Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân
Chương 415 : Đoạn nhạc đệm nhỏ
Ngày đăng: 04:59 19/04/20
Dục vọng thật sự là một cái gì đó kỳ lạ.
Trước đây, khi hai người chưa đi đến bước cuối cùng, sống chung dưới một mái hiên đều bình an vô sự. Lý Thiên Vũ cũng nhẫn nại. Nhưng, vừa vượt qua phòng tuyến, có tiếp xúc xác thịt, họ nhanh chóng bị cuốn vào dòng xoáy tình yêu mãnh liệt… Phi phi phi, dùng từ gì hình dung thế này, xóa xóa, là ân ái ngọt ngào mới đúng.
Lý Thiên Vũ không chịu về phòng mình, hằng đêm vào phòng Chu Tiểu Vân không chịu đi. Thỉnh thoảng cô ở lại ký túc xá không về, anh giống như oán phụ, gọi điện giục cô. Mạnh Tích thấy Chu Tiểu Vân nhỏ giọng nói chuyện điện thoại, cười ngọt như mật là biết ngay bạn trai cô gọi tới.
Mạnh Tích cũng có bạn trai, nhưng hai người hai nơi, thời gian ở bên nhau rất ít. Thấy Chu Tiểu Vân và bạn trai nồng nhiệt, Mạnh Tích không ngừng hâm mộ: “Tiểu Vân, bạn trai cậu trông thế nào! Khi nào có dịp cho tớ gặp đi!”
Chu Tiểu Vân nghe xong cười đáp: “Được, đợi chút nữa tớ bảo anh ấy mời cậu ăn cơm.” Từ lúc cô học nghiên cứu sinh, gần như Lý Thiên Vũ chưa đến trường cô. Một phần vì công việc của anh bận, ít có ngày nghỉ, về phương diện khác cũng vì thời gian còn lại, hai người đều ở chung một chỗ.
Vì thế, khi Chu Tiểu Vân phát hiện anh đến trường tìm cô thì ngạc nhiên lắm.
“Sao anh lại tới đây?” Chu Tiểu Vân không phát hiện ra trên mặt mình nở nụ cười rạng rỡ.
Lý Thiên Vũ cười nói: “Hôm nay tan làm sớm, anh đến đón em.”
Mạnh Tích lần đầu tiên gặp Lý Thiên Vũ, chậc chậc than: “Tiểu Vân, bạn trai cậu đẹp trai thật đấy, khó trách cậu giấu anh ấy kĩ thế, không cho ra ngoài!” Lý Thiên Vũ nghe xong trong lòng cực kỳ thỏa mãn, lập tức cảm thấy cô gái trước mắt này thật đáng yêu.
Vì cùng có thời gian rảnh, Chu Tiểu Vân rủ luôn Mạnh Tích đi ăn cơm. Trên đường họ tình cờ gặp giáo viên hướng dẫn Cố Cầm nên biến thành bốn người cùng đi.
Cố Cầm cẩn thận quan sát Lý Thiên Vũ bên cạnh Chu Tiểu Vân, khẽ gật đầu. Chu Tiểu Vân là học trò cưng của bà, từ trước đến nay Cố Cầm rất thích Chu Tiểu Vân nghiêm túc, chín chắn, tương đối chiếu cố cho cô ở các mặt.
Hai người đang vui đùa ầm ĩ, điện thoại Lý Thiên Vũ đột nhiên vang lên. Anh thuận tay cầm lên xem, khẽ nhíu mày. Có phải nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến không? Trùng hợp vậy, Mẫn Dung gọi tới?
Chu Tiểu Vân tinh mắt nhìn qua, thấy trên điện thoại hiện thị tên.
Mẫn Dung? Đúng là tích cực, đã tám, chín giờ tối, lúc này gọi điện thoại có việc gì? Lần này đến lượt Chu Tiểu Vân xị mặt.
Lý Thiên Vũ liếc mắt nhìn Chu Tiểu Vân một cái, sau đó trả lời ngay trước mặt cô: “Vâng, xin chào, tôi là Lý Thiên Vũ. Xin hỏi có chuyện gì?”
Ngữ khí khách sáo, đúng mực làm cho Mẫn Dung gọi điện tới ngẩn người, chợt cười nói: “Thiên Vũ, sao hôm nay khách sáo thế! Là em, Tiểu Dung.”
Tiểu Dung? Mí mắt Chu Tiểu Vân dựng lên, xem lát nữa Lý Thiên Vũ giải thích với cô về vấn đề này thế nào.
Lý Thiên Vũ cảm thấy hơi run rẩy dưới tầm mắt soi chiếu của cô: “Có chuyện gì không?”
“Cũng không có chuyện gì lớn. Mấy đồng nghiệp phòng mình đều đến quán bar uống rượu, muốn gọi anh qua uống một chén!”
Lý Thiên Vũ vội vã từ chối: “Không được, hôm nay quá muộn rồi, tôi chuẩn bị đi ngủ, cứ vậy nhé, tạm biệt!”
Không đợi đối phương có phản ứng, anh lập tức cúp điện thoại.