Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân
Chương 202 : Thư tình (1)
Ngày đăng: 04:56 19/04/20
Cuối cùng Tiểu Bảo đã được như ý nguyện vào học ở trường cấp hai Anh Minh, khỏi phải nói tâm trạng cả ngày luôn vui vẻ. Mỗi ngày được đi học cùng chị, tan học về cùng nhau, cuộc sống này thật tươi đẹp biết bao. Cuộc sống bây giờ của Tiểu Bảo so với năm ngoái hạnh phúc hơn nhiều.
Từ lúc Chu Tiểu Vân và Đại Bảo ở lại phòng trọ trên thị trấn thì cơ bản một tuần chỉ về một lần. Tiểu Bảo mỏi mắt mong chờ thêm một tuần mới được nhìn thấy chị gái. Hiện tại thật tốt, mỗi ngày ở cùng một chỗ với chị. Thực ra, cho dù Đại Bảo không dặn, chắc chắn hằng ngày Tiểu Bảo cũng sẽ đến chờ chị tan lớp tự học.
Nghe nói ở cấp hai có rất nhiều nam sinh xấu, luôn theo đuổi nữ sinh rồi nói chuyện yêu đương với họ gì gì đó. Tiểu Bảo nghĩ thầm hừ có tôi Tiểu Bảo ở đây, các người cách chị tôi xa một chút.
Đừng tưởng rằng cậu không nhận ra, hôm nay đứng chờ ở lớp chị, cậu cũng phát hiện ra luôn có một nam sinh thò đầu sang rồi bắt chuyện với chị, hình như là bạn cùng bàn với chị. Còn có Lý Thiên Vũ bạn học cùng hồi tiểu học của chị nữa.
Ấn tượng của Tiểu Bảo về Lý Thiên Vũ không tốt lắm. Tuy trước đây cũng đã gặp mấy lần tương đối quen mặt nhưng vừa thấy dáng vẻ cẩn thận lấy lòng kia của Lý Thiên Vũ là Tiểu Bảo đã không vừa mắt.
Cách xa một chút cho tôi! Đừng đảo quanh chị tôi nữa.
Tiểu Bảo vừa đến tan học đã nhìn chị chằm chằm, kiên quyết không để cho bất luận nam sinh nào có mưu đồ gây rối có cơ hội tiếp cận chị. Khiến cho các nam sinh lớp 8-2 không biết làm gì, muốn tìm một cơ hội hộ tống Chu Tiểu Vân về nhà cũng không có, thực sự là…
Chu Tiểu Vân phát hiện từ lúc lên lớp tám, bầu không khí học tập trong lớp trái lại không sôi nổi như trước đây. Có thể là vì tới lớp tám không ít nam sinh, nữ sinh bắt đầu vào thời kỳ trưởng thành gây rối. Trước đây chỉ là giai đoạn thăm dò, nhưng tới lớp tám, không ngờ có không ít người “luyện tập” thật sự.
Lớp nào mà không có đôi có cặp? Không dám công khai thì đã lan truyền xôn xao trong các học sinh, có ai mà không biết.
Ngay cả lớp cô cũng bắt đầu có người nói chuyện yêu đương đấy thôi! Hà Mộng Nghiên và Trương Khải bị người khác bắt gặp chủ nhật hẹn hò ở công viên, việc này sớm truyền ra khắp lớp. Nghe nói ở lớp khác còn kinh hơn, nửa công khai liếc mắt đưa tình trong lớp.
Bình thường ở trong lớp đã rất ít khi được nói chuyện với Chu Tiểu Vân, Lý Thiên Vũ nghĩ tới đây lại buồn bã ỉu xìu.
Lần này đến phiên Dương Phàm cười hì hì: “Người anh em, chớ nhụt chí, con gái thôi mà, phải từ từ theo đuổi. Để mình dạy cho cậu hai câu.”
Lý Thiên Vũ giật mình, cảm thấy hứng thú, ngay cả bóng rổ cũng không chơi, châu đầu với Dương Phàm bàn luận xôn xao.
Dương Phàm dạy đến dạy đi kỳ thực cũng chỉ là hai câu kia: Một là phải kiên trì, chính là kiên trì như sắt đá, có da mặt dày còn sợ không lay chuyển được con gái sao? Hai là, phải biết biểu đạt. Cậu đã từng thổ lộ với Chu Tiểu Vân chưa, chưa từng chứ gì? Như vậy sao được, phải nghĩ biện pháp ám chỉ, để cho bạn ấy biết cậu thích mình mới đúng!
Quân sư quạt mo ra chiêu đều là cách người khác đã dùng mãi rồi, chính là viết thư tình.
Đầu Lý Thiên Vũ lắc lắc như trống bỏi: “Quên đi, cậu đừng nói nữa, đời này tớ không bao giờ viết thư tình cho con gái.”
Trong đầu Lý Thiên Vũ luôn phỉ nhổ chuyện viết thư tình này. Đây là việc quá sến, cậu còn lâu mới làm.
Lúc đứng đợi một mình, Lý Thiên Vũ lại không tự chủ được nghĩ tới kế sách Dương Phàm đưa ra: Viết thư tình! Viết thư tình…
Hay là, cậu thử xem?