Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân
Chương 379 : Sống chung (1)
Ngày đăng: 04:58 19/04/20
Edit: Minh Châu
Beta: Tiểu Lan
Hoa Nhược Vũ rời đi, trong ký túc xá chỉ còn lại Chu Tiểu Vân và Tưởng Tiêu Đan.
Mấy ngày nữa Tưởng Tiêu Đan sẽ bắt đầu đi làm, việc cấp bách nhất hiện nay chính là tìm nhà trọ.
Chu Tiểu Vân nghĩ kĩ, quyết định đi thuê phòng ở chung với Tưởng Tiêu Đan. Nói thật, nếu ở trong ký túc xá tập thể rất dễ va chạm với bạn học, còn không bằng thuê phòng trọ ở ngoài trường cho thoải mái. Thời gian học nghiên cứu sinh tự do hơn rất nhiều, ra ngoài thuê trọ có lẽ không có vấn đề gì.
Tưởng Tiêu Đan đương nhiên tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh.
Chu Tiểu Vân tươi cười nghịch ngợm: “Tiêu Đan, liệu Dương Phàm có tức giận không? Lúc trước hai người từng tính thuê phòng sống chung có phải không?” Dù sao hai người họ đều lưu lại cố gắng phấn đấu cho tương lai, xem ra đã chuẩn bị đơm hoa kết trái rồi.
Tưởng Tiêu Đan đỏ mặt: “Hay là chúng ta cùng thuê chung một nơi đi!”
Ngụ ý đương nhiên là chấp nhận.
Chu Tiểu Vân nở nụ cười, thật sự không nhìn ra Dương Phàm rất có tâm tư nha!
Tưởng Tiêu Đan vội vàng giải thích: “Anh ấy đề nghị như vậy nhưng tớ có đồng ý đâu. Cứ làm theo ý cậu đi, hai chúng ta thuê chung một căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách.”
Hai người nhanh chóng đi tìm phòng. Tưởng Tiêu Đan muốn tìm một nhà trọ gần công ty, Chu Tiểu Vân thì nghĩ chỉ cần không cách trường học quá xa là được. Tìm tới tìm lui, rốt cuộc tìm được một chỗ. Hai phòng ngủ một phòng khách, đầy đủ phòng bếp và nhà vệ sinh, tiền thuê sáu tram một tháng, chia ra mỗi người ba trăm không quá đắt.
Dương Phàm và Lý Thiên Vũ đương nhiên bị trưng dụng làm phu khuân vác. Cũng may hai người không có quá nhiều hành lý, thuê xe ba bánh chở một chuyến là hết.
Sau khi dọn dẹp xong xuôi, bốn người cùng tới một quán cơm gần đó ăn tối.
Nhìn Lý Thiên Vũ kinh ngạc, Dương Phàm và Tưởng Tiêu Đan rất không phúc hậu cười nghiêng ngả.
Cuộc sống bắt đầu vào luồng, ba người Tưởng Tiêu Đan, Dương Phàm và Lý Thiên Vũ đi làm, vội vàng xoay như chong chóng, chỉ có Chu Tiểu Vân nhàn nhã ở nhà làm trạch nữ*, mỗi ngày không viết tiểu thuyết thì nấu cơm.
*Trạch nữ: con gái thích ru rú ở nhà, bạn Lan cũng là trạch nữ á.
Buổi trưa Lý Thiên Vũ và Dương Phàm không có thời gian trở về, nhưng trời vừa tối lại chạy qua đây cọ cơm.
Có thêm hai dạ dày không đáy này, cô đành phải nấu nhiều đồ hơn.
Ăn tối xong, mấy việc như dọn dẹp rửa bát không đến phiên Chu Tiểu Vân làm, có hai chàng trai, đương nhiên phải huấn luyện bọn họ làm việc nhà rồi. Dương Phàm và Lý Thiên Vũ đều vô cùng vụng về trong việc nhà, rửa bát không bẩn thì đập vỡ, Tưởng Tiêu Đan nhìn không nổi nữa đành bắt bọn họ đứng một bên, tự mình đứng qua rửa.
Lý Thiên Vũ chân chó chạy qua: “Tiểu Vân, bận rộn cả ngày có mệt không? Anh giúp em gõ nhé!”
Chu Tiểu Vân cười lắc đầu: “Thôi em tự đánh cũng được, em không viết bản thảo mà, anh định đánh thế nào? Chẳng lẽ em ngồi bên cạnh đọc cho anh đánh à?”
“Vậy để anh bóp vai cho em!” Lý Thiên Vũ ân cần xoa bóp bả vai Chu Tiểu Vân.
Chu Tiểu Vân im lặng nằm trên ghế, hưởng thụ soái ca phục vụ, cảm giác thật tốt.
Dương Phàm lại chạy vào phòng bếp ‘giúp đỡ’. Chỉ là, nghe động tĩnh trong bếp truyền ra có lẽ đó không phải là chuyện gì tốt.
Tưởng Tiêu Đan bắt đầu đuổi người: “Anh ra ngoài đi, đừng ở trong này quấy rối, em còn chưa rửa xong bát đũa đâu! Đi ra ngoài!”
Dương Phàm bị đuổi ra, nhìn Chu Tiểu Vân và Lý Thiên Vũ thân mật thì ghen tị đỏ mắt, cố ý chạy qua quấy rối.