Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 113 : Hai năm sau
Ngày đăng: 09:50 18/04/20
Edit: Q
Beta: J
Mùa xuân hai năm sau...
Phòng lớn Triệu gia không có chút thay đổi nào, ngoài việc dọn vào nhà mới hai năm trước thì không khí trong nhà ngày thêm ấm áp hương vị gia đình.
Lầu một dựng chuồng bò, chuồng heo, chuồng gà và lều chăn gia súc, gà mẹ, gà con nuôi trong nhà trên dưới một trăm con, sân rất lớn, trừ ở giữa sân làm một con đường nối với đại môn thì đất hai bên đều trồng rau hết, mỗi phần đất là trồng những hương liệu làm Thập Tam Hương, một chút rau dại và các loại rau dưa, trái cây mà gia đình thường ăn.
Cả khu vườn dùng nan tre dựng thành hàng rào, trên hàng rào quấn vài vòng hoa bìm bìm, thân hoa mềm mại như nữ nhân nhảy múa, từng chút bám chặt lên hàng rào tre cứng cỏi, ra sức thể hiện tư thái xinh đẹp của mình…
Bây giờ chưa phải là thời kì nở hoa của bìm bìm, hai năm trước lúc vừa gieo trồng, vừa lúc là tháng hoa bìm bìm nở, từ tháng tư đến tháng chín mỗi khi sáng sớm rời giường, có thể thấy ngay màu đỏ nhạt, màu tím nhạt hoặc màu trắng của hoa bìm bìm đã nở trên hàng rào tre, cánh hoa đung đưa nhẹ theo làn gió, trông rất đẹp mắt
Trời rạng sáng, cả Triệu gia lâm vào yên tĩnh, chỉ có tiếng gia súc kêu.
Mẹ con Triệu Nguyệt Cầm và nhị lão ở lầu một, vốn chuẩn bị một phòng ở lầu hai cho nhị lão, nhưng vì Phương thị và Triệu lão gia tử tuổi đã lớn không thể lên xuống lầu được, vì vậy mới an bài cả hai ở lầu một.
Năm kia, đến lượt nhị phòng chăm sóc nhị lão, mà nhị lão cũng giúp Lý thị không ít việc, cho nên cuộc sống ở nhị phòng ngày một tốt hơn. Hết năm ở nhà Triệu lão nhị đến phiên nhà Triệu lão tam chăm sóc, nhị lão chịu không ít khổ. Triệu lão tam mỗi ngày đi sớm về trễ, cũng không phải là do hắn mải mê việc đồng áng, mà là bận việc khác…Chính là đi đánh bạc, cũng làm nhị lão tức giận không ít, còn mắng hắn làm việc không đàng hoàng, còn có nương tử mới cưới của Triệu lão tam thường xuyên chọc tức nhị lão, làm cho trong nhà gà bay chó sủa, Triệu Tín Lương thấy nếu tiếp tục để nhị lão sống ở tam phòng cũng không có gì tốt, đem sức khỏe của nhị lão lên hàng đầu, cương ngạnh đưa nhị lão về đại phòng chăm sóc, mọi người trong thôn thấy thế, đều mắng Triệu lão tam bất hiếu.
Ngồi ở trên xe bò, Triệu Hoằng Lâm mặc nho sam màu lam nhạt, trên đầu dùng một chiếc khăn búi lại, cùng màu sắc với y phục, trong tay còn cầm một quyển sách bìa trắng, vừa ngồi trên xe vừa nhìn qua người đứng phía xa xa. Ánh mắt hắn so với hai năm trước càng thêm thâm thúy, sâu không thấy đáy, nếu như nói, hai năm trước hắn còn quá trẻ con, rất nhu thuận, nhưng hai năm sâu hắn tài hoa hơn người, bình tĩnh ổn trọng.
Mới mười hai tuổi, đã có tính tình như vậy, đúng là hiếm ai mà có được.
Không bao lâu, Triệu Hoằng Lâm liền nhảy xuống xe bò đi tới trước mặt Triệu Tương Nghi, Triệu Tương Nghi nhìn bộ dáng đi tới đầy phong độ của ca ca, trong lòng nhất thời khó mà thích ứng được.. Đúng vậy, ở trong mắt ngoại nhân, hắn chính là một quang cảnh đẹp đẽ vô hạn, có thể khiến các thiếu nữ chết mê chết mệt, nhưng Triệu Tương Nghi lại khác, nàng có thể hiểu được, để có ngày hôm nay ca ca đã trải qua một con đường đầy khó khăn, tất cả đều là do gia cảnh làm nên.
Nếu không, ca ca mới mười tuổi, sẽ giống như Triệu Hoằng Nhân, hồn nhiên chơi đùa không âu không lo, căn bản không có lãnh đạm như ngày hôm nay.
Ca ca hắn, đã gây ra bao nhiêu áp lực cho chính mình, để có thể làm nên chuyện lớn như hôm nay đây.
“Làm sao vậy?” Triệu Hoằng Lâm sóng vai cùng tiểu muội bước đi, nhưng không giống như ngày trước sẽ nắm tay nhỏ của nàng, hắn thấy, tiểu muội đã lớn, cho nên hắn phải buông tay để tiểu muội có thể tự mình đối mặt với thế giới này.
Triệu Tương Nghi hồi phục lại tinh thần, chỉ lắc đầu, chuyển đề tài: “Ca ca, sao lâu như vậy mới về, học đường không cho nghỉ lễ sao?” Triệu Hoằng Lâm giờ đã chuyển đến học đường trên trấn Thanh Hà học rồi, nơi đó điều kiện dạy học rất tốt, nhưng tiền học rất đắt, có điều Triệu Tín Lương không có quan tâm đến nhiều về học phí.
Triệu Hoằng Lâm mỉm cười, chậm rãi giải thích cho Triệu Tương Nghi một chút: “Không phải, là do phu tử có ý muốn giữ ca ca lại để dạy thêm, cho nên mới bỏ qua lần nghỉ lễ về nhà tháng trước, tháng này học đường phá lệ cho ca ca về nhà vài ngày, mấy ngày này ca ở nhà bồi mọi người.”
“Vậy ư, thật tốt quá đi” Triệu Tương Nghi rất là cao hứng gật đầu, nhân tiện cảm ơn Triệu bá bá tiện đường chở Triệu Hoằng Lâm từ trấn trên về, sau đó hai huynh muội sánh bước đi về nhà.