Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân
Chương 120 : Đại nhạc hội chào xuân
Ngày đăng: 04:55 19/04/20
Kỳ nghỉ đông này vui vẻ hơn bình thường.
Đầu tiên là hai anh em Ngô Mai, Ngô Lỗi đến nhà chơi mấy ngày, mà không cần Ngô Hữu Đức đưa đón. Không phải chỉ cần đạp xe thôi sao? Ngô Lỗi đèo em gái sang chơi.
Ngô Mai tới liền không muốn về nữa, buổi tối ngủ chung giường với Chu Tiểu Vân. Có Ngô Mai hoạt bát đáng yêu, những ngày sắp tới cô không sợ buồn tẻ.
Ngô Lỗi cả ngày dính lấy Đại Bảo. Tiểu Bảo là người hầu tiêu chuẩn khỏi phải nói, Chu Chí Hải cũng chạy sang. Vì thế, tối Ngô Lỗi sang nhà Hải ngủ.
Hai anh em chơi vui đến quên cả trời đất, mãi đến khi mẹ gọi điện thoại thúc giục mấy lần, tận hai tám tết mới về nhà.
Bữa cơm đêm ba mươi như thường lệ là bữa ăn thịnh soạn nhất trong năm. Nhìn xem bữa cơm tất niên năm nay của Chu gia có gì nào:
Hai đầu cá chép bạc kho kèm thịt mỡ, một con gà trống quay, một bát to thịt nướng kèm đậu cô ve, đặc biệt nhất là món thịt dê nướng dưa chua.
Dưa chua do Triệu Ngọc Trân tự ủ, ủ một vại lớn. Chu Quốc Cường bên cạnh việc chuẩn bị thịt lợn, thịt bò còn mua cả một đùi dê to đùng, ướp thêm ít ngũ vị hương quay trên chậu than hồng.
Thịt dê nướng dưa chua ngon cực kì, trở thành món ăn được mấy anh em tiêu thụ nhanh nhất. Một đĩa thịt lớn nhanh chóng sạch bách.
Gà trống là của nhà nuôi, nặng hơn một cân, thịt vừa chắc vừa tươi, ngon hơn hẳn thịt vịt.
Mùa thu Triệu Ngọc Trân thấy vẫn còn một đống đậu cô-ve không ăn hết, vì thế đem ra phơi khô cất vào nơi thoáng mát, mùa đông làm món thịt nướng cuộn kèm đậu cô ve cũng là một món ăn rất ngon.
Chỉ có món cá là ít người động đũa, chừa lại trưa mùng một ăn. Bữa cơm đầu tiên của năm mới đều ăn lại thức ăn thừa của đêm ba mươi, nhất là phải có món cá, ngụ ý “cả năm dư giả”. Hơn nữa, với món cá đêm ba mươi chỉ ăn một mặt, đến trưa hôm sau lật mặt kia ăn, ngụ ý “Năm mới xoay người” .
Phần lớn các bài hát của người lớn không khiến trẻ em cảm thấy ứng thú. Chẳng qua năm nay bài “Cá đùa hoa” rất êm tai, vui vẻ nhất là được tận mắt nhìn thấy Tiểu Hổ đội hát.
(Tiểu Hổ đội: là ban nhạc nổi tiếng của Đài Loan cuối thập niên 80, đầu thập niên 90, gồm ba thành viên: Ngô Kỳ Long, Tô Hữu Bằng, Trần Chí Bằng. )
Mấy tiết mục tiếp theo trẻ con không thích xem lắm, giờ là lúc cái miệng hoạt động, cắn hạt dưa và ăn đậu phộng. Không thể không phục Đại Bảo, cậu vừa cười vừa ăn không ngừng, dưới chân cậu là một đống vỏ đậu phộng và giấy gói kẹo.
Tiểu Bảo cũng ăn khá nhiều. Tiếc là cậu vừa vươn tay định bốc một nắm hạt dưa, ánh mắt cảnh cáo của Chu Tiểu Vân lập tức soi đến, Tiểu Bảo ai oán rụt tay về. Lúc này Chu Tiểu Vân mới hài lòng quay đầu lại, tiếp tục xem ti vi. Tuy vậy, đến lúc đứng lên Tiểu Bảo ăn chẳng kém Đại Bảo là bao.
Bình thường Nhị Nha tám giờ đã đi ngủ, nhưng hôm nay rất tỉnh táo, thức đến mười hai giờ.
Lúc Chu Quốc Cường tuyên bố sẽ phát tiền mừng tuổi, mấy anh em tỉnh táo hẳn. Năm nay buôn may bán đắt, Chu Quốc Cường lời không ít tiền, hầu bao dày nên nói chuyện to hơn, tự tin hơn. Ông cố ý đến quầy tín dụng của xã đổi mấy tệp năm nguyên mới tinh để mừng tuổi.
Chu Quốc Cường hào phóng lì xì cho Nhị Nha năm nguyên, còn lại ba người mỗi người mười nguyên. Đại Bảo và Tiểu Bảo hoan hô ngất trời, nhét ngay hai tờ năm nguyên vào túi quần.
Chu Tiểu Vân có vốn riêng, không kích động quá mức như hai người. Bất quá, không ai chê tiền cả, càng có nhiều tiền càng tốt, haha. Dù sao mấy năm nay, Chu Tiểu Vân đều nghĩ cách dùng hết số tiền này. Có lẽ năm nay nên đến nhà sách mua ít văn thư, cố sự về xem.
Tiền mừng tuổi được phép dùng, mấu chốt là phải xem ai tiêu và tiêu như thế nào. Đại Bảo cũng là cao thủ tiêu tiền, chẳng qua sau khi dùng xong, trước ngày khai giảng bao giờ cũng bị mắng một trận vì tội tiêu tiền bậy bạ.
Tiểu Bảo tiêu rất ít, phần lớn nộp lại tiền cho bố mẹ. Nhị Nha là quỷ keo kiệt, rất thích giữ tiền khư khư, không cho ai động vào. Đại Bảo giở hết cách mà không moi được xu nào. Ngay cả Triệu Ngọc Trân đến mười lăm tháng giêng muốn lấy lại cũng phải mất rất nhiều công sức.
Vẫn là Chu Tiểu Vân lợi hại nhất, tiêu hết tiền mà lại được bố mẹ khen ngơi. Điều này khiến Đại Bảo rất bất bình. Vì sao cậu bị mắng còn em gái lại được khen? Bất công quá, đúng là trọng nữ khinh nam mà!