Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 250 : Cùng tắm
Ngày đăng: 09:52 18/04/20
EDIT: JULIA
Trong nhĩ phòng, Triệu Tương Nghi rất quen thuộc mọi thứ ở đây, sống ở Triệu phủ nhiều năm như vậy, không nhớ mới lạ, nhưng bây giờ ở đây lại xuất hiện một nam nhân, Triệu Tương Nghi vô luận như thế nào đều có chút quẫn bách.
Chỉ cần vừa nghĩ đến, một lát nữa nàng và Bùi Tử Quân tại đây tắm uyên ương, mặt đỏ lên, ngượng ngùng, lại cảm thấy kích thích ngọt ngào.
Thật không nghĩ tới, thì ra cổ nhân đóng cửa, lại tìm thấy kích thích ở trên giường, nếm thử mật ngọt.
“Nương tử, vi phu cởi áo cho nàng.” Bùi Tử Quân đưa ngón tay thử độ ấm của nước, thấy được rồi, híp hai mắt cười đến xấu xa, xoay người nhìn tiểu phu nhân
Cho tới bây giờ chỉ có người làm vợ giúp phu quân cởi áo, hầu hạ mà thôi.
Vì thế lời nói và hành động lúc này của Bùi Tử Quân,nếu bị bọn hạ nhân nhìn thấy,nghe thấy được, chắc là kinh ngạc chết mất.
Triệu Tương Nghi đỏ mở rộng hai tay, Bùi Tử Quân chậm rãi mà đến, một tay nhẹ nhàng ôm lấy nàng, một tay cởi thắt lưng bên hông nàng ra.
Xiêm y tinh xảo cứ thế mà rơi trên mặt đất, nháy mắt lộ ra tiết khố màu trắng. Bùi Tử Quân nắm tay Triệu Tương Nghi, mười ngón giao nhau, chậm rãi mang nàng đến trước thùng nước, ôn nhu triền miên rút hết những gì còn sót lại trên người nàng, lần nữa than nhẹ khi nhìn thấy thẩn hình nhỏ nhắn của nàng, sau đó hoành ôm lấy nàng, đặt vào thùng tắm.
Thùng tắm này rất lớn, đủ để bốn, năm người cùng tắm, cho nên hai người tắm uyên ương liền dư dả.
Bùi Tử Quân tiện tay cởi xiêm y của mình, ngoại bào và áo lót hoàn toàn rơi xuống đất, bên ngoài thùng tắm đầy hỗn độn, mà bên trong, vô hạn phong tình.
Triệu Tương Nghi hơi run rẩy dựa vào lòng Bùi Tử Quân, Bùi Tử Quân ôm thật chặc từ phái sau lưng nàng, hôn lên đôi môi ướt át, xúc cảm mềm mại khiến nàng nheo mắt lại, mei65ng theo đó phát ra từng hồi âm thanh rên rỉ.
Rên rỉ như vậy thật kích thích dục vọng của Bùi Tử Quân, vốn là phía dưới đã nổi lên, bây giờ còn nóng bỏng, cứng rắn.
Đã nhiều ngày, thân thể nàng rất quen thuộc thân thể hắn, cho nên, Bùi Tử Quân cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đưa dục vọng của mình chọc vào người Triệu Tương Nghi…
Cảm gíac cứng rắn, nóng bỏng truyền đến, giống như điện giật truyền khắp người Triệu Tương Nghi Triệu Tương Nghi ngửa đầu nhỏ giọng nỉ non, sau đó dùng hai mắt ánh quang nh2in Bùi Tử Quân.
“Da nương tử thật mềm.” Ngón tay tinh tế du tẩu trên bụng Triệu Tương Nghi, “Còn rất thơm.” Nói xong, hắn lại ngay cổ nàng hít hà.
“Ngô... Diễn trạch.” Triệu Tương Nghi có chút chịu không nổi Bùi Tử Quân ** như vậy, phía dưới của nàng đã sớm bị khiêu khích không chịu được… Chỉ vì ngây ngô ở trong nước lâu quá nên không nhận ra.
“Đã... Không đau.” Triệu Tương Nghi nằm ở người Bùi Tử Quân thở gấp, đối với khiêu khích của hắn, nàng chịu không nổi…Đã không đau, ngược lại còn hơi khát vọng.
Nàng bắt đầu nhớ đến lúc Bùi Tử Quân rong ruổi trên người nàng!
Bùi Tử Quân khó nhịn nổi rồi, dục vọng của hắn ở trong thân thể Triệu Tương Nghi đã sớm xanh bạo...
Một phen điên loan đảo phượng, mây mưa thất thường qua đi, hai người thỏa mãn, mệt mỏi rã rời nằm trong thùng tắm... Xung quanh nhĩ phòng ngập đầy hương diễm.
Lúc này, nhiệt độ của nước giảm xuống.
Bùi Tử Quân sợ tiểu phu nhân cảm lạnh, lập tức ôm lấy nàng, tuỳ ý dùng áo choàng lên, chậm rãi vào phòng ngủ.
Nha hoàn tuân lệnh, quả nhiên không có vào quấy rầy bọn họ.
Triệu Tương Nghi dựa vào lòng Bùi Tử Quân, trong lòng cũng dần dần an tĩnh không ít. Có điều vừa nghĩ đến việc hai người ở trong nhĩ phòng triền miên, gương mặt đỏ lên.
Bùi Tử Quân đem áo choàng ném ra, màn trướng theo đó hạ xuống.
Trên giường, hai cỗ thân thể trần trụi quấn quýt nhau.
“Chúng ta, tiếp tục.” Bùi Tử Quân nhẹ nhàng nỉ non nói, Triệu Tương Nghi có chút dở khóc dở cười:
“Không được, chúng ta phải biết tiết chế… Ngô, cả đêm một lần, xem như rất thường xuyên rồi.” Triệu Tương Nghi dạy cho Bùi Tử Quân khoá sinh lý, nam một buổi tối nếu muốn nhiều, dần dà, sẽ hao tổn.
“Như vậy lần kia không tính, chỉ là ve vãn mà thôi.” Bùi Tử Quân chơi xấu, hắn làm sao không biết đạo lý tiết chế, chỉ là thân thể hắn vốn tráng kiện, phương cực kỳ mãnh liệt, không cách nào thảo mãn nổi, cho nên nhiều lần hướng Triệu Tương Nghi đòi lấy.
“Chỉ là ve vãn, chúng ta đây còn…” Triệu Tương Nghi nói đến đây, ngây ngốc nhìn vẻ mặt cười xấu xa của Bùi Tử Quân.
“Phu nhân, nàng chạy không thoát đâu.” Bùi Tử Quân cười xấu xa, lần nữa đặt nàng dưới thân, triền miên mà bá đạo tiếp tục phô diễn.
Triệu Tương Nghi chỉ cảm giác mình sắp bị hòa tan... Thân thể coi như không thuộc về mình nữa, bị Bùi Tử Quân nhiều lần làm, muốn ngừng mà không được, cuối cùng dưới tình huống khó giải, cũng rên rỉ theo.