Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Chương 27 : Tranh đoạt nam nhân độc thân

Ngày đăng: 09:50 18/04/20


Phương thị thấy thế, thiếu chút nữa xì một tiếng bật cười, nhưng ngại thể diện, kìm nén ngạc nhiên trong lòng, rồi ôm lấy cháu gái dụ dỗ, ngẩng đầu lên nhìn Trương mụ mụ nở nụ cười:”Bà cũng nhìn thấy rồi đó? Lão đại nhà chúng ta hiện tại chưa muốn lấy vợ, cháu gái ta đã có mình ta mỗi ngày chiếu cố là đủ rồi, bà cũng đã nghe thấy rồi đấy, cháu gái ta cũng không cần kế mẫu, ta thật không có biện pháp nào à?



“Ai ôi, trong vòng mười dặm tám thôn, ai mà không biết tẩu đau là thương yêu trẻ con.” Trương mụ mụ có chút sốt ruột, uống một ngụm trà lớn, lại kiên trì khuyên nhủ,”Nhưng mà không thể nói như vậy à, tẩu hãy suy ngẫm một chút xem, lão đại nhà tẩu chỉ mới hơn hai mươi tuổi thôi, là một thanh niên chính trực, điều kiện lại tốt, lúc này nếu không tìm đối tượng kết thân chẳng lẽ đợi đến khi già rồi … thật khó khăn nha! Hơn nữa tiểu hài tử trong nhà biết cái, ta giới thiệu là hai khuê nữ phẩm hạnh đều thuộc nhất đẳng đấy, rất tốt à! Ta xin bảo đảm nàng dâu này vào cửa chắc chắn đối với cha mẹ chồng liền phụng dưỡng, lại biết nghe lời trượng phu, thương yêu con chồng, làm việc nhà rất là lưu loát nữa!”



“Cháu chính là không cần kế mẫu!” Triệu Tương Nghi ở trong lòng thầm mắng Trương mụ mụ, sau đó lại nói thêm,”Kế mẫu không phải là người tốt, sẽ đánh người, không cho con ăn cơm!”



” Ai yêu, ngoan nào!” Phương thị làm bộ vỗ đầu Triệu Tương Nghi,” Cháu học được lời nói này ở đâu vậy, lại đem miệng luyện đến lợi hại như thế cơ đấy?” Trong lòng bà lại rất hiếu kỳ, đứa trẻ này xưa nay rất là nhu thuận, như thế nào lại nói ra nhưng câu bén nhọn như thế?



Nghĩ tới nghĩ lui, liền đem nguyên nhân quy hết lên chuyện tái gái của Triệu Tín Lương, Phương thị cũng quyết định từ chối yêu cầu của Trương mụ mụ: “Ôi, bà cũng nhìn thấy đấy, ta nếu cho người ta vào cửa, đứa nhỏ này chắc chắn sẽ hận chết ta, việc này ta không thể làm chủ được, Trương mụ mụ hay là bà trở về đi à?”



Trương mụ mụ vừa thấy việc này không được, sốt ruột vô cùng, lại liên tục nói ra lời hay ý đẹp, đối với Triệu tương Nghi cười làm lành, vốn Phương thị cảm thấy thật có lỗi với bà mối này, nhưng nhìn thấy bà ta quấn chặt không buông, mặt cũng trầm xuống:” Việc này thực sự không thành được, Trương mụ mụ, nếu bà không ngại thì hỏi thăm thêm lần nữa, xem có gia đình nào tốt thích hợp với Nguyệt Cầm nhà ta không.”



“Hừ! Đúng là đồ không biết điều!” Trương mụ mụ thấy việc này không thành được liền trở mặt, đằng một cái đứng lên, ngoài miệng không nói lời hay gì.



“Bà mau đi ra, đi ra ngoài đi” Triệu Tương Nghi trừng mắt căm giận hận không thể dùng mắt đâm chết bà mối này, hai tay liền chống nạnh, lộ ra bộ dáng hung tợn.
Triệu Tương Nghi vừa nghiên cứu mảnh đất hoang để trồng rau vừa vô lực thờ dài, nam nhân quý tộc độc thân hoặc là kim cương vương lão ngũ [1], thật nhiều người tranh nhau cướp đoạt đấy!



Nghĩ đến đây trong đầu nàng không khỏi có chút ảo tưởng, vài năm sau nữa nhà bọn họ sẽ dựa vào hai bàn tay trắng của mình để làm nên thật là nhiều tiền, lúc đó những người làm mối kia không phải sẽ chen chúc nhau đến phát nổ sao…. Khi đó, Lã thị có hay chăng biết được tin tức này, chắc chắn trong lòng sẽ hối hận cực kỳ!



Nhưng mấy ngày nay Triệu Tương Nghi và Triệu Hoằng Lâm không chống nối được thế công của mấy bà mối, bởi vì những người đó không chỉ đến làm mai cho Triệu Nguyệt Cầm và Triệu Tín Lương, mà còn mơ hồ bắt đầu có khuynh hướng làm mai cho hai huynh muội Triệu Hoằng Lâm, giống như cùng lúc có nhiều cỗ xe ngựa mạnh mẽ vang dội đến đây tìm hiểu dùm cho vài nhà…



Triệu Tương Nghi và ca ca đưa mắt nhìn nhau, trong lòng không khỏi cảm thấy bắt đắc dĩ, hai người bọn họ một đứa tám tuổi và một đứa ba tuổi, đây là định thân lúc còn nhỏ sao!



Không khỏi có chút buồn bực, mà lúc này Dương thị lại ở bên ngoài tung thêm tin tức thập phần khoa trương!



——



[1] Kim cương Vương lão ngũ: ý chỉ những người đàn ông độc thân hội tụ những tiêu chuẩn: đẹp trai, giàu có, giỏi giang, học thức cao, khiêm tốn