Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân
Chương 429 :
Ngày đăng: 04:59 19/04/20
Tôi tên Chu Tiểu Nguyệt, ở nhà thường gọi là Nhị Nha.
Từ nhỏ tôi đã ghét biệt danh này, ngoài người nhà, tôi không thích bất kỳ ai gọi tên thân mật của mình.
Nhà tôi rất đông anh em, anh cả Chu Chí Lương, chị gái Chu Tiểu Vân, anh hai Chu Chí Kiệt, tôi là con út.
Không phải con út luôn được chiều nhất sao? Không hiểu vì sao anh cả, anh Hai đều thương chị hơn? Mỗi lần ra ngoài, hai anh ấy luôn nghe lời chị, ba người bọn họ vứt một mình tôi ở nhà. Tôi thật sự rất muốn, rất muốn nhanh lớn lên!
Từ nhỏ, chị Chu Tiểu Vân chính là cô gái được mọi người yêu mến nhất trong thôn. Ai cũng thích chị ấy: Ba mẹ thích chị ấy tài giỏi hiểu chuyện, các anh trai thích chị ấy thông minh, giáo viên thích chị ấy trí tuệ xuất sắc, các bạn thích cô giỏi hùng biện.
Tất nhiên tôi rất yêu quý chị, lúc nào chị cũng tốt với tôi. Mỗi lần tôi muốn ăn ngon đều là chị dẫn tôi đi mua. Tôi rất thích đi theo chị, bởi vì anh trai không có kiên nhẫn chơi với tôi, chỉ có chị hiểu tôi nhất. Trong trái tim, tôi luôn mong mỏi trở thành một cô gái xuất sắc như chị!
Cuối cùng tôi đi học tiểu học. Tối nào chị cũng cùng tôi đọc sách, làm bài tập, thành tích của tôi ở lớp cũng rất tốt! Tiếc rằng sau này chị và anh cả thuê phòng trọ ở ngoài, trong nhà chỉ còn lại anh Hai và tôi!
Tính anh Hai tốt hơn anh cả, nhưng tôi luôn cảm thấy anh Hai tốt với chị hơn tốt với tôi. Vừa đến tối thứ sáu, tôi và anh Hai lại chạy ra đường lớn, đợi hai anh chị trở về. Có anh cả và chị ở nhà, trong nhà mới có vẻ ấm cúng.
Về sau, anh cả thi đỗ cao đẳng thể thao, anh Hai vào trường cấp hai Anh Minh, trong nhà còn lại mình tôi. Tôi luôn cảm thấy cô đơn, aizz, các anh chị, vì sao lúc nào em không thể đuổi kịp bước chân mọi người?
Tôi rất mong được nhìn ngắm thế giới bên ngoài một lần. Tôi muốn ra ngoài đọc sách a! Mỗi lần tôi nói như vậy, chị sẽ cười, xoa đầu tôi, nụ cười ấy rất dịu dàng.
Có lúc tôi nhìn chị cười, lén suy nghĩ: Chị thực sự rất xinh đẹp, rất xinh đẹp! Sau này lớn lên tôi có biến thành nữ sinh xinh đẹp như vậy không? Tôi mang vấn đề này ra hỏi chị, chị luôn cười an ủi tôi: “Bây giờ em còn nhỏ, sau này nhất định đẹp hơn cả chị.”
Chị Lưu Lộ sinh một bé trai đáng yêu, tôi yêu thằng cháu này chết mất! Mỗi khi đến ngày nghỉ vì ngắm cháu trai đáng yêu của tôi, tôi lại ngồi xe về nhà.
Chị cũng có thai, sắp sinh. Tôi đang năm cuối, dù sao rảnh rỗi nên đến thành phố N ở với chị mấy ngày. Không nghĩ tới, trùng hợp được trông thấy cháu gái nhỏ sinh ra.
Khi rời khỏi phòng sinh, chị vui mừng chảy nước mắt. Tôi cho là chị thích con trai, nên an ủi chị, nói sau này vẫn có thể sinh thêm một đứa.
Chị nhìn em bé đáng yêu nhỏ xíu kia và nói: “Không, chị có Nữu Nữu là đủ rồi.”
Nữu Nữu? Cái tên rất hay, tôi rất thích!
Anh rể Lý Thiên Vũ ở bên cạnh vui vẻ đi qua đi lại, luôn miệng nói: “Tiểu Vân, chúng ta có con gái rồi!”
Tôi, anh Hai và rất nhiều người khác đều lặng lẽ lui ra, chừa không gian lại cho cả gia đình.
Nhìn thấy Lý Thiên Vũ vui mừng, chúng tôi cũng yên tâm. Anh chị ấy đều thích con gái, sinh con gái với họ mà nói là chuyện rất hài lòng, rất vui vẻ!
Thật hy vọng, có một ngày, tôi có thể giống chị, gặp được người đàn ông thật lòng yêu mình, hai người nắm tay nhau, sống cuộc sống hạnh phúc, bình thản.
Chu Tiểu Nguyệt, mày phải cố lên!