàn toàn nhàn rỗi, hiện tại mỗi ngày thế mà lại cùng Lý thị niệm kinh.



Lúc trước bởi vì Lý thị biết chữ nên mới được chọn đi hầu hạ Đại lão gia, sau đó lại cùng Đại lão gia học không ít chữ, chữ thường dùng nhận biết toàn bộ rồi, Chu thị thì chỉ nhận biết mấy con số, ghi chép thì thôi đi, cầm kinh thư vẫn là Lý thị dạy từng chữ từng chữ một, mấy chữ hai người không nhận ra, tìm cơ hội hỏi Đại lão gia, Đại lão gia nhất thời cao hứng, ngược lại đến phòng hai người nhiều hơn mấy lần, cũng coi như là niềm vui ngoài ý muốn.



Tào Ngọc Di vui không phải vì Chu thị niệm kinh bái Phật, chẳng qua cũng không có cách nào, Chu thị mỗi ngày gần như không có chuyện gì có thể làm, không như thế, ngược lại không có suy nghĩ tiếp tục tồn tại.



"Di nãi nãi, Tứ cô nãi nãi tới!" Tiểu nha đầu vén rèm cửa lên kêu lên.



"Mau mời đi vào!" Chu thị vui mừng đứng lên kêu lên......