Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Chương 265 : Lòng tham không đáy

Ngày đăng: 09:52 18/04/20


EDIT: JULIA



Xe ngựa rốt cuộc dừng trước mặt bọn thổ phỉ, ổn thỏa xong, xa phu cung kính đỡ chủ tử trên xe đi xuống.



Đầu tiên là Bùi Hạ Niên, ông vừa xuống xe đã nhìn xung quanh, tìm thân ảnh của con trai, chỉ thấy những gương mặt xa lạ, không nhìn thấy người mình muốn gặp, tâm trạng không khỏi hốt hoảng, nhưng nét mặt vẫn trấn định như cũ



Sau đó là Mạc Hướng Quần, vẻ mặt của ông ấy và Bùi Hạ Niên không có khác nhau al2 mấy, phỏng chừng ý nghĩ trong lòng cũng không có khác.



Cuối cùng là Triệu Tương Nghi, nàng vâng lời Bùi Hạ Niên và Ông thị, đeo nón che, vừa xuống xe đã nhìn xung quanh, nhưng không thấy người muốn gặp, cũng giống hai trưởng bối, hoảng hốt như nhau.



Chuyến này cộng thêm xa phu nữa là 4 người, họ không dám đem thêm nhiều người đến, sợ kích động bọn thổ phỉ, đến lúc đó xảy ra chuyện không hay.



Bọn thổ phỉ vừa thấy trận thế này, không khỏi đều thoả mãn, nhìn xe ngựa lần nữa, không có người theo, lúc này mới âm thầm yên tâm, thở phào nhẹ nhõm.



“Bạc đâu?” một thổ phỉ lớn tiếng hỏi.



“Chúng ta gặp người trước mới nói.” Bùi Hạ Niên trấn định trả lời, Triệu Tương Nghi đ1ưng phái sau lưng Bùi Hạ Niên, không đến lúc quan trọng, nàng sẽ không mở miệng.



Chuyến này nàng đến, chính là sợ bọn thổ phỉ thay đổi ý định, nếu như có thể thuận lợi giải quyết, tất nhiên là không thể tốt hơn.



Tên thổ phỉ nói chuyện lúc nãy lão đại, tên đầu lĩnh híp đôi mắt ưng, khẽ gật đầu. Dưới chỉ thị của y, hai tên tráng hán lập tức áp giải Bùi Tử Quân từ trong khe đá đi tới, đứng trước mặt mọi người.



Triệu Tương Nghi thấy Bùi Tử Quân đ1ưng an toàn trước mặt, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tảng đá treo cao trong lòng rốt cuộc có thể để xuống..



Song, bộ dáng chật vật của Bùi Tử Quân, khiến Triệu Tương Nghi đau lòng.



Bùi Tử Quân không ngờ Triệu Tương Nghi cũng sẽ theo đến, mặc dù nàng mang nón che, nhưng hắn vẫn nhận ra, hắn cũng không biết kế hoạch của Triệu Tương Nghi, nên lo lắng đến mức nóng nảy.



“Sao ngươi lại tới đây?” Bùi Tử Quân thần tình rất đạm nhiên, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, ứng đối diện, không phải thê tử của mình thì là ai
Bùi Hạ Niên vẫn không tin được vào mắt mình, chỉ hướng thân ảnh Triệu Tương Nghi hô: “Tương Nghi, con vì sao lại sỉ nhục chính mình như thế”



Thân hình Triệu Tương Nghi hơi lắc lư, thế nhưng không quay đầu lại, chỉ cắn môi tiếp tục bước đến



Lúc đi ngang qua Bùi Tử Quân, nàng giương giọng nói: “Sớm biết rằng ngươi vô dụng như thế, ta trước đây sẽ không chọn ngươi.”



Bùi Tử Quân nheo mắt, cắn chặc hàm răng, run rẩy xuất thủ cho Triệu Tương Nghi một bạt tay



“Tiện nhân.” Giọng Bùi Tử Quân rất lạnh, mắng Triệu Tương Nghi



Nhưng Triệu Tương Nghi không có bi thương, ngược lại còn tar2o phúng nhìn Bùi Tử Quân cười, tiếp tục đi về phái trước, đến trước mặt tên thủ lĩnh.



“Ta có thể gọi ngài là lão gia chứ?” Triệu Tương Nghi híp mắt, trên mặt đầy tiếu ý, giọng nói yểu điệu không như thường ngày, nói xong bọn thổ phỉ cảm thấy ngứa ngáy một trận.



Tên thủ lĩnh thấy Triệu Tương Nghi dung mạo diễm lệ, đồng thời chủ động đến đây, trong khoảng thời gian ngắn tâm hoa nộ phóng, ôm lấy Triệu Tương Nghi, khen ngợi: “Đương nhiên nha, ta có thể làm lão gia một lần.”



Đồng thời cực kỳ đắc ý nhìn Bùi Tử Quân và Bùi Hạ Niên cười trào phúng nói: “Thấy không, là các ngươi vô dụng, ngay cả một ả đàn bà cũng không giữ được, ả đàn bà này sẽ là của bọn ta.” Nhìn đám thổ phỉ xung quanh lớn tiếng nói, “Các ngươi yên tâm, ta tuyệt không độc hưởng, chờ ta dùng xong, nhất định đưa cho các huynh đệ nếm thử.”



Nói như thể Triệu Tương Nghi là mỹ thực vậy.



Vừa dứt lời, bọn thổ phỉ giơ tay giơ chân hoan hô, mà Triệu Tương Nghi, dựa vào lòng tên thủ lĩnh, nụ cười trên mặt ngày càng quỷ dị.



Lời nói này khiến Bùi Hạ Niên hết hồn, trong lòng Bùi Tử Quân xuất hiện một tia gợn sóng



Thế nhưng, cũng không bao lâu, nụ cười trên mặt tên thủ lĩnh cứng lại, có vẻ đau xót vội vàng đẩy Triệu Tương Nghi ra, có điều bị Triệu Tương Nghi kiềm chế



“Không được đến đây” Triệu Tương Nghi thấy bọn thổ phỉ còn lại đang cầm dao găm chuẩn bị công kích mình, rống giận nói,kiềm chặt tên thủ lĩnh cả người đầy đau đớn, không có khí lực, “Các ngươi nếu vào lúc này giết ta, vậy thủ lĩnh của các ngươi cũng sẽ chết theo, vì không có ta thì không có ai có thể giải được độc trên người hắn.”