Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 176 : Bão táp ở đại hội thể dục thể thao (1)

Ngày đăng: 04:56 19/04/20


Đại hội thể dục thể thao học sinh trung học toàn huyện được tổ chức rầm rộ tại trường trung học Anh Minh, đây là tin tức cực lớn.



Sân vận động trường trung học Anh Minh rất lớn, có thể chứa đến hai, ba nghìn người. Hơn nữa sân vận động và mặt cỏ vừa mới được tu sửa đẹp đẽ, vì thế trung học Anh Minh được chọn đăng cai là chuyện đương nhiên.



Toàn huyện có hơn mười trường trung học đều phái thí sinh tham dự đại hội thể thao lần này, trường Anh Minh thân là chủ nhà tự nhiên càng coi trọng. Nghe nói, thí sinh tham dự đều được chọn ra từ những học sinh năm hai (lớp 7) hoặc ở năm ba mới trúng tuyển,được các giáo viên thể dục tăng cường huấn luyện trong thời gian dài.



Lần này, Đại Bảo cũng là thí sinh tham gia đại hội thể dục thể thao, gần đây nghe nói ngoại trừ những môn chính ở trường, thời gian khác cậu đều tập trung tập luyện.



Thấy thời gian Đại Bảo tan học càng ngày càng trễ, Chu Tiểu Vân liền đề nghị Đại Bảo đừng đến chờ cô tan học nữa, đổi thành lúc tan học để cô đến đợi anh.



Đại Bảo có cùng suy nghĩ, tan học để Chu Tiểu Vân đứng bên ngoài sân vận động trường Khải Minh chờ mình.



Bạn có biết nghi thức khai mạc như thế nào không? Mỗi trường chuẩn bị một đội hình đi sát nhau bước vào sân, người thì giơ bảng thẻ, người giơ cờ, trong tiếng nhạc từng nhóm người tiến vào khu vực lễ đài vô cùng náo nhiệt đẹp mắt.



Trường Anh Minh muốn tạo sự vượt trội, từ mỗi lớp chọn ra một số nữ sinh ưa nhìn tạo thành một đội hình, lên sân khấu biểu diễn thể dục nhịp điệu thúc đẩy bầu không khí đại hội thể dục thể thao thêm sôi động.



Lớp cuối cấp sắp đứng trước kì thi sát hạch, học tập khẩn trương. Vì vậy không được chọn, trọng điểm là các em học sinh lớp sáu, lớp bảy.



Chu Tiểu Vân, Lưu Lộ và Tần Tuyết đều vinh dự được chọn, ngoài ba người, trong lớp còn có hai nữ sinh cao xấp xỉ nhau cùng tham gia. Một bạn là Trần Hân, một bạn tên là Hà Mộng Nghiên.



Diện mạo Trần Hân thanh tú, thành tích ở tốp giữa, là một nữ sinh hay nói, ríu ra ríu rít khiến Chu Tiểu Vân liên tưởng đến hai người bạn tốt Vương Tinh Tinh và Ngô Mai.



Trong lớp, Hà Mộng Nghiên được bầu là nữ sinh mốt nhất, là bạn của Tần Tuyết, đừng nhìn thành tích không cao nhưng khả năng quan sát người khác tương đối kĩ, đối với Chu Tiểu Vân Lưu Lộ không có va chạm quá lớn.



Chiều nào, buổi trưa sau khi học xong cũng phải đến sân vận động tham gia huấn luyện, năm nữ sinh chia thành hai phe không đi cùng nhau.




May mắn hằng ngày Chu Tiểu Vân đều đạp xe đạp, thể lực coi như không tệ, nghỉ ngơi một lúc cũng tạm thích ứng.



Lai nhìn hai người Tần Tuyết và Hà Mộng Nghiên, các bạn ấy còn khoa trương hơn, hai người dựa vào nhau về lớp.



Chu Tiểu Vân và Tần Tuyết bốn mắt giao nhau trong nháy mắt, đều cười khổ. Hai người vốn rất ít trao đổi nay lại đứng nói chuyện mấy câu, có chung đề tài nên khoảng cách lúc này được kéo lại gần hơn.



Đại Bảo biết Chu Tiểu Vân cũng tham gia biểu diễn hôm khai mạc, chạy hai vòng quanh sân vận động xong đợi đến lúc tuyên bố được ra về, Đại Bảo lập tức cầm lấy túi sách bên cạnh chuẩn bị đi tìm Chu Tiểu Vân.



Nam sinh bên cạnh cùng tập luyện chung mặt nghiêm túc chạy lại hỏi” “Chu Chí Lương, hôm nay em gái cậu không tới chờ cậu cùng về nhà hả?”



Con gái xinh xắn dịu dàng lại ít nói hấp dẫn không ít ánh mắt người khác.



Đại Bảo lập tức kéo dài mặt: “Cậu hỏi làm gì?” ý thức bảo hộ em gái của Đại Bảo rất mạnh, lập tức cảnh giác.



Nam sinh kia tập nhảy xa, cũng là học sinh năm hai giống Đại Bảo. Bị thái độ của Đại Bảo làm bẽ mặt, lập tức giải thích: “Tớ chỉ thuận miệng hỏi một chút, thuận miệng hỏi một chút thôi.”



Kính nhờ, đừng dùng ánh mắt phòng sói nhìn cậu có được không. Người ta đã mười sáu tuổi đến thời kì trưởng thành, nhìn thấy bạn gái xinh xắn muốn ngắm nhiều một chút cũng không được sao?



Đại Bảo lườm nam sinh kia một cái, không lên tiếng. Thầm nghĩ tốt nhất là vô tình hỏi thôi, đừng hòng mơ tưởng có ý đồ gì với em gái bảo bối của cậu. Chu Chí Lương cậu cũng không phải là người dễ chọc, hừ!



Sau đó Đại Bảo không cho Chu Tiểu Vân đến sân vận động tìm mình, nói là để mình đợi Chu Tiểu Vân ở cửa lớp 6-2.



Hai anh em về nhà chậm hơn nửa tiếng so với mọi khi, cũng may mùa xuân ban ngày dài hơn về tới nhà trời cũng chưa tối.