Cưới Ta, Mua Một Tặng Một

Chương 20 :

Ngày đăng: 11:11 18/04/20


Tôi cảm thấy thật là phiền chán, vô cùng phiền chán,

cực cực phiền chán!



Mặc kệ là trước đó bị Tiêu Quân lên án, hay là

được bà ngoại phân tích rõ ràng, cùng với bây giờ lại ở cạnh Mộ Dung Cạnh

thế này, đều khiến tôi cảm thấy mình bị oan uổng, thật đáng thương!Mộ Dung Cạnh

mới về nước ít lâu, vậy mà tôi đã không thể giữ vững được lập trường bản thân

xây dựng suốt bốn năm, chỉ còn thiếu mỗi việc nguyền rủa chính mình,

nhưng dù là thế, tại sao ai cũng biết tôi vẫn còn tình cảm dành cho Mộ

Dung Cạnh.



Chẳng lẽ người khác còn hiểu bản thân tôi hơn chính

tôi sao?



Tình cảnh của tôi thật giống như được ăn một giàn hoa

quả tươi ngon, quả gì cũng có mà còn rất thơm, ngọt, thậm chí còn có đủ

thử kẹo sắc sỡ , ngon mắt, tôi thích ngay một xiên kẹo que, trông thật đẹp, còn rất ngọt nữa. Liếm liếm, mút ngậm một hồi mới phát hiện ra, viên kẹo

đã bị chuột gặm mất một nửa, ghê tởm như vậy, liệu có dám tiếp túc ăn không?



Có lẽ mọi người đều quan trọng đến hương vị của viên

kẹo,mà cố tình lờ đi việc nó đã bị chuột gặm.



Cho nên, nói ngắn gọn lại, nối lại tình xưa với Mộ

Dung Cạnh?Chỉ có duy nhất một chữ có thể khái quát : Khó!



Có lẽ Mộ Dung Cạnh cũng hiểu rõ điều này, nên

mới có biểu hiện khép nép, rụt rè như vậy trước mặt tôi, nếu nói đó chỉ là hắn

giả vờ giả vịt, thì cậu ta quả thật xứng làm diễn viên.



Trước kia là do tôi ngu ngốc mong chờ một ngày được

lập gia đình cùng cậu ta, cuộc sống lúc đó thật tươi đẹp làm sao, nhưng

giờ bảo tôi lại một lần nữa ảo tưởng như vậy, có lẽ vẫn có thể nhưng

người tôi mơ mộng đến chắc chắn sẽ đổi thành Tiêu Quân, tuy rằng anh ấy

khinh thường tình yêu, tuy rằng anh ấy chưa từng một lần nhắc với tôi chuyện

kết hôn, nhưng cứ như bây giờ, được ở bên nhau thế này đã tuyệt lắm rồi,

còn lại chuyện hình thức cần gì quá chú trọng, giống như cha tôi đã từng nói đó

thôi?Tình yêu nào phải toàn bộ mạng sống.



Không có lí do gì mà Mộ Dung Cạnh vừa trở về đã được

phép đảo lộn cuộc sống vốn đang yên đẹp của tôi, cậu ta không có đủ tư cách để

làm vậy!



Vì thế, tự mình phân tích tư tưởng rõ ràng một hồi, lúc này quay sang đối mặt với Mộ Dung Cạnh đột nhiên thấy thật bình tĩnh,

lại còn phải nói sao, bà đây vài năm qua đâu phải chỉ ngồi chơi không!



Hiển nhiên, Mộ Dung Cạnh đứng bên cạnh tôi dù có cố

quan sát cũng không thể hiểu tôi đang nghĩ gì, có điều cho dù cả hai vẫn

đang nói chuyện rất bình thường nhưng vẫn khiến sắc mặt cậu ta khó coi, nhưng vẫn như trước, miễn cưỡng cười đến là gượng gạo,“Được rồi, cậu đã

nói như vậy, tôi có cố cũng không được gì, vậy chúng ta vẫn có thể làm bạn

chứ?”


Khăn bàn là vũ khí thích hợp nhất, tôi lấy khăn ném

hắn,“Chỉ hôn một chút mà mặt đã đỏ đến vậy, còn đòi lãng mạn sao?”



“Ngôn Tử, lần trước là ngoài ý muốn, bây giờ chúng ta

thử làm nữa, tôi cam đoan sẽ không đỏ mặt!”



“Còn lâu!Cậu đã có nhiều thời gian để luyện tập hôn

hít đến thế, chi bằng giúp tôi tìm Tiểu Cấn đi, thằng nhóc đó đã mất tích hai

ngày rồi.” Cơn tức giận lại trào lên, tôi nhìn không được cầm cái khăn bàn lau

kin kít vào mặt kính.



“Tiêu lão đại quen biết rộng hơn tôi, sao em không nhờ

anh ta.” Triệu Thiên ôm đầu kháng nghị .



Không nói với Tiêu Quân là đúng, anh ấy cứ gặp tôi là

lên cơn, ngoài chuyện làm tình, anh ấy còn cho chuyện gì vào trong đầu đâu, kỳ

thật đối với chuyện này, chỉ cần nói ra, anh ấy sẽ giở cái bộ mặt chẳng quan

tâm, sau đó gọi điện cho người đi tìm, còn bản thân thì đè tôi ra, làm những

chuyện của người lớn!



“Nếu nhờ được anh ấy tôi còn nhờ cậu không!”Tôi liếc

mắt, tưởng tượng cái chén là Tiêu Quân, hung hăng chà sát.



Triệu thiếu gia vòng vo một hồi, đột nhiên hỏi,“Ngôn

Tử có phải em đang cầu xin tôi?”



Tôi miễn cưỡng cười,“Không phải, là tôi mệnh lệnh cho

cậu!”



“Được rồi, mệnh lệnh thì mệnh lệnh, tôi có gì không

tốt chứ?”



Nếu không phải tôi đang bận lau đi li, không chừng tôi

đã vươn tay bóp cổ hắn rồi, đợi đến khi hắn hết tự sướng mới nói,“Nếu là mệnh

lệnh,sẽ không có ưu đãi!Có điều……”Tôi hướng hắn cười kiều mị,“ Nếu cậu làm tốt,

tôi sẽ không ngại dùng nụ hôn làm phần thưởng.”



Nghe lời tôi nói xong, Triệu công tử mắt lập tức sáng

như sao,“Ngôn Tử,Em……Em đang dùng mỹ nhân kế với tôi sao?”



囧……



Một bà cô 28 tuổi còn có thể dùng mỹ nhân kế được sao?

Xem ra chỉ số thông minh của tên này thật là…… Thật sự tôi không hiểu vì sao

hắn lại được mọi người khen là học rộng biết nhiều!



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Nhắn lại! Ta muốn

nhắn lại!!Các ngươi không được ném bom

ta !!…………55555555555555555555555555555555555