Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 69 : Chào hàng
Ngày đăng: 09:50 18/04/20
Edit: Tiểu Âm
Nói thật, Triệu Tín Lương trong lòng vốn muốn bán bình hương liệu kiếm chút tiền cho nhà, vì thế sau khi nghe nhi tử mách ý, trong lòng bắt đầu do dự, mơ hồ có ý tứ muốn chào hàng.
Phương thị thấy tôn tử ổn trọng, nghe tôn tử phân tích tỉ mĩ như thế cũng hiểu được hậu quả sẽ không nghiêm trọng như bà đã nghĩ, nhưng mà dù thế nào đi chăng nữa thì trong lòng vẫn có chút lo sợ, Triệu Tương Nghi thấy thế, liền lôi kéo tay Phương thị làm nũng một hồi lâu, lại thêm vẻ đáng yêu chọc cho ba người trong nhà cười không ngừng, tâm cũng mềm nhũn ra.
Vì vậy cả bốn người thay đổi ý định, không quay về nhà nữa, quyết định đến tửu lâu đối diện thử xem.
Triệu Tương Nghi bị đại ca nắm tay dẫn đi, trong lòng đã muốn chảy mồ hôi, thầm nói thân thể của ta mau lớn nhanh đi à, nếu không những lúc làm đại sự thì ý kiến của ta sẽ không có phân lượng gì rồi, luôn bị mọi người xem như là một tiểu hài tử mà đối đãi, không được coi trọng. Hơn nữa mỗi lần muốn đưa ra ý kiến là phải giở sở trường làm nũng ra để nói lên mục đích, quá trình làm chuyện này thật quá xấu hổ.
Tử lâu đối diện kia nằm trên phố Cảnh Thái nơi được xem là khu phố sầm uất nhất trấn Thanh Hà, vì vậy cả bốn người mới có ý định đem gian hàng của mình mở ra ngay trung tâm của phố Cảnh Thái, chính là coi trọng lượng khách nhân đi qua nơi này rất nhiều.
Phố Cảnh Thái đều lót đá xanh mà thành, tuy rằng nhìn qua đã có chút xưa cổ kính nhưng so với nông thôn mà nói, thì một cái ớ trên trời, một cái ở dưới đất
Hai bên con đường mở rất nhiều cửa hàng, có cửa hàng son phấn, trang sức, cửa hàng bán các loại thực phẩm như muối, dầu hay cửa hàng bán đồ dùng trong gia đình, Triệu tín Lương đi trên phố Cảnh Thái thầm tính toán, con đường này từ đầu đường đến cuối đường có bốn tửu lâu, quy mô không giống nhau đương nhiên lượng khách nhiều hay ít cũng không giống.
Tử lâu gần nhất với bọn họ tên là Bách Vị Lâu, chiêu bài [ bảng hiệu] cũng rất có tiếng, tửu lâu sửa sang lại có hai tầng, quy mô khá lớn, lượng khách nhân lui tới cũng nhiều.
“Trước hết vào đây chào hàng thử xem?” Triệu Tín Lương đề nghị vào Bách Vị Lâu, ba người còn lại đồng loạt gật đầu.
Tiểu nhị hơi nghi ngờ bước đến gần cái bình hương liệu, biểu tình trên mặt từ trời mưa chuyển thành trời quang: “Tuyệt nha, đúng là rất thơm như lời đại ca nói.”Quay lại nhìn chưởng quỹ lớn tiếng nói, “Chưởng quỹ, mau đến đây xem, hương liệu rất là thơm.”
Chưởng quỹ thấy thế, bỏ công việc đang làm trên tay xuống, đi về phía nhà Triệu tín Lương đang ngồi. Không có giống như tiểu nhị trực tiếp ngửi hương liệu trong bình mà Triệu tín Lương đưa ra, trái lại quan sát một nhà bốn người một phen, sau đó hỏi một câu: “Trước đó, mọi người đã đem hương liệu đến Bách Vị Lâu bán?”
Triệu Tín Lương nghe vậy, lập tức lắc đầu: “Tử lâu kia ngay cả vào bọn ta cũng chưa vào.”Tuy nguyên nhân không giống như lời Triệu Tín Lương nói, nhưng mà kết quả là vậy.
“Đúng vậy, đi trên phố Cảnh Thái, tử lâu mà bọn ta thấy đầu tiên chính là Vạn Phúc Lâu nên mới quyết định bước vào.” Triệu Hoằng Lâm đảo mắt phụ họa theo cha. Nhìn thấy sắc mặt chưởng quỹ, khẳng định là rất ghét cái Bách Vị Lâu kia, trả lời như vậy cũng giành không ít hảo cảm từ vị chưởng quỹ này.
Quả nhiên, thấy chưởng quỹ gật đầu, trên mặt lộ vẻ tươi cười: “Mọi người muốn bán hương liệu này. ” Nói xong liền bước đến gần bình hương liệu, ngửi hương liệu trong bình.” Mùi vị không tệ, được rồi, mọi người đi theo ta.”
Triệu Tương Nghi thấy có hi vọng, khỏi khỏi vui vẻ: “ca, người thật giỏi.”
Được khuê nữ khen như thế, Triệu Tín Lương ngược lại có chút ngượng ngùng, dùng một tay xoa đầu Triệu tương Nghi, sau đó hứa hẹn nói: “được như vậy, không thể thiếu được công lao của Tương Nghi, nếu như thành công, cha sẽ mau kẹo cho con ăn.”
“Hoan hô, cha là tốt nhất.” Triệu Tương Nghi cười đến mắt cong cong lên.
Triệu Hoằng lâm dắt tay nàng: “được rồi chúng ta đi thôi.”