Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 161 : Chuyện xưa
Ngày đăng: 09:51 18/04/20
Edit: Thiên Âm
Chồng cũ Nhâm thị có thể nói là một kẻ cực kỳ hoa tâm, cưới Nhâm thị về chưa quá một tháng, đã nạp hai tiểu thiếp vào phòng, mà tính tình Nhâm thị xưa nay mạnh mẽ nào sẽ giống như những nữ nhân khác cam chịu cảnh chung chồng, hay đến trước mặt trượng phu khóc lóc.
Cho nên, một, hai ngày giữa hai vợ chồng lại tranh cãi, quan hệ giữa Nhâm thị và chồng ngày càng xa cách, cũng không thân mật như trước nữa.
Cha mẹ chồng Nhâm thị xem như còn có chút lương tâm, còn khuyên bảo con trai sửa đổi nhưng tính y vốn hoa tâm, mỗi ngày ăn chơi đàng điếm, hầu như không có một khác nào không nghĩ cách chiếm đoạt dân nữ. Còn Nhâm thị từng giờ từng phút giễu cợt nhìn trượng phu, nghĩ đến một nữ nhân kiêu ngạo như mình đã từng động lòng với y ….Lại vì những thủ đoạn mà y dùng với nữ nhân khác theo đuổi mình mà động lòng.
Từ đó, Nhâm thị vừa nghĩ đến lúc mình thoả mãn hạnh phúc, trong dạ dày là một trận co rúc kịch liệt.
Khi y lộ ra bản tính thật của mình, y càng ngày càng tuỳ ý, có những lúc y sẽ đi qua viện của Nhâm thị vài lần, bởi vì trong lòng y vẫn không quên được nhan sắc động lòng người của Nhâm thị, mỗi khi ở cùng với đám thị thiếp, nha hoàn hoặc những kỹ nữ luôn dùng dong chi tục phấn trên mặt, y lại nhớ đến khuôn mặt xinh đạp kiêu ngạo của Nhâm thị, mà cũng thật lâu không đụng vào Nhâm thị, có thể nói Nhâm thị chính là trân bảo mà y khó lắm mới đoạt được.
Nhưng Nhâm thị rất kiêu ngạo, quyết liệt
Từ lúc thấy được bộ mặt xấu xa của trượng phu, nàng không muốn đứng cùng một chỗ với y nữa, cho nên mỗi lần y đến nàng đều không cho y bước vào, y chỉ có thể giậm chân tại chỗ tức giận, cũng nói sau này sẽ không bước vào viện của nàng nữa.
Mà khi Nhâm thị nghe câu này, chỉ có thể thầm thở dài, cũng mang theo tia bi thương.
Bởi vì quan hệ cả hai đã rơi vào đường cùng, trượng phu của Nhâm thị ngày càng phóng túng hơn, hai tiểu thiếp y mới nạp đã không thỏa mãn được y nữa. Vì vậy y mỗi ngày đều ra ngoài ăn chơi đàng đei61m, tới tận đêm khuya mới về, thậm chí có đêm còn không thèm trở về.
Nha hoàn trong phủ, hễ mà có nhan sắc, mặc kệ là nguyện ý hay không cam lòng, đều khó thoát khỏi ma chưởng của y….Ngay cả viện tử Nhâm thị luôn một mực canh giữ, thỉnh thoảng lơ đãng một chút cũng bị y làm bẩn.
Y còn lấy đi sự trong sạch của nha hoàn hồi môn đi theo Nhâm thị, lúc Nhâm thị phát hiện ánh mắt y nhìn nha hoàn cũng mình có gì đó không đúng, vì vậy khắp nơi đều phòng bị, không nghĩ đến y lại thực hiện gian kế thành công.
Bích Lăng xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, lúc tên cầm thú ấy rời khỏi, hai mắt Bích Lăng mở to trống rỗng nhìn lên trần nhà…Đây là giường của tỷ tỷ, trên gối còn mang theo mùi hương của tỷ tỷ, thế nhưng tỷ tỷ không biết ở nơi nào, mà chính nàng... Lại thay thế tỷ tỷ, một lần vừa nãy đã trở thành cơn ác mộng của Bích Lăng.
Thời điểm đó Bích Lăng, căn bản đều quên khóc như thế nào, chỉ giống như người chết nằm đó, vẫn không nhúc nhích.
Sau đó, thiếp thân nha hoàn của Nhâm thị chạy vào phòng, tiếng mở cửa đã làm Bích Lăng giật mình tỉnh lại, nàng ấy từ trên giường bò dậy, ngay cả xiêm y cũng không mặc, lập tức đâm đầu vào cột giường chết ngay trên giường.
Chờ nha hoàn kia chạy đến báo cho Nhâm thị biết, thì đã muộn.
Lúc đó trong đầu Nhâm thị trống rỗng, nàng không cách nào tưởng tượng được đã xảy ra chuyện gì, nàng mong muốn mình có thể xuất hiện ở đó trước khi chuyện xảy ra, để ngăn cản nhưng hết thảy đều quá muộn…Lúc Nhâm thị chạy đến thì cảnh tượng trước mắt làm nàng muốn chết đi…
Bích Lăng đã bị tên súc sinh làm nhục, hơn nữa khi nên chạy đến, muội muội của nàng…cả người đã lạnh dần.
Ngày đó, trong mắt Nhâm thị chỉ có một màu đỏ. Nàng đã từng cứu được nha hoàn nhảy giếng tự sát kia, nhưng lần này lại không thể bảo vệ được muội muội.
Bích Lăng đã nói với nàng, chồng sắp cưới của con bé là người tốt, còn là người mà Nhâm thị cẩn thận tuyển cho, rất sợ muội muội sẽ gặp phải loại người mà mình lấy, tri nhân tri diện bất tri tâm.
Còn mấy tháng nữa thôi Bích Lăng sẽ lập gia đình, Bích Lăng đến đây là để tìm tỷ tỷ là nàng cùng nhau chia sẻ niềm vui…Nhưng lại mất mạng, một cô gái chưa trải qua sự đời cứ như thế mà mất mạng.
Hai mươi tháng bảy, Nhâm thị gả vào đây, mà hai mươi tháng bảy, chính là ngày Bích Lăng chết thảm ở trong lòng nàng, cũng ở tại gia đình nhà chồng này.
Ngày này, về sau trở thành chuyện khó quên, khắc sâu trong tâm Nhâm thị, từng giờ từng khắc là ác mộng của nàng.