Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 149 : Triệu Tín Lương vào thương hội
Ngày đăng: 09:51 18/04/20
Edit: Thiên Âm
Ngày hôm sau, những thành viên trong thương hội tề tụ về, Triệu Tín Lương trước đó đã ở qua đêm tại một sương phòng ở Bùi phủ, do không thích ứng với hoàn cảnh cùng với sự khẩn trương cho ngày tề tụ này, cơ hồ đã thức trắng đêm.
Trước khi chuẩn bị đi, Bùi Hạ Niên hai mắt hắn có quầng thâm đen, rất lo lắng hỏi thăm: “Sương phòng an bài cho đệ không được tốt sao?”
Triệu Tín Lương lắc đầu liên tục, sau đó chỉ cười mà nói: “Cũng bởi vì rất thoải mái, mà đệ da dày thịt nhiều chịu khổ đã quen, bây giờ muốn đệ hưởng thụ, ngược lại cảm thấy không được tự nhiên.”
Bùi Hạ Niên nghe vậy phá cười.
Sau đó hai người cùng dùng điểm tâm, ngồi cùng một xe ngựa đi đến nơi thương hội tụ tập.
Trước kia, nơi mà các thành viên trong hội tụ tập hơn phân nửa là ở bùi phủ, bây giờ vì Vạn Phúc Lâu đã chuyển địa bàn kinh doanh đến huyện Giang Ninh, Bùi Hạ Niên liền đem địa điểm đổi thành Vạn Phúc Lâu, thứ nhất đem lại cho Vạn Phúc Lâu một nguồn sinh ý, thứ hai để vị trí của Vạn Phúc Lâu là tử lâu lớn nhất, lại có nhiều món ngon, rất hợp với yêu cầu của mọi người.
Đây là lần đầu tiên Triệu Tín Lương đến huyện Giang Ninh, đồng thời cũng muốn gặp Mạc lão bản Mạc Hướng Quần, hắn vừa tưởng tượng quang cảnh của Vạn Phúc Lâu ở huyện Giang Ninh như thế nào, vừa tưởng tượng xem lúc gặp lại sẽ hỏi thăm ra sao.
Nói không khẩn trương mới là giả, vào giờ khắc này, tim Triệu Tín Lương đập thình thịch không ngừng, như là đang có một cái trống vô hình đang gõ vậy, đập nhanh đến nỗi hắn cũng cảm thấy lo lắng.
Xe ngựa dừng lại trước cửa Vạn Phúc Lâu, Triệu Tín Lương ngẩng đầu nhìn xung quanh quan sát một hồi, thấy phong cách thiết kế ở Vạn Phúc Lâu không khác là mấy so với lúc còn ở trấn Thanh Hà, có điều chỉ lớn hơn ở trấn Thanh Hà một chút.
Nhâm thị đả đến trước, lúc này đang ngồi ở nhã gian tại lầu hai chờ đợi, nhã gian này được thiết kế rất khác so với những nhã gian khác, đây là do Mạc Hướng Quần đặc biệt chuẩn bị riêng cho các thành viên trong thương hội tề tụ lại, cho dù là tề tụ cũng tốt, hay tiếp đãi thành viên trong thương hội cũng tốt, thì căn nhã gian này ngoài các thành viên trong thương hội, bất kể là ai cũng không thể đi vào trong, chò dù thân phận có tôn quý cỡ nào đi nữa.
Lúc này, một thành viên so với Triệu Tín Lương lớn tuổi hơn chút đột nhiên đứng dậy nhìn vài người quát: “Mấy người các ngươi còn nghị luận gì nữa, trồng trọt không phải là một bản lĩnh ư? Ta cũng sinh ra từ nông hộ,đã vượt qua khó khăn mới có thể ở đây? Còn đang ngồi cùng mấy người ở vị trí cao này?’
Người nói chuyện, là đại lão bản kinh doanh dược liệu ở huyện Giang Ninh, Từ Song Toàn.
Y vừa thấy mọi người nghe xong lời giới thiệu của Triệu Tín Lương, liền cười hắn chỉ biết trồng trọt, chỉ là nông dân, cho nên mới đứng lên thay Triệu Tín Lương nói chuyện.
Bùi Hạ Niên nhìn những người còn lại, lại nhìn Từ Song Toàn, sau đó mới nói: “Lão Từ nói không sai, nghề nào cũng có trạng nguyên, anh hùng không hỏi xuất thân, chỉ cần có thể làm những việc xuất sắc, nếu ai đó trong lòng có dị nghị, thì không ngại mà quay về hỏi cha chú mình xem, nhà ai không phải xuất thân từ nông hộ.”
“Hội trưởng nói đúng, mẹ ta xuất thân từ nông hộ, cha ta trước khi đậu tú tài cũng nông hộ.” Nhâm thị bỗng nhiên đứng lên, lạnh lùng quét mắt những người vừa nghị luận Triệu Tín Lương
Tiếng nghị luận nhất thời tiêu thất không còn, Triệu Tín Lương hơi lúng túng nhìn bầu không khí vì mình mà nháo cả lên, thành thật nói: “Ta mặc dù là nông hộ, nhưng tiền ta kiếm đều sạch sẽ, đường đường chính chính mà sống, từ trước đến nay chưa bao giờ làm qua chuyện trộm gà trộm chó, cho nên ta không cảm thấy bản thân xuất thân từ nông hộ là hổ thẹn tí nào.. Ừ... Cảm tạ vị Từ đại ca này vì ta mà nói chuyện “
Từ Song Toàn nhìn Triệu Tín Lương khoát khoát tay: “Cảm tạ cái gì, người một nhà cả.” rồi mới ngồi xuống.
“Nếu chúng ta đã vào thương hội, thì cũng là người một nhà, ta không muốn từ nay về sau xuất hiện những chuyện ngu xuẩn như thế này ở đây nữa, đều là người một nhà, nào có chuyện phân chia cao thấp?” Mạc Hướng Quần cũng là đứng dậy cảnh cáo mấy người kia.
Lúc này, Bùi Hạ Niên nói mới bắt đầu nói chuyện về tình hình phát triển của mấy huyện trấn gần đây, rồi bảo mọi người cứ tự do nói chuyện, giao lưu cảm tình.
Trời đã trưa, mọi người bắt đầu ở trong nhã gian dùng bữa, thức ăn đều do Vạn Phúc Lâu cung cấp, mọi người đều ăn rất ngon.
Dùng xong buổi cơm trưa, Triệu Tín Lương đối với thành viên trong thương hội hiểu biết ít nhiều, những người này ở bàn về gia cảnh xuất thân, đích xác hắn không thể so bì. Có điều Triệu Tín Lương không vì thế mà chán nả, hay là cảm thấy hổ thẹn, ngược lại trong hắn dâng lên một cơn dục vọng hiếu thắng, hắn thầm hạ quyết tâm, nhất định phải cố gắng kiếm tiền, gia nghiệp trải rộng, vì cuộc sống tốt đẹp của người nhà, phải cố gắng ở trong thương hội biểu hiện thật xuất sắc, không để người khác tùy ý khinh thường.