Cuộc Xuyên Không Kinh Hoàng
Chương 3 : Kết luận
Ngày đăng: 02:56 27/06/20
- vậy là tóm tắt lại thì theo suy nghĩ của tôi với hầu hết các cậu là, rất có thể chúng ta đã bị bắt cóc lên một hòn đảo , bị đưa vào một thí nghiệm nào đó. Hoặc tệ hơn là bị dịch chuyển tới một thế giới khác.
Đó là phân tích hơn 1 tiếng đồng hồ của hắn vào cả đám kết luận được, chà nó quả là một câu chuyện hư cấu và đầy nhảm nhí như trong các bộ truyện mà ai cũng có thể gặp khi lên mạng.
Hắn suy nghĩ rồi hỏi một vấn đề quan trọng nhất lúc này
- Các người mang theo bao nhiêu đồ ăn???
Nghe vậy cả đám lần lượt nhìn nhau rồi đáp bằng một cái lắc đầu nói.
- không có...
- mình chẳng có gì hết.....
Vvv......vvvvv...
( Đù má nó)
đó là câu chửi rủa duy nhất mà hắn cố gắng kiềm chế không nói ra. Nhìn cái đám mà theo tính toán của hắn thì 100% là một đám phiền phức và vô dụng, thì tốt nhất là mình nền nhấc đít đi cho nhanh.
- thiệt tình, tôi nghĩ là mình sẽ rời đi.
Lấy 1 bao thuốc trong túi áo ra, kem theo chiếc bật lửa, hắn liền châm rồi hút. Theo quy định của pháp luật Nhật thì không cho phép hắn hút thuốc như ở Việt. Nhưng hắn vẫn có thể nhờ mua và hút trong bí mật .Đôi khi bị phát hiện, hắn không thèm bận tâm, chỉ làm ngơ như bản thân chẳng làm gì cả.
Hazzzzz
- khoan đã, liệu cậu có thể ở lại với chúng tôi không???
Thấy hắn chuẩn bị bỏ đi một cô nàng có vóc dáng khá lùn túm lấy áo hắn, kéo lại rồi nói một giọng nhẹ nhàng có chút buồn lần lo lắng.
Hắn nhìn đứa con gái nhỏ nhắn đa túm lấy áo hắn một cách nhẹ nhàng như sợ nó sẽ rách . Nhìn vào đôi mắt trong veo có chút long lanh của sự ấm áp khiến hắn có chút không nỡ lòng bỏ đi nên đành phải ở lại.
- được rồi tôi đồng ý.
Nói xong hắn kiếm một chỗ ngồi xuống. Cầm điếu thuốc hít nhìn ra dòng suối bên cạnh, lại nhìn đám chây , hắn lấy một con dao phay ra để chặt . Con dao này hắn thường mang theo chặt củi . Còn một con khác hắn dùng đểt thái một số thứ nên khá sắc bén. Hắn thậm chí còn nhé 1 con dao ngắn dùng để phòng thân ngay sau hông.
Nhìn hắn vừa hút thuốc vừa chặt cành cây một số liền hiểu cũng tiến đến phụ hắn. Khi đống cành đã nhiều hắn kiếm tí cỏ khô rồi châm lửa đốt.
Tho tay lấy một chiếc cần câu hắn liền lấy mồi ra rồi kiếm một góc câu cá. Bống một bóng hình tiến đến ngôi cạnh hắn. Hắn không them quay lại cũng biết là ại, giọng nói phía sau vang lên.
-Tôi nhận ra câu. Câu là du học sinh từ việt nam qua nhật.
Hắn không đáp mà chỉ im lặng.
- nói tóm lại thì chính cậu là người đã quay đoạn video đó.
Hắn vẫn im lặng không đáp. Cảm thấy khó chịu cô ta bắt đầu quát.
- bộ cậu không muốn chả lời gì với tôi ư???
Hắn quay lại nhìn mayoree rồi nói.
- tôi không có chuyện gì mà phải nói với chị cả.
Nghe vậy mayoree lườm hắn một cách lạnh lùng lên tiếng
- vậy đưa chiếc điện thoại của câu cho tôi.
Hắn đáp.
- tại sao tôi phải làm thế ???
Mayoree nói.
- trong xuống thời gian qua cậu đã ép buộc tôi đủ rồi, nên bây giờ tôi mong câu có thể thực hiện điều cậu đã từng hứa với tôi là sẽ xoá nó.
Nghe vậy hắn cũng gật đầu tán thành rồi cầm chiếc điện thoại lên ném xuống sông.
