Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 88 : Không tốt, bị trộm ghé thăm
Ngày đăng: 09:50 18/04/20
Edit: Tiểu Âm
Từ sau khi đại phòng có bò, người trong thôn đều dùng ánh mắt khác nhìn cả nhà họ, ghen tỵ cũng có, khen ngợi cùng kính phục cũng có.
Cả nhà Triệu Tín Lương cũng không phải là loại người thích những thứ hư vinh, dù lúc này có làm ăn phát đạt đi nữa thì cũng không khiến cho bằng hữu xung quanh mình cảm thấy ghét bỏ, cho nên nhị phòng không vì cuộc sống bây giờ của đại phòng đã tốt hơn mình mà xa lạ, ngược lại còn thân thiết hơn rất nhiều, Triệu lão nhị và Lý thị hai người này có cách sống ngay thẳng, bọn họ thân thiết hơn phân nữa là vì tình thân chứ không giống như nhóm người Dương thị, chỉ biết nịnh bợ lấy lòng.
Mấy ngày nay, Triệu Tương Nghi vô cùng thoải mái và hài lòng, chẳng những đồ ăn được nhiều thêm mà mỗi bữa ăn đều có thể ăn cơm tẻ với món mặn, thêm nữa người gặp chuyện vui thì tinh thần thoải mái hơn rất nhiều, thầm nghĩ đã trải biết bao gian khổ mới có được như ngày hôm nay, sẽ không còn cái cuộc sống đầy bi thương và đau lòng như xưa.
Ngày bảy tháng tư là sinh thần của Triệu Hữu Căn, bây giờ ở trấn Thanh Hà cũng xem như là một nhân vật có tiếng, vì vậy khó tránh khỏi việc tổ chức tiệc rượu ăn mừng, địa điểm tổ chức đương nhiên là ở Vạn Phúc Lâu.
Cả nhà Triệu Tín Lương cho đến này đều giữ mối quan hệ tốt đẹp với nhà hắn, tất nhiên là phải đi chúc mừng mới được.
Hơn nữa Triệu tín Lương đã sớm truyền tin đến, muốn triệu Hữu Căn đừng giống như lúc trước cho xe ngựa đến đón, bởi vì nhà bọn họ đã mua bò đương nhiên sẽ đánh xe bò đến rồi.
Triệu Hữu Căn biết được tin này, trong lòng cực kỳ vui vẻ.
Buổi sáng ngày bảy tháng tư hôm đó, Triệu Tương Nghi và Triệu Hoằng Lâm đã sớm đi thay một bộ y phục mới, đứng chờ trong sân, Phương thị vừa cho gia súc ăn vừa cười nói: “Mọi người nhìn Tương Nghi nhà chúng ta xem, mặc một bộ y phục mới đúng là rất đẹp, ta thấy con bé so với mấy đứa nhỏ trong mấy nhà phú hộ cũng chẳng kém đâu.”
“Ta cũng thấy rất đẹp” Triệu lão gia tử vừa cười vừa thả ra một làn khói thuốc, sau đó lại tiếp tục hút.
Người đi dự tiệc cũng đã chọn xong, là hai người Triệu Tín Lương và Phương thị, tiếp đó là hai huynh muội Triệu Hoằng Lâm và Triệu Tương Nghi, may mắn là Triệu Hoằng Lâm hôm nay được nghỉ, nên rất rảnh. Triệu lão gia tử biết Phương thị còn phải chăm sóc hài tử, mà Triệu Tín Lương không đi không được nên lão tự nguyện ở lại giữ nhà
Còn lúc muốn tam phòng hoàn tiền lại thì Dương thị liền nháo lên, nói là đại phòng có nhiều tiền như vậy, còn có thể quan tâm đến chút tiền này sao, đều là huynh đệ trong nhà, mà Phương thị vừa thấy thế, sắc mặt trầm xuống, nói thẳng: “Mấy món kia các ngươi không lấy thì đi, từ nay về sau muốn mua gì thì tự mình đi mua.”
Nghe vậy, Dương thị không chút tình nguyện trả tiền rồi mang đồ về.
Đến tối, Triệu Tương Nghi sau khi rửa mặt xong chuẩn bị lên giường nằm ngủ. Nhìn giường ngủ, nàng ngạc nhiên phát hiện ra hình như có người lạ đột nhập vào phòng mình.
Một tiếng hét đầy kinh ngạc này của nàng khiến cho mọi người ở trong đại phòng đều nghe thấy, trừ Triệu Tín Lương say rượu đang nằm ngủ ở ngoài ra thì tất cả mọi người đều chạy vào nhìn xem là có chuyện gì.
Chỉ thấy Triệu Tương Nghi chỉ vào một ít đồ vật bài trí trong phòng rồi nhìn Triệu lão gia tử hỏi: “Ông nội, ông có động vào mấy thứ này không? Nếu như không có, chính là có trộm vào đây rồi.”
Bởi vì mấy món gia cụ này giống như bị di chuyển đi, vài thứ thì ngã trái ngã phải, còn một ít gia cụ dùng trang trí cũng đặt sai chỗ, tuy rằng nhìn qua không có gì khác mấy so với ngày thường, nhưng nếu cẩn thận nhìn lại sẽ phát hiện ra đồ đạc trong phòng này đả bị ai đó động vào.
Thấy Triệu lão gia tử lắc đầu, nhất thời Triệu Tương Nghi không nghĩ ra được gì, nếu không phải là trộm thì là ai?
Phương thị thận trọng, lập tức kiểm tra lại đồ đạc trong phòng, phát hiện đúng là có thiếu mấy mấy món. Vì vậy Triệu Hoằng Lâm và Triệu lão gia tử lập tức chạy về phòng mình kiểm tra lại, cũng phát hiện có vết tích bị động vào.
Càng làm cho mọi người giật mình hơn là trong phòng Triệu Tín Lương, có thể thấy rõ ràng vài món đồ được đặt không đúng vị trí, Triệu lão gia tử liên tục hô không tốt, bởi vì ông không có đụng qua mấy thứ này, từ sáng cho đến bây giờ, căn bản là ông không có bước vào đây.
Sau khi kiểm tra vài lần, Phương thị phát hiện trong phòng quả thật có thiếu vài món đồ, trong lòng mọi người khó tránh khỏi hỗn loạn, đúng là có trộm ghé qua đây.