Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân
Chương 332 : Nhiệt tình quá khó đỡ nổi
Ngày đăng: 04:58 19/04/20
“301 Chu Tiểu Vân, có điện thoại!”
Chu Tiểu Vân nghe được tiếng la vội vội vàng vàng xuống lầu, nghĩ thầm đã trễ thế này gần chín giờ là ai gọi điện cho mình nhỉ?
Vừa cầm lấy điện thoại, đã nghe thấy giọng nói hưng phấn của Đại Bảo: “Đại Nha, báo cho em biết một tin tốt. Anh thi đấu xong rồi, chiều nay cuộc thi vận động viên điền kinh toàn quốc anh có tham gia hai hạng mục, có một cái đứng thứ nhất, còn một cái đứng thứ hai!”
Chu Tiểu Vân rất vui mừng: “Thật vậy chăng? Anh à, anh giỏi quá!”
Đại Bảo ở đầu kia cười ha ha.
Hai anh em hàn huyên một lúc, nghe Đại Bảo nói: “Ban nãy anh đã gọi điện thoại về nhà, sau đó gọi cho em, huấn luyện thả bọn anh được nghỉ mấy ngày, ngày mai anh qua chỗ em!”
Chu Tiểu Vân dặn Đại Bảo nghỉ ngơi sớm một chút rồi cúp điện thoại.
Phiền muộn liên tiếp mấy ngày qua thoáng chốc bị thổi bay, thần thái phấn khởi trở về ký túc xá.
Tưởng Tiêu Đan nhìn cô một cái, cảm thấy rất kỳ quái: “Tiểu Vân, em có chuyện gì vui vẻ vậy! Vừa rồi ai gọi điện thoại cho em thế!”
Lỗ tai Lộ Lệ Nhã vểnh lên.
Cô cười đáp: “Là anh trai em, anh ấy đi thi đã trở về. Lần này ở cuộc thi vận động viên điền kinh toàn quốc anh ấy được một giải nhất nên gọi báo tin vui cho em.”
Xoạt, mọi người xông tới hỏi han.
Lộ Lệ Nhã tạm thời buông thành kiến cũng chạy tới, thấy Chu Tiểu Vân có anh trai như vậy mọi người đều không ngừng hâm mộ.
Tiền Đóa Đóa vừa nghe nói ngày mai Đại Bảo sẽ tới, ánh mắt tỏa ánh sáng: “Tiểu Vân, ngày mai anh em tới à, đến lúc đó chị đi cùng em nhé, được không?”
Chu Tiểu Vân hơi ngại, hai anh em họp mặt sao lại có người ngoài xen vào, hai người đã lâu không gặp, chắc chắn có rất nhiều lời muốn nói.
Ách, Tiền Đóa Đóa và Chu Tiểu Vân một trái một phải kèm hai bên Đại Bảo.
Thật vất vả ăn xong bữa cơm, Đại Bảo gần như chạy trốn cùng Chu Tiểu Vân ra khỏi cửa hang. Chu Tiểu Vân lấy cớ ra ngoài với anh có chút việc để thoát khỏi các bạn. Đại Bảo ra có chút việc né tránh bỏ hữu các.
Hai an hem thuê một chiếc xe đạp ra ngoài chơi.
Dọc đường đi, trong lòng Đại Bảo vẫn còn sợ hãi: “Con gái ở đại học đều nhiệt tình thế à?” Hôm nay anh thực sự bị Tiền Đóa Đóa dọa.
Chu Tiểu Vân xì một tiếng nở nụ cười: “Anh à, người ta Tiền Đóa Đóa rất thích anh đấy, ở trước mặt em nói rất nhiều để em nói tốt về cô ấy với anh.” Lần này rốt cuộc cơ hội đến đương nhiên sẽ nhiệt tình một chút, bình thường cô ấy không phải như thế.
Tiền Đóa Đóa thuộc kiểu con gái hòa đồng, rất dễ hòa mình với mọi người, đi đâu cũng dễ kết bạn, có nhân duyên cực kỳ tốt và dễ ở chung. Thế nhưng bạn đừng tưởng rằng trên phương diện nam nữ cô ấy rất tùy tiện, thực tế, số nam sinh theo đuổi cô ấy rất nhiều, nhưng đến giờ cô ấy chưa có bạn trai đâu!
Đại Bảo lẩm bẩm: “Anh không thích loại con gái như thế, anh thích rụt rè một chút văn tĩnh một chút có hàm dưỡng một chút tựa như…”
Chu Tiểu Vân nói tiếp: “Giống như Lưu Lộ, đúng không?”
Đại Bảo cười hắc hắc chấp nhận.
Chu Tiểu Vân nảy ra một ý: “Anh trai, nếu không, ngay bây giờ chúng ta đến tìm Lưu Lộ đi, dù sao tiếp theo cũng không có việc gì. Không phải anh được nghỉ mấy ngày sao, anh đừng về vội.”
Đại Bảo nghe thế đại hỉ, liên tục đồng ý.
Chu Tiểu Vân tìm buồng điện thoại công cộng gọi cho Lưu Lộ, cũng may đúng Lưu Lộ ở trong ký túc xá.
Lưu Lộ nghe nói anh em Chu Tiểu Vân muốn tới tìm mình vui vẻ đồng ý ngay, hẹn hai người đứng chờ cô ở cổng rồi cúp điện thoại.
Đại Bảo dưới sự chỉ huy của Chu Tiểu Vân đạp xe như bay về hướng trường đại học sư phạm N.