Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân
Chương 385 : Từ chối
Ngày đăng: 04:59 19/04/20
Edit: Thu Phương
Beta: Tiểu Lan
Chu Tiểu Vân nghĩ thầm: không nhìn ra Phương Nam phong độ nho nhã này lại khó đối phó như vậy, chẳng lẽ đây là cách yêu của mấy người trưởng thành? Anh ta còn khó giải quyết hơn những người ái mộ cô trong quá khứ.
Mặc dù cô không có ý định gặp Phương Nam nữa nhưng cũng phải thừa nhận Phương Nam rất có sức hút. Sợ rằng những cô gái bình thường sẽ không thể cưỡng lại người đàn ông này!
Nhưng mà, cô tuyệt đối không nằm trong số đó.
Nói cô còn trẻ sao? Ha ha, thật là khôi hài, tính thời gian cả hai kiếp, cô sắp bốn, năm mươi tuổi rồi. Ước chừng lý trí đã đủ chín chắn.
Phương Nam thấy Chu Tiểu Vân không lên tiếng thì cho rằng cô đã đồng ý, vươn tay kéo cô lên xe.
Chu Tiểu Vân nghiêng mình tránh được: “Xin anh mau chóng rời khỏi khuôn viên trường tôi, tôi đang có việc gấp, xin lỗi không tiếp đón được!” Nói xong cô cũng rời đi.
Phương Nam cuống lên: “Vậy hoa này phải làm thế nào?”.
Chu Tiểu Vân không quay đầu lại, nói: “Anh tặng cho cô gái khác đi!”.
Phương Nam nhìn Chu Tiểu Vân nhanh chóng rời đi, trong lòng thực sự vừa yêu vừa hận. Anh đã ở độ tuổi này tất nhiên không có ý định nói yêu đương thật lòng gì, có thể xem anh ta là một cao thủ tình trường.
Vốn chỉ dự định hẹn hò với Chu Tiểu Vân vui đùa một chút, bây giờ Phương Nam bắt đầu động tâm thật.
Bởi vì, anh ta đột nhiên cảm thấy cô gái trong trẻo như nước này trong xã hội hiện nay thật sự không có nhiều.
Không bao lâu sau, những người bên cạnh Chu Tiểu Vân đều biết cô có một người theo đuổi vô cùng tích cực.
Gần một tuần không được gặp anh, bình thường anh luôn quanh quẩn bên người cô nên không cảm thấy, một khi bên cạnh không có bóng dáng người này… cô mới phát hiện mình thấy trống trải, làm chuyện gì cũng không có tinh thần,
Chu Tiểu Vân thấy Lý Thiên Vũ bận đến mức đầu óc choáng váng, không nhẫn tâm nói chuyện của Phương Nam cho anh biết. Thầm nghĩ đoạn thời gian này Phương Nam tự nhiên sẽ biết khó mà lui, nên cô không muốn anh thêm phiền não.
Tưởng Lý Thiên Vũ tăng ca vài ngày là xong, ai ngờ đến tận cuối năm mới kết thúc. Cuối cùng mãi tới hai mươi tháng chạp mới lại thấy người.
Chu Tiểu Vân bị Lý Thiên Vũ trước mắt dọa sợ. Râu ria xồm xoàm, tóc cũng dài, đừng nói là hai tháng qua anh không hề tắm nhé!
Có điều tinh thần Lý Thiên Vũ không tồi, không đợi được đã vội vàng ôm Chu Tiểu Vân, hôn cô tới mức không thở nổi.
Sau khi thân thiết một phen, Lý Thiên Vũ rốt cuộc giải tỏa được đói khát, ôm Chu Tiểu Vân kể một loạt về những ngày vừa qua.
Mặc dù không hiểu lắm một số từ ngữ anh nhắc đến, Chu Tiểu Vân vẫn mỉm cười lắng nghe. Đột nhiên cô có cảm giác an tâm hẳn.
Cứ nằm trong lòng anh thế này, bất kì lúc nào cũng ngủ ngon.
Lý Thiên Vũ thấy bộ dạng của Chu Tiểu Vân, có chút bất mãn: “Nằm trong lòng anh mà em không nghĩ tới điều gì khác à? Không bằng chúng ta…”. Những lời còn lại nói thầm bên tai Chu Tiểu Vân.
Chu Tiểu Vân mặt đỏ bừng bịt miệng anh.
Vậy mà anh nói là ‘không cần’? Suốt ngày mê hoặc dụ dỗ cô, hại cô hiện tại vừa thấy anh cũng có chút ‘rục rịch’.
Đều bị mấy lời nói vừa rồi của anh phá hỏng hết rồi!