Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 9 : Bái phỏng

Ngày đăng: 14:02 30/04/20


Từ đó, Chu thị lại yên tĩnh vượt qua mấy ngày, ngày nọ, đại phu nhân phái người mời Đại lão gia từ viện Vương thị qua, nói là có chuyện muốn thương lượng, Đại lão gia không tiện bác bỏ thể diện của chánh thê, đành phải phẫn nộ đi đến chính viện.



Vương thị thấy thế cười xuy một tiếng, phân phó đại nha hoàn bên cạnh lấy một viên trân châu ra, rồi thu thập mấy thứ dược liệu bổ thân thể, phất tay áo đến hợp viện Chu thị và Lý thị đang ở.



Bên này đại phu nhân mời được Đại lão gia đến viện của mình, thuận miệng tìm chút chuyện quan trọng đuổi Trần thị đi xuống.



Gần như nữa tháng Đại lão gia chưa đến viện của đại phu nhân, Trần thị ở nhà kề chính viện, đương nhiên cũng là nửa tháng không gặp Đại lão gia, hiện tại khó có dịp Đại lão gia tới đây, đương nhiên Trần thị cũng muốn Đại lão gia có thể đi đến chỗ của mình, chưa từng nghĩ đại phu nhân phòng chính là điểm này.



Trần thị cắn răng nghiến lợi trở về phòng của mình, vẫy lui hạ nhân, “Phi” một cái, một thân một mình mắng: “Thường ngày làm bộ làm tịch, bản thân mình không tiếp cận được lão gia, còn không cho người khác sống, khó trách lão gia không thích vào viện này......”



Đại phu nhân bụng dạ hẹp hòi, trước gọi người hầu hạ Đại lão gia rửa mặt thay quần áo, chắc chắn Đại lão gia chỉ có thể ở lại viện của mình, mới tự mình bưng một cốc trà xanh cho Đại lão gia, cung kính nói: “Lão gia, hôm kia Lý phu nhân khai quốc quận công gửi thiếp mời, nói là mời thiếp thân qua phủ thưởng hoa sen, quận công phu nhân này những năm qua luôn khiêm tốn, chỉ cùng phu nhân mấy nhà giao hảo lui tới, thiếp thân cũng là lần đầu tiên nhận được thiếp mời của Lý phu nhân, chỉ là có đi hay không, thiếp thân suy nghĩ chuyện như vậy vẫn là nên tìm lão gia xin chủ ý......”



Đại lão gia nghe xong, cũng có chút coi trọng, đặt chén trà xuống, trầm tư chốc lát, dặn dò nói: “Vừa gửi thiếp, đi là nhất định phải đi, phu nhân thận trọng một chút là được, lại nhìn xem có mấy nhà được mời, mọi việc đừng vội tùy tiện ra mặt đáp ứng, cũng không thể đắc tội quận công phu nhân.”



Đại phu nhân vội vàng đáp ứng nói: “Lão gia yên tâm, thiếp thân biết nên làm như thế nào.”
Vương thị này một câu “Tỷ tỷ tốt” không rời, nói chúng ta đều là người mệnh khổ, phía trên kia, phía trên kia này, dĩ nhiên là chỉ đại phu nhân rồi, mới là người dụng tâm hiểm ác vân vân. Nói đơn giản là, chúng ta là người một trận tuyến, cùng đứng chung một chỗ, cùng nhau ứng đối đại phu nhân, không nên làm khó lẫn nhau.



Chu thị cũng lập lờ nước đôi đá qua.



Bên ngoài Vương thị mang danh quý thiếp vào cửa, bản thân dẫn theo hai nha hoàn hai ma ma đi vào, còn có một phần đồ cưới không lớn không nhỏ, đương nhiên khẩu khí có thể cứng rắn một chút, mình và Vương thị không giống nhau, Chu thị vẫn nhìn thấy rất rõ ràng.



Tiễn Vương thị đi rồi, Chu thị thở phào nhẹ nhỏm, cau mày suy nghĩ một hồi lâu, hồi thần lại, mới phát hiện Tào Ngọc Di còn ngồi ở bên cạnh.



Sau khi Tào Ngọc Di đến nơi này, mỗi ngày khi đến trời tối là đi ngủ sớm, đồng hồ sinh học đã sớm điều chỉnh, hôm nay phụng bồi ở một bên nhìn Chu thị và Vương thị đánh thái cực nửa ngày, đã sớm buồn ngủ, vào lúc này mí mắt gần như không chống đỡ nổi.



Chu thị nhìn thấy bộ dạng buồn ngủ của Tào Ngọc Di, nhất thời đau lòng vô cùng, âm thầm tự trách, vội vàng gọi nha hoàn ma ma đi vào thu xếp Tào Ngọc Di ngủ ở trong phòng mình.



Dĩ nhiên Chu thị không nghĩ tới, ngày hôm sau Tào Ngọc Di bị chuyển đi ra ngoài, về sau hai mẫu nữ cũng không còn cơ hội ngủ chung nữa rồi, đây là nói sau.