Cuộc Sống Ở Bắc Tống

Chương 160 : Phụ nữ nhiều chuyện

Ngày đăng: 00:36 19/04/20


Phu nhân Triệu hàn lâm nhiệt tình kéo Lâm Y đến bàn của mình và phu nhân Tôn hàn lâm ngồi xuống, cười nói. “Phu nhân Trương hàn lâm thật bản lĩnh, tửu lâu lớn như nhà họ Dương vì vụ án lần trước thiếu chút nữa đóng cửa”.



Câu này nghe có chút chói tai, Lâm Y bất chấp lễ phép hay vô phép, im lặng

không lên tiếng. Phu nhân Hoàng hàn lâm bàn kế bên nhìn thấy, chủ động

giải vây. “Nhà họ Dương gieo gió gặt bão, đâu có liên quan đến phu nhân Trương hàn lâm”.



Lâm Y vì câu này tiện thể sang ngồi bên đó, tránh đi phu nhân Triệu hàn

lâm. Phu nhân Hoàng hàn lâm thích nhìn phu nhân Triệu hàn lâm kinh ngạc, tươi cười đầy mặt chào đón Lâm Y. “Mấy lần đều muốn gọi cô tụ hội một phen, lại sợ chậm trễ công việc làm ăn của cô”.



Lâm Y vui đùa lại. “Giống hôm nay đi, trực tiếp đến điếm của tôi, sẽ không chậm trễ ai cả”.



Phu nhân Hoàng hàn lâm đáp lời. “Yên tâm, quan nhân nhà chúng ta cùng làm quan trong Hàn Lâm viện, đương nhiên phải chiếu cố tửu điếm nhà cô”.



Phu nhân Đặng hàn lâm lại nói. “Phu nhân Trương hàn lâm, ngày thường không phải chúng tôi không thích đến,

thật sự là vì trong điếm của cô không sắp xếp riêng mỹ các, ngư long hỗn tạp, nói chuyện không tốt lắm”.



Trong điếm không có nhã gian riêng đích thực là vấn đề lớn, nhưng Lâm Y hiện tại tài chính không đủ, làm sao giải quyết, chỉ có thể nói câu xin lỗi.



Phu nhân Hoàng hàn lâm an ủi nàng. “Không ai có thể một bước lên mây, cứ từ từ từng chút một, tôi thấy tửu điếm

của cô buôn bán không tệ, nói vậy chắc không bao lâu sau sẽ khuếch

trương được mặt tiền cửa hàng rồi”.



Lâm Y cười nâng chén. “Nhờ phúc của cô”.



Ba người trò chuyện một lúc, phu nhân Lục hàn lâm ngồi cùng bàn lại mãi

buồn đầu uống rượu, không chịu nói nhiều một câu. Lâm Y tưởng mình có

chỗ nào chiêu đãi chưa chu toàn, vội nhỏ giọng hỏi phu nhân Hoàng hàn

lâm.



Phu nhân Hoàng hàn lâm nhìn lướt qua phu nhân Lục hàn lâm, lấy cớ thay quần áo, kéo Lâm Y ra sau điếm, mới nói. “Đừng đa tâm, không phải cô chiêu đãi không chu toàn, là nhà cô ấy có việc

phiền lòng, lần trước lúc cô khai trương điếm, cô ấy cũng không nói câu

nào, cô quên rồi sao?”.


Phu nhân Tôn hàn lâm sợ cô ta lại sắp sửa nói ra câu gì đó kinh hãi thế tục, đành giành trước nói. “Đều là đồng nghiệp trong Hàn Lâm viện, còn có thể nói gì nữa, hẳn lại là công việc”.



Phu nhân Triệu hàn lâm chống cằm, cười ha ha. “Cô cũng thành thật quá, tôi không tin tận chức tận trách như Đặng hàn lâm nhà cô, trên bàn tiệc vẫn bàn công việc”.



Phu nhân Tôn hàn lâm thấy quả nhiên cô ta lại bắt đầu nói chuyện không đứng đắn, hơi sốt ruột, vội gọi thím Dương, dặn dò. “Phu nhân Triệu hàn lâm say rồi, bưng một chén canh tỉnh rượu lại đây”.



Phu nhân Đặng hàn lâm lại cố ý muốn chọc cho phu nhân Triệu hàn lâm nói

chuyện, giả bộ khiêm tốn thỉnh giáo, nghiêng người qua hỏi. “Bọn họ không bàn công việc thì bàn cái gì nha?”.



Phu nhân Triệu hàn lâm không thèm để ý phu nhân Tôn hàn lâm cản trở, huơ cánh tay nói. “Một đám đàn ông tụ lại một chỗ, ngoại trừ tán gẫu về phụ nữ ra, còn có thể tán gẫu chi nữa?”.



Phu nhân Đặng hàn lâm đạt được mục đích, lùi về sau, để lại phu nhân Triệu

hàn lâm đã say vẫn còn chúc đầu vào, quả nhiên phu nhân phủ doãn quay

phắt ra sau, ánh mắt sắc bén liếc qua. Lâm Y tưởng phu nhân phủ doãn sắp trách mắng, không ngờ ánh mắt bà lập tức thu về, cúi đầu suy nghĩ, ngữ

khí ôn hòa. “Tuy là tụ hội bình thường, nhưng các nương tử cũng đang ở đây, chớ khác người quá mức”.



Câu này là đang nói cho phu nhân Triệu hàn lâm, nơi này không chỉ có phu

nhân nhà quan lại bọn họ, còn có các nương tử áo vải, lời nói nên làm

gương, đừng đánh mất phẩm giá.



Phu nhân nhà quan lại xem ra đều để ý thân phận, phu nhân phủ doãn vừa lên tiếng, mọi người đều giống như

lơ đãng phân rõ giới hạn với phu nhân Triệu hàn lâm, phu nhân Hoàng hàn

lâm thì thầm to nhỏ với phu nhân Đặng hàn lâm, phu nhân Tôn hàn lâm bưng chén đến ngồi cùng phu nhân Lục hàn lâm.



Phu nhân Triệu hàn lâm cảm thấy có gì không đúng, rất là tủi thân, dịch đến ngồi gần Lâm Y, nói. “Một kẻ hai kẻ đều dối trá, mặt mũi giả bộ đứng đắn, trong lòng còn không biết đang nghĩ thế nào đâu”.



Lâm Y cũng muốn cách xa cô ta chút, nhưng không thể tỏ ra quá rõ ràng, chỉ nói. “Phu nhân phủ doãn là muốn tốt cho cô thôi, không muốn các nương tử khác

hiểu lầm cô, tôi thấy cô cũng không muốn bọn họ ra ngoài, chỉ trỏ sau

lưng cô, đúng không?”.