Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân
Chương 369 : Trắng đêm không về (2)
Ngày đăng: 04:58 19/04/20
Choáng váng đi theo Lý Thiên Vũ vào phòng khách sạn, Chu Tiểu Vân ngẩn người ngồi trong căn phòng không lớn.
Lý Thiên Vũ vào nhà vệ sinh tắm, anh kích động đến mức chưa cửa đóng chặt đã cởi quần áo.
Chu Tiểu Vân vô tình liếc thấy thân hình anh sau khe cửa, mặt đỏ bừng.
Bình tĩnh bình tĩnh! Đâu phải chưa xem qua, kiếp trước anh ấy cũng là người bên gối. Việc không biết đã làm bao nhiêu lần. Có gì phải khẩn trương.
Chu Tiểu Vân cố gắng làm cho mình trấn tĩnh, tiếc rằng mặt vẫn nóng bừng, cảm thấy hình như máu trong người dồn hết lên đó.
Ầm! Lý Thiên Vũ nửa người trên để trần, mặc quần jean đi ra.
“Tiểu Vân, em có tắm không?”
Chu Tiểu Vân giống như con thỏ nhỏ bị chấn kinh nhảy dựng lên: ‘Em muốn tắm.” Sau đó vọt vào phòng vệ sinh, giữ cửa, khóa trái từ bên trong.
Lý Thiên Vũ thấy buồn cười, anh chưa từng thấy dáng vẻ hoảng hốt lo sợ của cô.
Nghĩ đến chuyện kế tiếp, Lý Thiên Vũ lại kích động.
Trí tưởng tượng bay xa…
Lý Thiên Vũ hạnh phúc nằm trên giường đôi chờ Chu Tiểu Vân đi ra.
Nhưng sao cô ấy sắp tắm gần nửa tiếng rồi mà chưa ra nhỉ?
Anh nghĩ thầm không phải cô định ở cả đêm trong phòng vệ sinh chứ!
Lý Thiên Vũ tới cạnh cửa, gõ cửa nói: “Tiểu Vân, tắm xong chưa?”
Chu Tiểu Vân ở bên trong hàm hồ đáp: “Sắp.” Thực ra cô đã tắm xong từ lâu, ở bên trong do dự phân vân mãi chưa bước ra thôi.
Lại qua hơn mười phút, Chu Tiểu Vân rốt cuộc chậm rì rì ra khỏi nhà vệ sinh.
Lý Thiên Vũ nhìn cô bước đi chậm như rùa, bật cười.
Chu Tiểu Vân lườm anh: “Anh cười cái gì mà cười?”
Lý Thiên Vũ hắng giọng nói: “Đã trễ rồi, có về ký túc xá cũng không kịp. Anh thấy đêm nay chúng ta cứ ngủ ở đây. Sáng mai anh đưa em về trường.”
Mặc dù không thể làm đến bước cuối cùng nhưng được ôm bạn gái thân yêu ngủ một đêm cũng có thể an ủi khao khát trong lòng và thân thể anh!
Chu Tiểu Vân hoài nghi liếc mắt nhìn, Lý Thiên Vũ hô to oan uổng: “Nếu anh muốn, lúc nãy đã ‘tử hình ngay tại chỗ’, em yên tâm, anh bảo đảm trinh tiết của em một đêm còn nguyên vẹn.”
Chu Tiểu Vân bật cười: “Cái gì trinh tiết, khó nghe muốn chết.”
Còn tử hình ngay tại chỗ, chí ít phải lên giường chứ…
Thôi thôi, đừng nghĩ đến mấy cái đen tối này nữa.
Chu Tiểu Vân cho rằng mình sẽ rất khẩn trương vượt qua đêm nay, không nghĩ tới nằm trên giường một lúc, trong vòng tay ấm áp của anh, cô ngủ thiếp đi.
Đầu tiên Lý Thiên Vũ nhắm mắt giả vờ ngủ, đợi nghe thấy tiếng hít thở đều đều của cô mới từ từ mở mắt ra.
Trong bóng tối không nhìn rõ gương mặt cô, nhưng anh có thể cảm nhận được cô ngủ yên bình trong lòng anh, tin tưởng và không hề phòng bị…
Lý Thiên Vũ đem một tia không đứng đắn cuối cùng ném thẳng lên chín tầng mây.
Hóa ra, cảm giác yêu một người là như vậy.
Không đành lòng ép buộc cô ấy một chút, hi vọng cô ấy cam tâm tình nguyện, cầu mong cô ấy hạnh phúc hài lòng.
Tiểu Vân, hi vọng tối nay em an tâm đi vào giấc ngủ.
Có em, trong lòng anh thật kiên định, cho tới giờ khắc này anh mới hiểu được anh đã yêu em từ rất lâu rồi.
Trong sinh mệnh của anh sớm không thể không có anh.
Giờ anh chưa đủ tư cách nói với em những lời này.
Xin em chờ anh, chờ anh sau khi tốt nghiệp có công việc ổn định, có năng lực cho em một mái nhà yên bình, chờ anh có thể cho một cuộc sống yên ổn sung túc, chờ anh có thể gánh vác cả bầu trời che chở phía trên em.
Xin em nhất định phải chờ anh!