Tóm.........
Tiếng chiếc điện thoại lao mạnh xuống nước tạo nên một âm thanh lớn, hắn lên tiếng nói.
- đủ rồi chứ
Rồi mặc kệ cô ta. Mayoree cũng nhanh chóng quay người bỏ đi mà chỉ còn hắn.
Nhìn bóng lưng có mayoree dời đi hắn nhìn nhếc mép lên rôi lấy ra một chiếc điện thoại khác.
- may mắn sao mình có lưu giữ .
Rồi cất đi mà tiếp tục câu cá. Bỗng dưng chiếc cần câu của hắn giật mạnh liên tục, theo thói quen hắt liền kéo dây. Nhưng cái thứ dưới nước lại khỏe mạnh vượt sức hắn, tất nhiên là hắn không chịu đầu hàng vào cái kết là chiếc cần câu rời khỏi tay hắn, còn hắn thì ôm tay mà xoa nhè vì đau.
Bống dưới nước xuất hiện một bóng đen to lớn, cái bóng tiến đến gần rồi bắt đầu goi lên.
Trước mắt hắn là một cái đầu giống ve với 2 con mắt lớn rộng ở hai bên cở thể màu đen có chút cứng rắn.
Nhìn thấy nó thứ đầu tiên hắn nghĩ chính là.
- 1 còn ấu trùng chuồn chuồn ư ??
Con ấu trùng nhìn hắn rồi bắt đầu tiến tới.Thấy vậy hắn ngay lập tức đứng dậy bỏ chạy.
- chết tiệt sao con ấu trùng đó lớn vậy.
Nhìn con ấu trùng lớn không khác gì một con trâu lớn, hắn có chút khó tin vào mắt mình nên trong lúc chạy hắn bị té. Nhưng tất nhanh liền đứng dậy chạy đị
Chạy về nơi mà cả đám đang tụ tập, hắn liền hét lớn.
- chạy..... Chết tiệt chạy nhanh lên.
Trong lúc cả đám còn chưa hiểu gì thì hắn đã ôm lấy chiếc cặp mà chạy đi, vì một sự nức cười là việc quái gì mà hắn phải ở lại kể sự tình trong khi mình có thể tranh thủ chạy.
Có thể nói việc hắn làm khá là vô tâm vào hẹn nhát. Những một điều hắn có thể phản bác lại đó là, ( đầy là thực không phải truyện, không phải mấy thứ ngặp quái là liền đánh bại chúng, không phải là chém mấy phát nó liền chết. )
Đó là phân tích hơn 1 tiếng đồng hồ của hắn vào cả đám kết luận được, chà nó quả là một câu chuyện hư cấu và đầy nhảm nhí như trong các bộ truyện mà ai cũng có thể gặp khi lên mạng.
Hắn suy nghĩ rồi hỏi một vấn đề quan trọng nhất lúc này
- Các người mang theo bao nhiêu đồ ăn???
Nghe vậy cả đám lần lượt nhìn nhau rồi đáp bằng một cái lắc đầu nói.
- không có...
- mình chẳng có gì hết.....
Vvv......vvvvv...
( Đù má nó)
đó là câu chửi rủa duy nhất mà hắn cố gắng kiềm chế không nói ra. Nhìn cái đám mà theo tính toán của hắn thì 100% là một đám phiền phức và vô dụng, thì tốt nhất là mình nền nhấc đít đi cho nhanh.
- thiệt tình, tôi nghĩ là mình sẽ rời đi.
Lấy 1 bao thuốc trong túi áo ra, kem theo chiếc bật lửa, hắn liền châm rồi hút. Theo quy định của pháp luật Nhật thì không cho phép hắn hút thuốc như ở Việt. Nhưng hắn vẫn có thể nhờ mua và hút trong bí mật .Đôi khi bị phát hiện, hắn không thèm bận tâm, chỉ làm ngơ như bản thân chẳng làm gì cả.
Hazzzzz
- khoan đã, liệu cậu có thể ở lại với chúng tôi không???
Thấy hắn chuẩn bị bỏ đi một cô nàng có vóc dáng khá lùn túm lấy áo hắn, kéo lại rồi nói một giọng nhẹ nhàng có chút buồn lần lo lắng.
Hắn nhìn đứa con gái nhỏ nhắn đa túm lấy áo hắn một cách nhẹ nhàng như sợ nó sẽ rách . Nhìn vào đôi mắt trong veo có chút long lanh của sự ấm áp khiến hắn có chút không nỡ lòng bỏ đi nên đành phải ở lại.
