Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 408 : Nhị Nha buồn bã

Ngày đăng: 04:59 19/04/20


Đến buổi tối, Chu Tiểu Vân gọi cho Lý Thiên Vũ: “Thiên Vũ, em gái em đến đây chơi mấy ngày. Buổi trưa hôm nay vừa đến nơi, em và em trai đã đưa nó đi dạo một buổi chiều. Tối nay anh có rảnh ăn cơm với mấy chị em em không?”



Ở bên kia Lý Thiên Vũ hơi chần chừ: “Chắc tối anh phải tăng ca, thế này đi, anh đi xin phép quản lý, cho nghỉ sớm một chút. Nhưng mà, giờ anh chưa có thời gian.”



Chu Tiểu Vân “vâng” một tiếng rồi cúp điện thoại.



Nhị Nha thò đầu sang: “Chị, anh Lý Thiên Vũ có đến không!”



Chu Tiểu Vân cười nói: “Anh ấy bận tăng ca, sẽ đến một chút. Chúng ta không cần đợi, ăn cơm trước đi!”



Đây là một nhà hàng có nét đặc sắc riêng, là nơi nổi tiếng nhất giữ độc quyền về miến, tiết vịt. Chu Tiểu Vân sống ở đây mấy năm, cũng thường đến ăn.



Nhị Nha cười hì hì: “Anh Lý Thiên Vũ trễ thế này mà phải tăng ca a, hình như anh ấy rất bận!” Hiện tại gần bảy giờ, bình thường người đi làm đã tan tầm.



Nghĩ đến Lý Thiên Vũ làm việc vất vả như vậy, Chu Tiểu Vân không khỏi thở dài: “Công ty của anh ấy cái gì cũng tốt, mỗi tội cường độ làm việc quá lớn. Tăng ca là chuyện thường, hơn nữa thường xuyên cuối tuần không được nghỉ. Bởi vì thường có vụ sửa chữa phần mềm giao cho bọn họ, vì thế lắm lúc mấy ngày liên tục tăng ca. Cực kì vất vả.”



Đương nhiên, tăng ca gấp đôi bù lại tiền lương kếch xù, đây là nguyên nhân chủ yếu khiến các nhân viên không oán thán.



Chẳng qua, Chu Tiểu Vân thường xuyên cảm thấy đau lòng cho Lý Thiên Vũ. Cô luôn cảm thấy công việc của anh quá mệt mỏi, quá cực khổ. Cũng may tuổi còn trẻ, nếu lớn tuổi chắc chắn không thể thích ứng với guồng công việc này.



Thảo nào thành phần tri thức ở các thành phố lớn luôn yêu cầu sức khỏe tốt, bởi công việc của bọn họ cần thời gian và cường độ làm việc khổng lồ.



Nhị Nha thè lưỡi: “Em vẫn nghĩ làm việc ở xí nghiệp nước ngoài rất trâu bò, hóa ra vất vả như vậy. Sau này em nên thành thật an phận chọn một công việc nhàn hạ.”




Lý Thiên Vũ liếc mắt đưa tình vinh dự nói: “Cám ơn em, Tiểu Vân!”



Nhị Nha ở bên cạnh chà chà da gà nổi toàn thân: “Oa, quá buồn nôn, em không chịu nổi.”



Chu Tiểu Vân lườm em gái.



Lý Thiên Vũ cười ha ha: “Tiểu Nguyệt, muốn ăn gì, anh dẫn em đi ăn.”



Chu Tiểu Vân sẵng giọng: “Bọn em ăn no cả rồi, không còn bụng nhét nữa. Anh gọi món ăn một mình đi!”



Lý Thiên Vũ rất nhanh gọi một bát miến nổi tiếng nhất ở đây, giải quyết nhanh gọn trong hai, ba phút, sau đó bốn người đi cùng nhau.



Chu Tiểu Vân nói: “Chí Kiệt, đêm nay em về cùng anh chị đi, ngủ chung với Lý Thiên Vũ. Sáng mai dậy đi tìm phòng với chị luôn.”



Tiểu Bảo gật gật đầu.



Lý Thiên Vũ hiếu kỳ hỏi: “Sao phải thuê thêm phòng? Để Tiểu Nguyệt ngủ với em không được à?”



Chu Tiểu Vân giải thích qua về việc Lưu Lộ sắp đến.



Lý Thiên Vũ tán thành, gật gật đầu.