Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 373 : Chung thân đại sự của Đại Bảo

Ngày đăng: 04:58 19/04/20


Edit: Minh Châu

Beta: Tiểu Lan

Các phong tục kết hôn ở nông thôn rất thú vị, thí dụ như người chuyển đồ lên xe sẽ được nhận tiền lì xì, hay cô dâu phải được anh hoặc em trai cõng lên xe…



Hôm nay đương nhiên vô cùng náo nhiệt.



Nhiệm vụ của Chu Tiểu Vân và Ngô Mai rất đơn giản, chỉ cần ở bên cạnh Chu Tiểu Hà suốt hành trình, nói chuyện cho cô đỡ buồn.



Hơn năm giờ chiều, Chu Tiểu Hà lên xe tới nhà trai.



Thẩm Hoa Phượng nhìn theo chiếc xe từ từ đi xa, trốn vào trong phòng lén khóc.



Tấm lòng người mẹ có ai hiểu chứ? Vất vả nuôi dưỡng con gái, chờ nó lớn lên thành người phải gả đi làm vợ người ta, người làm mẹ đương nhiên sẽ cảm thấy buồn bực, mất mát.



Chu Quốc Phú vào phòng an ủi vợ: “Ngày mai Tiểu Hà sẽ về lại mặt, nếu nhớ thì bảo con thường xuyên về nhà chơi.” Trong giọng nói cũng có chút nghẹn ngào.



Chu Tiểu Hà ngồi trên xe vui sướng nửa ngày rồi bắt đầu im lặng.



Phan Phong quan tâm hỏi: “Tiểu Hà, em thấy trong người không thoải mái à?”



Chu Tiểu Hà lắc lắc đầu.



Chu Tiểu Vân có thể hiểu được tâm tình hiện giờ của chị họ. Con gái sau khi lấy chồng sẽ thay đổi, không thể tùy ý như khi ở cùng cha mẹ. Cuộc sống sau khi làm vợ làm mẹ đương nhiên không thể giống trước đây.



Vì thế, tâm trạng người con gái trong ngày cưới đều rất mâu thuẫn phức tạp.



Vừa vui mừng vừa buồn bực, vừa hài lòng vừa do dự.



Tâm trạng phức tạp lắm a!
“Qua năm nay con đã 24 tuổi. Cả ngày chỉ có huấn luyện với thi đấu làm gì có thời gian quen bạn gái, tranh thủ dịp nghỉ tết này để mẹ tìm đối tượng cho con xem mắt.”



Triệu Ngọc Trân nói ra ý định đã ấp ủ từ lâu, thầm nghĩ con trai mình ưu tú như thế, chỉ cần thả tin nó muốn tìm đối tượng thì con gái mười dặm quanh đây không phải để con mình tùy ý chọn lựa hay sao?



Đại Bảo kinh ngạc mở to mắt. Không phải chứ!!!



Chu Tiểu Vân và Tiểu Bảo cười ngã trái ngã phải, vui vẻ nhìn Đại Bảo trả lời câu của mẹ như thế nào. Đại Bảo đi xem mắt? Cứ nghĩ tới cảnh này cô lại muốn cười.



Sợ rằng khi Lưu Lộ biết tin sẽ không nương tay đá anh ấy mất. Có cho thêm mười lá gan Đại Bảo cũng không dám a!



Chính xác Đại Bảo không dám, liên tục nói với Triệu Ngọc Trân: “Mẹ, con còn nhỏ mà! Chờ mấy năm nữa hẵng tính.”



Triệu Ngọc Trân không vui, nói: “Con đã 24 tuổi rồi còn nhỏ gì nữa? Con cái nhà người ta 23, 24 tuổi đều kết hôn hết rồi mà con còn chưa có đối tượng. Chờ qua mấy năm nữa, con gái tốt bị người ta chọn hết mất. Cứ nghe lời mẹ nói đi, mẹ lập tức tìm đối tượng cho con, thành thành thật thật ở nhà chuẩn bị đi xem mắt!”



Đại Bảo liếc Chu Tiểu Vân, tỏ ý cầu cứu.



Chu Tiểu Vân hắng gọng, nhỏ nhẹ khuyên: “Mẹ, hiện tại anh ấy đang ở đỉnh cao sự nghiệp mà, nên tập trung toàn bộ tinh thần vào huấn luyện và thi đấu mang vinh quang về cho tỉnh. Mẹ cũng hy vọng anh ấy sẽ được chọn vào đội điền kinh quốc gia phải không?”



Triệu Ngọc Trân bị mỹ cảnh trong lời nói Chu Tiểu Vân hấp dẫn, cảm thấy hiện tại việc tìm đối tượng cho Đại Bảo không gấp, chờ đến lúc được chọn vào đội điền kinh quốc gia rồi tính tiếp. Đến lúc đó nhất định phải kiếm một cô gái thành phố về làm con dâu.



Đại bảo lén ra dấu cảm ơn Chu Tiểu Vân.



Chu Tiểu Vân nhỏ giọng hỏi: “Anh, anh định bao giờ nói chuyện Lưu Lộ với ba mẹ đây?”



Đại Bảo cười hắc hắc nói: “Lưu Lộ bảo chờ sau khi tốt nghiệp tìm được công việc rồi hãy nói, hiện tại cô ấy không cho phép anh để lộ.”



Chu Tiểu Vân cười, xem ra sau này Đại Bảo cũng thuộc mẫu ông chồng nghe lời vợ.