- được rồi tôi đồng ý.
Nói xong hắn kiếm một chỗ ngồi xuống. Cầm điếu thuốc hít nhìn ra dòng suối bên cạnh, lại nhìn đám chây , hắn lấy một con dao phay ra để chặt . Con dao này hắn thường mang theo chặt củi . Còn một con khác hắn dùng đểt thái một số thứ nên khá sắc bén. Hắn thậm chí còn nhé 1 con dao ngắn dùng để phòng thân ngay sau hông.
Nhìn hắn vừa hút thuốc vừa chặt cành cây một số liền hiểu cũng tiến đến phụ hắn. Khi đống cành đã nhiều hắn kiếm tí cỏ khô rồi châm lửa đốt.
Tho tay lấy một chiếc cần câu hắn liền lấy mồi ra rồi kiếm một góc câu cá. Bống một bóng hình tiến đến ngôi cạnh hắn. Hắn không them quay lại cũng biết là ại, giọng nói phía sau vang lên.
-Tôi nhận ra câu. Câu là du học sinh từ việt nam qua nhật.
Hắn không đáp mà chỉ im lặng.
- nói tóm lại thì chính cậu là người đã quay đoạn video đó.
Hắn vẫn im lặng không đáp. Cảm thấy khó chịu cô ta bắt đầu quát.
- bộ cậu không muốn chả lời gì với tôi ư???
Hắn quay lại nhìn mayoree rồi nói.
- tôi không có chuyện gì mà phải nói với chị cả.
Nghe vậy mayoree lườm hắn một cách lạnh lùng lên tiếng
- vậy đưa chiếc điện thoại của câu cho tôi.
Hắn đáp.
- tại sao tôi phải làm thế ???
Mayoree nói.
- trong xuống thời gian qua cậu đã ép buộc tôi đủ rồi, nên bây giờ tôi mong câu có thể thực hiện điều cậu đã từng hứa với tôi là sẽ xoá nó.
Nghe vậy hắn cũng gật đầu tán thành rồi cầm chiếc điện thoại lên ném xuống sông.
Tóm.........
Tiếng chiếc điện thoại lao mạnh xuống nước tạo nên một âm thanh lớn, hắn lên tiếng nói.
- đủ rồi chứ
Rồi mặc kệ cô ta. Mayoree cũng nhanh chóng quay người bỏ đi mà chỉ còn hắn.
Nhìn bóng lưng có mayoree dời đi hắn nhìn nhếc mép lên rôi lấy ra một chiếc điện thoại khác.
- may mắn sao mình có lưu giữ .
Rồi cất đi mà tiếp tục câu cá. Bỗng dưng chiếc cần câu của hắn giật mạnh liên tục, theo thói quen hắt liền kéo dây. Nhưng cái thứ dưới nước lại khỏe mạnh vượt sức hắn, tất nhiên là hắn không chịu đầu hàng vào cái kết là chiếc cần câu rời khỏi tay hắn, còn hắn thì ôm tay mà xoa nhè vì đau.
Bống dưới nước xuất hiện một bóng đen to lớn, cái bóng tiến đến gần rồi bắt đầu goi lên.
Trước mắt hắn là một cái đầu giống ve với 2 con mắt lớn rộng ở hai bên cở thể màu đen có chút cứng rắn.
Nhìn thấy nó thứ đầu tiên hắn nghĩ chính là.
- 1 còn ấu trùng chuồn chuồn ư ??
Con ấu trùng nhìn hắn rồi bắt đầu tiến tới.Thấy vậy hắn ngay lập tức đứng dậy bỏ chạy.
- chết tiệt sao con ấu trùng đó lớn vậy.
Nhìn con ấu trùng lớn không khác gì một con trâu lớn, hắn có chút khó tin vào mắt mình nên trong lúc chạy hắn bị té. Nhưng tất nhanh liền đứng dậy chạy đị
Chạy về nơi mà cả đám đang tụ tập, hắn liền hét lớn.
- chạy..... Chết tiệt chạy nhanh lên.
Trong lúc cả đám còn chưa hiểu gì thì hắn đã ôm lấy chiếc cặp mà chạy đi, vì một sự nức cười là việc quái gì mà hắn phải ở lại kể sự tình trong khi mình có thể tranh thủ chạy.
Có thể nói việc hắn làm khá là vô tâm vào hẹn nhát. Những một điều hắn có thể phản bác lại đó là, ( đầy là thực không phải truyện, không phải mấy thứ ngặp quái là liền đánh bại chúng, không phải là chém mấy phát nó liền chết. )